Hai đội binh lính Liên bang lập tức nhận lệnh bước tới xúm lại bảo vệ thành luỹ ở giữa.
Vẻ mặt của Viola thay đổi rất nhiều lần, nàng tiến lên nửa bước rồi nói: “Quan chỉ huy Khâu Hải, chuyện này không giống như những gì chúng ta đã nói.”
“Xin lỗi.”
Trong miệng Khâu Hải nói xin lỗi nhưng vẻ mặt không có nửa ý xin lỗi, hắn lạnh lùng nói: “Làm quan chỉ huy, ta có quyền phán đoán dựa vào tình huống trước mắt, lần thứ hai mở phong ấn ra sẽ dẫn tới hậu quả không thể khống chế, ta sẽ không cho phép bất cứ ai phá hỏng sự ổn định của khu Đông chúng ta.”
“Hay! Khâu trưởng quan nói rất đúng!”
Hiếm khi nhìn thấy Khâu Hải kiên cường như vây, Kỷ Hiểu Ba trốn trong đám người hô to một tiếng hay, sau đó đi đầu ồn ào vỗ tay.
Khâu Hải lạnh lùng quay đầu liếc nhìn Kỷ Hiểu Ba một cái, vẻ mặt của đối phương lập tức cứng đờ, mọi người lập tức yên lặng.
Viona nhìn chằm chằm vào Khâu Hải, dừng trong chốc lát, sau đó gật đầu: “Ta hiểu, ta sẽ thành thật báo cáo với Thánh đình tất cả những gì ta gặp phải trong Hội nghiên cứu vong linh.”
Khâu Hải gật nhẹ đầu: “Ừm.”
“Thánh nữ, chúng ta...”
Viona giơ tay lên ngăn lời mà các thánh kỵ sĩ đi cùng định nói tiếp sau đó.
Thánh thánh kỵ sĩ Mukhtar nghiến răng, trong lòng hắn đã tràn ngập lửa giận.
Bị chơi cho một vố rồi!
Khổ sở vất vả xoay sở mọi thứ, rõ ràng là bọn họ đã giao ước rồi, từ ngàn dặm xa xôi đi đến đây, chỉ để rồi lại bị đuổi quay về.
Cứ vậy mà rời đi sao?
Đã tốn nhiều thời gian và công sức như vậy, cuối cùng tất cả đều vô ích.
Mukhtar không khỏi tiến lên một bước, nhìn chằm chằm Phương Hằng: “Ngươi chính là Phương Hằng đúng không! Ta nhớ kỹ ngươi rồi! Dám giở trò sau lưng, ngươi có dám tỷ thí một trận với ta không hả?!”
Phương Hằng nheo mắt, nhìn Mukhtar, thầm nghĩ nếu nhúng tay vào chuyện này nhất định sẽ gặp phiền phức.
Đây chẳng phải là, lại bị Thánh đình ghi thù rồi sao.
“Mukhtar, lui xuống.”
Viona hơi giơ tay lên.
Trong lòng nàng biết rất rõ, trong tình hình hiện tại, muốn mở thành trì lần nữa, tiếp tục thanh trừ khí tức thế giới chết e rằng là chuyện không thể làm được.
Viona tiến lên hai bước đến gần Phương Hằng, dán chặt mắt vào Phương Hằng, ghi nhớ gương mặt của hắn trong đầu.
Có đủ năng lực đặc biệt để phong ấn khe hở thế giới chết, Phương Hằng sao có thể là người thường được kia chứ?
Mukhtar không thể đối diện đánh bại được Phương Hằng.
Hơn nữa đây cũng là địa bàn của Hội nghiên cứu vong linh.
Với khuôn mặt dịu dàng, Viona mỉm cười và gật đầu với Phương Hằng.
“Xin thứ lỗi cho sự lỗ mãng của vị bằng hữu này của ta, Phương Hằng, ngươi rất lợi hại, cũng cảm ơn ngươi đã góp phần phong ấn khe hở từ giới, thế giới này đang đối mặt muôn vàn nguy hiểm, hy vọng sau này chúng ta có thể tiếp xúc nhiều hơn.”
Phương Hằng cũng gật đầu, chỉ cảm thấy nữ nhân trước mặt này có chút đáng sợ.
Rõ ràng trong lòng hận đến muốn chết, nhưng vẫn phải giả bộ làm ra cái vẻ bình tĩnh.
“Chúng ta đi thôi.”
Viona không nói thêm gì nữa, rời đi cùng với đám người của Thánh đình.
Thấy Viona rời đi, Khâu Hải cũng gật đầu với Phương Hằng: “Làm tốt lắm, lần này mày mà có ngươi, ta cũng đi báo cáo với cấp trên đây, lần sau ta sẽ liên lạc với ngươi, ngoại trừ những nhân viên bảo vệ cần thiết, các ngươi cũng nhanh chóng rời khỏi hành lang Trầm Luân đi.”
Vừa nói, Khâu Hải vừa đi ngang qua Phương Hằng, rất nhỏ giọng nhắc nhở hắn: “Cẩn thận người của Thánh đình, tốt nhất là trong khoảng thời gian này không nên rời khỏi hiệp hội vong linh.”
Không đợi Phương Hằng trả lời, Khâu Hải đã vỗ vai hắn một cái rồi cùng với một số thuộc hạ vội vã rời đi.
Đợi sau khi mọi người rời đi hết, Lý Thiếu Cường dẫn theo mọi người từ Hội nghiên cứu vong linh vây quanh hắn, cảm thấy rất phấn khích, tâng bốc Phương Hằng.
“Phương Hằng, lợi hại nha, đám chó đó, ngươi không nhìn thấy cái vẻ mặt của bọn họ đâu.”
“Chắc chắc là tức điên luôn rồi!”
“Ông chủ Phương, sao mà ngươi làm được vậy hả?”
“Phong ấn đặc biệt sao? Phong ấn có mấy cấp thế?”
“...”
Mặc dù bây giờ vấn đề của hành lang Trầm Luân đã tạm thời được giải quyết, nhưng trong thế giới thực thì Phương Hằng đã đắc tội với Thánh đình, hắn chỉ cảm thấy phiền phức, nên trả lời đại mấy câu hỏi của mọi người.
Thật ra cũng đơn giản, mặt sau của bức tường gạch dán đầy những miếng đá luyện kim, ngay khi thoát ra khỏi khe hở thế giới chết thì khí tức thế giới chết bị thông đạo hấp thụ vào trong Huyết Tộc Ngày Tận Thế.
Cùng lúc đó, một số lượng lớn Huyết tộc trong Huyết Tộc Ngày Tận Thế đang toàn lực vận hành ma pháp trận, duy trì hoạt động của thông đạo khe hở.
Hơi buồn ngủ.
Phương Hằng vỗ vỗ má, rồi tự phấn chấn lại tinh thần.
Bây giờ vẫn chưa phải lúc để ngủ, vẫn còn một cục nợ kia kìa.
Phương Hằng cười cười nói nói đi cùng mọi người rời khỏi hành lang Trầm Luân, còn không quên hỏi Lý Thiếu Cường: “Lô hàng đó bán như thế nào rồi?”
Lý Thiếu Cường nghe vậy thì nhất thời sững sờ, sau đó trên mặt hắn lộ ra vẻ xấu hổ.
Hôm qua bận đối phó Thánh đình cả ngày, thời gian đâu ra mà đi giao hàng chứ.
“E hèm, vẫn đang chồng chất bên sàn giao dịch, ta đi làm ngay đây!”
Phương Hằng cạn lời.
Thôi vậy, vẫn là nên đi ngủ trước thôi.
Kỷ Hiểu Ba đứng một bên lắc đầu, vẫn đang trong trạng thái hưng phấn tột độ.