Nếu không phải bây giờ còn có người ngoài ở đây thì hắn đã cười ha ha từ lâu rồi.
Nhóm thánh kỵ sĩ Thánh đình chậm rãi lấy lại tinh thần, bọn họ nhìn nhau rồi sôi nổi nhìn về phía Viona.
Hơn hai tiếng trước, rõ ràng bọn họ tận mắt nhìn thấy bên trong hành lang Trầm Luân tràn ngập khí tức thế giới chết độ dày cao.
Sao bây giờ lại…
Viona nhìn chằm chằm cửa thông đạo hành lang Trầm Luân, vẻ mặt cũng nghiêm trọng tới cực điểm.
Trong lòng nàng hiểu rõ, chắc chắn bên trong hành lang Trầm Luân đã xảy ra vấn đề.
Rốt cuộc là nơi nào xảy ra vấn đề?
Nếu Hiệp hội nghiên cứu vong linh có năng lực giải quyết khí tức thế giới chết thì đã giải quyết từ lâu rồi, sao lại phải chờ bọn họ tới?
Có cần thiết không?
Lần đầu tiên vẻ ôn hoà trên khuôn mặt Viona biến mất và biến thành vẻ nghiêm trọng, nàng phất tay dừng việc phóng thích lá chắn thần thánh rồi nói: “Đi, chúng ta vào xem tình hình của khe hở thế giới chết.”
“Vâng!”
Một hàng kỵ sĩ bảo vệ của Thánh đình xanh cả mặt, đi theo hộ tống Viona bước vào trong hành lang Trầm Luân.
Khâu Hải cũng khẽ phất tay ý bảo đội binh lính Liên bang tiếp tục đuổi theo.
Hắn cũng muốn biết rốt cuộc bên trong hành lang Trầm Luân đã xảy ra chuyện gì
Khâu Hải bước nhanh hơn đến bên cạnh Kỷ Hiểu Ba rồi nhỏ giọng hỏi: “Ngươi đã làm gì?”
Tất nhiên Kỷ Hiểu Ba sẽ không bán đứng đồng đội, hắn cười hì hì hai tiếng, “Hì hì, thiên cơ không thể tiết lộ, tóm lại là kiến nghị Phương ca cho ta, chúng ta phối hợp với nhau, hắn là chủ lực, ta là phụ trợ.”
“Phương Hằng?”
Khâu Hải nghe vậy thì nhướng mày, sau đó trong lòng lập tức bừng tỉnh, lập tức có cảm giác thì ra là thế.
Nếu là Phương Hằng thì mọi chuyện cũng được thông suốt.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía nhóm người Thánh đình đang vội vàng chạy vào trong trung ương hành lang Trầm Luân ở phía trước, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy đồng tình cho bọn họ.
Hai quả bom chuyên gây chuyện là Phương Hằng và Kỷ Hiểu Ba đặt cùng nhau, uy lực của vụ nổ trực tiếp tăng gấp mấy lần, Thánh đình gặp phải bọn họ cũng xem như là đủ xui xẻo.
Mọi người càng đi sâu vào hành lang Trầm Luân thì càng phát hiện độ dày của khí tức thế giới chết xung quanh càng thấp.
Thậm chí đã thấp tới một mức không thể tưởng tượng nổi!
Vẻ mặt của đoàn người Thánh đình càng ngày càng kém, mà tâm trạng của Khâu Hải lại càng ngày càng tốt.
Hay lắm!
Khí tức thế giới chết trong hành lang Trầm Luân đã bị rửa sạch đến mức này sao!
Rốt cuộc hai người bọn họ làm thế nào?
Hắn nghĩ, cuối cùng việc chờ đợi hơn rnữa tháng trước cũng có kết quả.
Nhiệm vụ cấp trên giao cũng có thể hoàn thành một cách thuận lợi.
Tâm trạng của Khâu Hải dần dần trở nên thấp thỏm.
Cho đến khi đi vào sảnh lớn trung ương của hành lang Trầm Luân, vị trí khe hở thế giới chết.
Mọi người lại dừng lại và cẩn thận đứng ở lối vào sảnh lớn đánh giá khu vực bên trong.
Khe hở thế giới chết đâu?
Chính giữa sảnh lớn đen nhánh có thể mơ hồ nhìn thấy có một bóng người đang đứng, bên cạnh hắn còn có một vật thể cao lớn hình nửa vòng tròn.
Chợt!
Viona nhẹ nhàng nâng tay, quả cầu ánh sáng hiện lên trong lòng bàn tay rồi chậm rãi bay lên trên cao, chiếu sáng toàn bộ sảnh lớn.
Là Phương Hằng!
Nhìn thấy rõ người đang đứng ở giữa sảnh lớn, đôi mắt Khâu Hải sáng lên.
Bên cạnh hắn chính là…
Một thể kiến trúc hình nửa vòng tròn được dựng từ gạch, cao khoảng hơn một mét, vây quanh vị trí khe hở thế giới chết ban đầu kín kẽ không một kẽ hở.
Điều làm mọi người cảm thấy ngạc nhiên là lúc này chỉ có khí tức thế giới chết cực kỳ nhỏ tràn ra từ trong khe hở gạch đá.
Sao lại thế này? Khe hở thế giới chết bị phong toả trong gạch đá ư?
Đoàn người Thánh đình đồng thời nhìn về phía Phương Hằng, trong mắt không hẹn mà cùng lộ ra vẻ cảnh giác.
Khâu Hải lập tức nhìn về phía Phương Hằng, “Phương Hằng?”
“Trưởng quan Khâu, ngươi cũng tới à.”
Phương Hằng mỉm cười gật đầu với Khâu Hải, “Xin lỗi, lúc trước thí luyện trò chơi gặp chút phiền phức nên chậm trễ hơi lâu, đây, ta vừa đã lập tức tới đây hỗ trợ.”
Khâu Hải bước về phía trước đánh giá thể kiến trúc như thành luỹ xây dựng từ gạch đá bên cạnh Phương Hằng, trong ánh mắt lộ ra vẻ khó hiểu và tán thưởng, cũng không rảnh tám vài câu với Phương Hằng đã hỏi thẳng: “Phương Hằng, đây là gì thế?”
“Cái này à, là một ma pháp trận ta tìm được trong khi thí luyện trong lúc vô tình, nó có thể hấp thu một lượng lớn khí tức thế giới chết. Ta cảm thấy có thể sẽ có tác dụng nên bèn ghi nhớ, sau khi quay về lập tức thử, quả nhiên hiệu quả xem như không tệ.”
Nhóm người Lý Thiếu Cường và nhóm binh lính Liên bang do Khâu Hải dẫn dắt yên lặng nhìn Phương Hằng không nói gì, cảm giác quen thuộc lẳng lặng nghe ngươi bốc phét.
Khâu Hải cũng biết Phương Hằng đang nói bừa.
Thí luyện trò chơi Vùng đất Man tộc có thể có ma pháp trận hấp thu khí tức thế giới chết cái rắm ấy!
Nhưng điều này có quan trọng không?
Khâu Hải không quan tâm đến chuyện này, hắn chỉ hỏi: “Phương Hằng, ma pháp trận có thể kéo dài bao lâu?”
“Rất lâu, ít nhất là sáu bảy ngày không có vấn đề gì.”
Khâu Hải nghe vậy thì đồng tử co rút vài cái, vẻ mặt đột nhiên thay đổi, hắn nâng tay lên.
Binh lính Liên bang phía sau đồng thời hô: “Vâng thưa trưởng quan!”
“Ra mệnh lệnh phong toả khu vực hành lang Trầm Luân, bảo vệ thành luỹ phong ấn hai tư giờ, không có sự cho phép của ta thì không để bất cứ ai tới gần!”
“Tuân lệnh!”