Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1938 - Chương 1940 - Một Lượng Lớn (2)

Chương 1940 - Một lượng lớn (2)
Chương 1940 - Một lượng lớn (2)

Nhưng không ngờ buổi tối lại xảy ra các loại chuyện lạ.

Gần như toàn bộ buổi tối bọn họ đều không ngừng bị quấy rầy, cầu nguyện cũng không thể tiến hành hoàn chỉnh, đừng nói là điều chỉnh trạng thái, ngay cả nghỉ ngơi cũng không được nghỉ ngơi.

Lúc đầu, các thánh kỵ sĩ đi theo còn tưởng rằng là mình không may, sau vài lần cũng đã nhận ra.

Rõ ràng là có người gây chuyện.

Cố tình còn đều là một ít thủ đoạn hạ lưu đáng xấu hổ.

Ví dụ như bên trong đồ ăn có thuốc xổ, phòng bị ngắt điện, khua chiêng gõ trống ngoài cửa linh tinh.

Chắc chắn những thủ đoạn này không xuất phát từ bút tích của những hội trưởng Hiệp hội vong linh đó

Dù sao thì bọn họ vẫn còn muốn mặt.

Thủ đoạn bẩn thỉu cùng loại không có bất cứ hiệu quả thương tổn thực tế gì với bọn họ, nhưng vẫn thành công khiến cho các thánh kỵ sĩ đi theo cảm thấy khó chịu, làm cả buổi tối bọn họ không được ngủ ngon, làm trong lòng bọn họ vô cùng bực bội.

“Xin lỗi Thánh nữ, ta chỉ nghĩ có thể nhanh chóng đạt được sức mạnh truyền thừa giúp ngươi…”

“Ta hiểu mà, chuyện này cũng không thể trách ngươi được, lúc ấy ta cũng có lòng riêng nên không kịp ngăn cản các ngươi, ta cũng có lỗi.”

Mấy người vừa nói xong, hai người hầu vong linh đi phía trước dẫn đường đã bước chậm lại.

Thông đạo lối vào hành lang Trầm Luân phía trước tụ tập một đống người.

Người đi đầu đúng làLý Thiếu Cường.

Tuy từ trước tới nay,Lý Thiếu Cường là do Liên bang bồi dưỡng, nhưng hắn còn có vài phần trung thành với Hiệp hội nghiên cứu vong linh.

Cộng thêm cả sức hấp dẫn của tiền tài nữa.

Hết cách rồi, tiền Kỷ Hiểu Ba cho thật sự quá nhiều.

Có tiền dễ làm việc,Lý Thiếu Cường lập tức kéo một nhóm người chơi vong linh học cùng chung kẻ địch tới đây chặn cửa.

Hắn cũng không muốn đánh nhau, chỉ kéo dài thời gian của nhóm người Viola mà thôi.

Kỷ Hiểu Ba sợ bị người trong nhà mắng nên không dám tự lên sân khấu, chỉ núp ở phía sau trộm đưa mắt ra hiệu vớiLý Thiếu Cường, ý bảo hắn chuẩn bị ra tay.

Lý Thiếu Cường nhẹ nhàng gật đầu tỏ vẻ đã biết, hắn khẽ liếm khoé miệng, thầm nói hôm nay hắn sẽ làm bọn họ biết cái gì gọi là Diêm Vương dễ chọc, tiểu quỷ khó chơi!

Từ rất xa,Lý Thiếu Cường đã dẫn đầu gây khó dễ, châm chọc nói: “Ái chà, sao người của Thánh đình cũng tới đây vậy? Cũng tới để tinh lọc khí tức thế giới chết à? Có cần nhiều người như vậy không?”

Khi người của Thánh đình tới và nhìn thấy có nhiều người chặn ở cửa hành lang Trầm Luân như vậy đã cảm thấy không ổn.

Mukhtar bước lên phía trước, hắn nhíu mày lại, khuôn mặt mang theo vài phần không tốt, trầm giọng nói: “Chúng ta được Hiệp hội nghiên cứu vong linh mời đến tiến vào hành lang Trầm Luân tinh học khí tức thế giới chết, còn không tránh ra nhanh lên.”

Lý Thiếu Cường không hề có ý định tránh ra, hắn dẫn mọi người đứng sừng sững chặn lại ở cửa.

“À, Thánh đình à… Hạnh ngộ hạnh ngộ, chúng ta cũng tới giúp đỡ Hiệp hội nghiên cứu vong linh, ngươi nói có trùng hợp không?”

“Ta không có hứng thú biết các ngươi tới đây làm gì, tránh ra nhanh! Đừng làm mất thời gian của chúng ta.”

Mukhtar khó chịu khẽ vẫy tay muốn đẩyLý Thiếu Cường ra như đuổi ruồi bọ.

Một học giả vong linh học sơ cấp cũng dám cản đường hắn và Thánh nữ à?

Nhưng hắn tiến lên đi được hai bước thì lại phát hiệnLý Thiếu Cường vẫn đĩnh đạc chắn trước mặt hắn, thậm chí còn vô cùng khinh thường dùng ngón tay ngoáy lỗ tai.

Không hiểu sao trong lòng Mukhtar lại dâng lên một ngọn lửa.

“Còn không tránh ra nhanh lên!”

“Ha ha, Thánh đình đúng không, tính tình và trận tượng lớn thật đấy!”

Lý Thiếu Cường vẫn không di chuyển bước chân, hắn nhìn người tới, trong ánh mắt tràn ngập khiêu khích, “Gây chuyện đúng không? Không hiểu thứ tự đến trước và sau à? Các ngươi muốn tinh lọc khí tức thế giới chết chúng ta cũng muốn tinh lọc khí tức thế giới chết, dựa vào đâu ta phải nhường các ngươi? Ngươi biết đây là đâu không? Ngươi dám gây chuyện ở đây à?”

Mukhtar dừng bước tức giận nhìnLý Thiếu Cường, bàn tay không khỏi nắm chặt lại.

“Ngươi cho rằng ta không dám làm gì ngươi à? Ngươi đang khiêu khích ta đúng không? Ngươi dám tỷ thí với ta không?”

“À thôi đừng, ta không đánh lại ngươi, ngươi muốn tỷ thỉ thì tìm hội trưởng của ta ấy, bắt nạt một người mới như ta là thế nào? À, hội trưởng của ta đang ở trong tòa nhà ma pháp bên ngoài ấy, ra cửa quẹo phải là thấy, ngươi chạy qua đó nhanh lên.”

Lý Thiếu Cường mỉa mai, khiêu khích nhìn Mukhtar, trong lòng còn mang theo vài phần chờ mong.

Đánh đi! Đánh ta đi nhanh lên! Không đánh không phải người!

Dù sao thì chỉ cần Thánh đình ra tay đánh người thì đó chính là bọn họ không chiếm lý, đến lúc đó có thể tiếp tục bẻ xả, giữ chân bọn họ thêm mấy ngày nữa.

Một khi bị thương…

Đó chính là tai nạn lao động.

Còn có thể kiếm được bồi thường tai nạn lao động cao đến quá đáng từ trong tay Kỷ Hiểu Ba.

Bây giờ trong đầuLý Thiếu Cường chỉ nghĩ đến ăn vạ, hận không thể lập tức bị Mukhtar đấm mấy cái.

Hắn đã nghĩ xong hết rồi, chỉ cần vài tên thánh kỵ sĩ này chuẩn bị ra tay, không cần bọn họ ra chiêu, hắn lập tức thuận thế nằm xuống mặt đất giả chết.

Viola như nhận ra điều gì nó, nàng nhíu mày rồi nâng tay lên, dịu dàng nói: “Mukhtar, không cần kích động, làm người đi tìm Pushy tiên sinh, ta tin hắn sẽ nói chuyện với những học giả vong linh học này giúp chúng ta.”

“Thánh nữ, bọn họ cố ý…”

Bình Luận (0)
Comment