Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1939 - Chương 1941 - Kéo Dài

Chương 1941 - Kéo dài
Chương 1941 - Kéo dài

Viona lắc đầu ngăn cản Mukhtar tiếp tục nói, “Con đường đi về phía trước luôn tràn ngập bụi gai, nhưng cuối cùng lực lượng tà ác cũng sẽ bị đuổi đi, thánh quang sẽ cho chúng ta chỉ dẫn chính xác.”

“Vâng thưa Thánh Nữ.”

Nhìn thấy đám người Thánh đình không cãi cọ nữa mà lựa chọn dừng lại ở lối vào hành lang Trầm Luân, chắc là chuẩn bị tìm viện binh, Kỷ Hiểu Ba trốn trong đám người bật ngón tay cái lên với Lý Thiếu Cường.

“Lê ca trâu bò!”

Kỷ Hiểu Ba lại nhanh chóng khẽ vẫy tay với mấy người khác trong đội ngũ ý bảo bọn họ đi giữ chân thành viên Thánh đình đi gọi viện binh từ một phía khác.

Tóm lại chính là kéo dài thời gian cộng thêm làm tâm trạng của nhóm người Thánh đình khó chịu.

Kỷ Hiểu Ba đang đắc ý thì Đàm Sóc ở bên cạnh lại nhỏ giọng nói: “Mọi người ơi, không đúng lắm, hình như bọn họ không diễn theo kịch bản…”

Hử?

Mọi người nhìn về nơi cách đó không xa.

Viona không dẫn theo đoàn người Thánh đình rời đi mà dừng lại ở bên ngoài hành lang Trầm Luân gần đây.

Mười mấy kỵ sĩ bảo vệ vây quanh Viona ở giữa.

Chỉ trong phút chốc!

Giữa mày Viona lấp lánh ánh sáng màu ám kim.

Ánh sáng dần dần hiện lên và toả ra.

Xung quanh đoàn đội Thánh đình hiện ra một lá chắn bảo vệ màu ám kim.

Điều kỳ lạ là sau khi khí tức thế giới chết tiếp xúc với lá chắn thánh quang màu vàng kim lại phát ra tiếng xèo xèo.

Khí tức thế giới chết chậm rãi bị lá chắn hấp thu, chậm rãi chuyển hoá thành năng lượng chảy vào trong cơ thể Viona.

“Nhóm người này còn rất kiên trì…”

Nhìn thấy đoàn người Thánh đình bắt đầu triển khai tư thế trực tiếp bắt đầu xua tan khí tức thế giới chết ở xung quanh hành lang Trầm Luân, trong lòng Kỷ Hiểu Ba vừa động, nhanh chóng phất tay nói: “Các anh em, khởi động kế hoạch dự phòng, căng lá chắn ra!”

“Được!”

Trong đội ngũ, mười mấy học giả vong linh học đã chuẩn bị từ lâu, bọn họ khẽ gật đầu và đồng thời đứng ở lối vào hành lang Trầm Luân thi triển phong ấn.

“Vù…!”

Quầng sáng màu tối hiện lên!

Quầng sáng bao phủ toàn bộ lối vào hành lang Trầm Luân.

Trong lúc nhất thời, lối ra của khí tức thế giới chết trong hành lang Trầm Luân bị quầng sáng ngăn cản, độ dày của khí tức thế giới chết bên ngoài bắt đầu chậm rãi giảm xuống.

Mukhtar bảo vệ bên cạnh Viona cảm ứng được khác thường, hắn híp mắt lại rồi quay đầu tức giận nhìn đoàn người Lý Thiếu Cường.

Lại là bọn họ!

Cố ý phong toả lối ra của hành lang Trầm Luân!

Chắc chắn là bọn họ đang cố ý gây chuyện!

Trong lòng Mukhtar phẫn nộ, không khỏi nắm chặt thạn kiếm kỵ sĩ to lớn trong ty.

“Mukhtar, bình tĩnh đi, bọn họ đang chọc giận ngươi, không cần quan tâm tới bọn họ, phong ấn như vậy không thể kéo dài quá lâu, sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì với chúng ta.”

Mukhtar hít một hơi thật sâu rồi gật đầu nói: “Vâng thưa Thánh Nữ.”

Đối diện lá chắn thánh quang, Lý Thiếu Cường vẫn luôn dùng một loại ánh mắt cực kỳ khiêu khích nhìn về phía Mukhtar, nhìn tới nỗi cứng cả mặt, hắn nghiến răng nghiến lợi nói, “Mẹ nó, như vậy mà cũng không cắn câu xông tới đánh ta à? Mẹ nó đồ chó chết thánh quang đúng là có thể nhẫn nhịn.”

Các học gia vong linh học xung quanh lập tức lấy ra phiến đá Phương Hằng đã chuẩn bị trước rồi xếp phiến đá thành một hàng, không ngừng hấp thu khí tức thế giới chết.

Đàm Sóc cũng nhíu mày lại.

Chỉ dựa vào lá chắn bọn họ tạo ra thì không thể liên tục phong ấn lối vào thông đạo trong thời gian quá dài, cũng chính là dựa vào phiến đá của Phương Hằng làm giảm khí tức thế giới chết xung quanh.

Nhưng làm vậy chỉ trị được ngọn chứ không trị được gốc, rất nhanh sau đó, độ dày của khí tức thế giới chết sẽ dần dần tăng lên, lá chắn sẽ nhanh chóng không chống đỡ được nữa.

Tình huống lý tưởng tất nhiên là ép đoàn người Thánh đình ra tay, khiến cho hỗn loạn lớn hơn, vậy là có thể kéo dài nhiều thời gian hơn.

Nhìn thấy đoàn người Thánh đình thực hiện được, Kỷ Hiểu Ba cảm thấy chuyện này còn khó chịu hơn cả giết chết hắn.

“Lá chắn của chúng ta còn có thể kiên trì bao lâu nữa?”

“Tổng cộng có ba đợt người, có phiến đá trợ giúp, có thể kiên trì một tiếng rưỡi nữa là cực hạn.”

Lý Thiếu Cường không tiếp tục khiêu khích nữa, hắn khẽ xoa cơ bắp cứng đờ trên mặt rồi hỏi: “Ông chủ Phương thế nào rồi? Sao còn chưa có tin tức gì? Lúc trước các ngươi đã đưa ra kế hoạch gì? Bên phía chúng ta sắp không chịu đựng được nữa rồi.”

Nói đến chuyện này, trong lòng Kỷ Hiểu Ba cũng lộp bộp một tiếng.

Tối hôm qua, hắn chỉ lo đấu trí đấu dũng với Thánh đình nên không biết rốt cuộc bên phía Phương Hằng đã chuẩn bị thế nào.

Trong kế hoạch trước đó, sau khi bên phía Phương Hằng bố trí xong hẳn là sẽ trực tiếp online tìm hắn mới đúng.

Sao vẫn còn chưa tới?

“Các ngươi ở lại đây, ta đi xuống xem thử trước.”

Dứt lời, Kỷ Hiểu Ba chậm rãi lùi về phía sau cho đến khi hoàn toàn đi vào bên trong bóng tối phía sau.

Ma pháp trận màu trắng hiện lên dưới chân hắn, bạch cốt vươn ra từ trong ma pháp trận và kéo Kỷ Hiểu Ba vào trong trò chơi.

Xuyên qua thông đạo dịch chuyển, Kỷ Hiểu Ba xuất hiện ở sảnh lớn dịch chuyển Zombie Ngày Tận Thế.

“Ý?”

Kỷ Hiểu Ba nhìn quanh một vòng rồi không khỏi khẽ ý một tiếng.

Trong sảnh lớn dịch chuyển tụ tập một lượng lớn Huyết tộc.

Thậm chí hắn còn cảm ứng được dao động của lực lượng mạnh mẽ từ trên người những Huyết tộc này.

Cùng lúc đó, hai thân vương Huyết tộc cũng nhìn về phía Kỷ Hiểu Ba.

Bình Luận (0)
Comment