Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 199 - Chương 202: Trạm Cơ Sở.

Chương 202: Trạm cơ sở.

Hắn run rẩy chỉ xuống phía dưới.

“Phương Hằng, ta xin ngươi đấy, đừng dỗ ta nữa.”

Trái tim Phương Hằng nhói lên, trong vô thức nhìn xuống phía bên dưới.

Con Tyrant vác một khẩu bazooka trên vai, nó nhắm vào chiếc trực thăng mà Phương Hằng đang ở trên đó.

“Ôi mẹ ơi!”

Phương Hằng rất muốn tự vả mình hai cái.

Hắn cảm thấy hôm nay miệng hắn có phải là quá linh rồi không.

Sao mà độc quá vậy?

“Nhanh! Lên cao! Lên cao!

Nhìn thấy hành động khác thường của Tyrant, các NPC trên trực thăng hét lên, hướng trực thăng lên phía trên, mong thoát khỏi tầm phóng bazooka của tên Tyrant.

Nói thế nào thì cũng có ảnh hưởng tới tỉ lệ bắn trúng của nó!

“Vút!”

Từ khẩu bazooka trên vai con Tyrant, một quả tên lửa được bắn ra.

“Đoàng! ! !”

Mạn sườn của chiếc trực thăng bị pháo hỏa tiễn phản lực sượt qua.

Toàn bộ khoang máy bay rung lắc dữ dội!

Chiếc trực thăng chao đảo một cách mất kiểm soát.

Phi công đầu đầy mồ hôi, hắn ta hét lớn: “Nhanh! Nhảy dù! Ngay bây giờ! Nhiều nhất 20 giây!”

Vậy phải nhảy dù sao?

Trong giây phút nguy cấp, một vài ý nghĩ nhanh chóng lướt qua trong tâm trí Phương Hằng.

Ánh mắt hắn nhanh chóng lướt qua thành phố bên dưới.

“Tòa nhà màu trắng đó! Nghe theo mệnh lệnh của ta! Đáp xuống và tập hợp trên tòa nhà màu trắng đó! !”

Phương Hằng hét to một tiếng.

Lúc này cũng không thể quan tâm tới người khác được, hắn kéo đồng đội của hắn là Mạc Gia Vỹ đến bên cạnh.

“Nhảy!”

Nói xong, Phương Hằng trực tiếp nhả ra khỏi chiếc trực thăng.

Phía sau, các thành viên của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám từng người từng người một đều nhảy theo Phương Hằng xuống dưới.

“Chờ ta với!”

Mạc Gia Vỹ nghiến răng, cũng nhảy xuống cùng Phương Hằng.

“Soạt!”

Trên không, chiếc dù khẩn cấp mở bung ra.

Phương Hằng cố gắng điều khiển cơ thể mình giữ thăng bằng trên không.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên nhảy dù, nhưng với thể chất cao, Phương Hằng đã nhanh chóng nắm vững các kỹ năng.

Trong phút chốc, Phương Hằng đã đáp xuống một cách vũng chãi ở địa điểm mục tiêu – sân thượng tòa nhà màu trắng.

‘Nhắc nhở: ngươi đã vào vùng có nguy cơ lây nhiễm, chỉ số lây nhiễm của ngươi sẽ không ngừng tăng lên, nếu chỉ số tăng lên 50% có xác suất bước vào trạng thái bị lây nhiễm, hãy cẩn thận!’

“Đoàng! ! !”

Vừa mới đáp xuống, Phương Hằng liền nghe thấy một tiếng nổ lớn.

Lại có một chiếc trực thăng nữa vừa bị pháo hỏa tiễn phản lực của Nemesis T bắn trúng trực diện.

“Vù…..”

Một vài zombie cố thủ trên sân thượng ngửi thấy mùi của người sống, bèn lao về phía sân thượng nơi Phương Hằng đang đợi mọi người.

Các NPC của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám sau khi hạ cánh xuống, lập tức rút súng tiểu liên ra chiến đấu.

Phương Hằng rút đại khảm đao ra, thuận tay chặt đứt hai con zombie đang lắc lư đi tới như thái rau, rồi tiến tới chỗ Mạc Gia Vỹ rơi xuống cách đó không xa.

“Vẫn ổn chứ hả?”

“Hic, ta không sao.”

Thể chất Mạc Gia Vỹ không cao, khi tiếp đất đứng không vững, ngã chảy chút máu, nhưng không có vấn đề gì lớn.

Hắn nhanh chóng đứng dậy, lùi về phía sau các thành viên tinh nhuệ của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám, rút khẩu súng ngắn ra.

Trong chốc lát, tiếng súng dừng lại, các zombie trên sân thượng đã được xử lý sạch sẽ.

Vẻ mặt Lucia đầy lo lắng. Nàng nhanh chóng tiến đến hàng rào phía trước, nhìn xuống bên dưới để tìm kiếm, tìm kiếm vị trí chiếc trực thăng đã rơi trước đó.

Sao nàng lại khóc rồi?

Nước mắt không ngừng rơi xuống.

Phương Hằng đi tới bên cạnh Lucia, cúi đầu quan sát thành phố bên dưới.

Chiếc trực thăng tiểu đội bay trước đó đã rơi xuống ngã tư ở con đường cách đó không xa.

Chiếc trực thăng đã vỡ thành nhiều mảnh, một vài bộ phận vẫn đang bốc cháy, tỏa ra khói đen nghi ngút.

Hơn chục chiếc hộp màu trắng bạc nằm rải rác xung quanh nơi chiếc trực thăng rơi.

Quá nửa số phi công đã hi sinh.

Lucia biết bên cạnh mình có người, nàng dùng tay lau sạch nước mắt, nghiêng đầu về phía Phương Hằng: “Phương Hằng, chúng ta gặp phải phiền phức rồi.”

“Ừm.”

Phương Hằng nét mặt nghiêm trọng, thầm nói trong lòng ta biết rồi.

Hơn nữa phiền phức này không hề nhỏ.

“Phương Hằng, thiết bị truyền tin trong tay chúng ta cần phải thiết lập một trạm chính mới có thể hoạt động.”

“Tất cả các thiết bị cần thiết để thiết lập trạm chính đều ở trên chiếc trực thăng chúng ta đã lái, chúng ta phải đem những chiếc hộp kia về càng sớm càng tốt, chỉ có như vậy mới có thể nhanh chóng liên lạc được với anh trai ta.”

“Anh trai ngươi?”

“Thượng tá Buck.”

Phương Hằng vô cùng kinh ngạc.

Dù thế nào, hắn cũng không có cách nào liên hệ Thượng tá Buck đầu trọc kia và Lucia.

Lucia vừa nói, vừa cúi đầu xem đồng hồ.

“Còn hai giờ nữa mặt trời sẽ lặn, trong vòng hai giờ chúng ta cần phải thu thập các bộ phận của trạm chính, đồng thời nhanh chóng lắp rắp chúng……”

‘Nhắc nhở: Người chơi hoàn thành nhiệm vụ vòng năm - thám hiểm thành phố Pinewood, kích hoạt nhiệm vụ vòng sáu - đường cùng’

Tên nhiệm vụ: Đường cùng

Độ khó nhiệm vụ: SSS

Mô tả nhiệm vụ: Trong quá trình tiến vào, tiểu đội của ngươi đã chịu sự tấn công không rõ nguồn gốc, trên đường, chiếc trực thăng ngươi ngồi bị hư hại. Ngươi và các thành viên khác của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám bị mất liên lạc.

Nhiệm vụ tùy chọn 1: Bố trí ổn thỏa trạm bộ đàm chính.

Yêu cầu nhiệm vụ: Tìm thấy tất cả các hộp kim loại chứa các bộ phận của trạm chính (03).

Nhiệm vụ tùy chọn 2: Chờ cứu viện.

Yêu cầu nhiệm vụ: Tìm kiếm một nơi an toàn, chờ cứu viện.

Được lắm! Lão Hắc!

Việc này cũng nằm trong kế hoạch của ngươi phải không?

Phương Hằng nghĩ bụng, nếu hắn ngồi một chiếc trực thăng khác để tới thành phố Pinewood thì có gặp những chuyện tồi tệ này không.

Cũng không chắc được.

Nguy cơ cũng là cơ hội.

Phương Hằng cân nhắc tình hình hiện tại một chút.

Lựa chọn phương án thứ hai của nhiệm vụ chẳng khác nào chờ chết.

Nên tích cự chủ động, tìm hộp!

Lucia lo lắng cho sự an toàn của anh trai mình. Nàng quay đầu về phía các NPC Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám.

“Chúng ta phải nhanh chóng đến chỗ máy bay gặp nạn, tìm kiếm hộp đựng các bộ phận của trạm truyền thông tin chính, còn vấn đề gì không?”

“Ờ….” Phương Hằng giơ tay, hỏi: “Ngươi có kế hoạch không?”

“Kế hoạch?”

Bình Luận (0)
Comment