Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2006 - Chương 2008 - Dữ Tợn

Chương 2008 - Dữ tợn
Chương 2008 - Dữ tợn

Tần Hổ đánh mạnh vào người Phương Hằng.

“Bịch!”

Phương Hằng bị một quyền của Tần Hổ trực diện đánh trúng ngực, xương sườn trong nháy mắt vỡ nát, đồng tử đột nhiên phóng đại gấp mấy lần, từ trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, giống như đạn pháo vậy, bị một quyền dữ tợn đánh cho bay ngược về phía sau!

Cơ hội!

Ánh mắt Tần Hổ lập tức sáng lên.

Nhìn từ bên ngoài, Phương Hằng thực sự vô cùng thê thảm, toàn thân hoàn toàn mất kiểm soát.

Tốc độ của Tần Hổ lần nữa tăng lên đến cực hạn, bay vọt nhắm tới điểm hạ cánh trên người Phương Hằng!

Hắn hiển nhiên cảm giác được áp lực mà Phương Hằng cho hắn là rất lớn, hắn hận không thể một quyền hạ gục Phương Hằng ngay lập tức!

‘Nhắc nhở: Người chơi bị nhân vật đặc biệt - Tần Hổ công kích, chịu ảnh hưởng của kỹ năng đặc biệt, nhận 3091 điểm sát thương, tăng thêm 811 điểm thần thánh sát thương kèm theo, tiến vào trạng thái chấn động 2 giây’.

‘Nhắc nhở: Kỹ năng bị động của người chơi - thể bất tử phát huy hiệu lực, người chơi hồi phục sau trạng thái chấn động’.

Giữa không trung, Phương Hằng mở to hai mắt nhìn Tần Hổ đang thần tốc bay tới gần hắn.

Thăm dò như vậy là được rồi.

Năng lực cận chiến của đối phương cao hơn so với các Thánh kỵ sĩ tinh anh hắn gặp phải trong các trò chơi trung cấp trước đây, sức mạnh tổng thể yếu hơn nhiều so với đại giáo chủ của Thánh đình.

Vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát được.

Với năng lực hiện tại của mình, nếu không có sự hỗ trợ của phân thân zombie thì không thể kiểm tra được giới hạn lực phòng thủ của đối phương.

Không có vật triệu hoán ở bên người, năng lực chiến đấu cá nhân vẫn là không đủ.

Lại cộng thêm Thần thánh học khắc chế Vong linh học và Huyết tộc…

Những người được Thánh đình cử đến từ thế giới cao cấp, quả thật là rất khó đối phó.

Phương Hằng thở dài trong lòng.

“Chậc, đợi ta kết thúc khóa tu luyện nâng cấp ở Punoze... Abe Chie! Dựa vào ngươi đó!”

Tần Hổ đang nhanh chóng đến gần Phương Hằng hơn, nhìn chằm chằm vào từng cử động của Phương Hằng.

Hắn chợt nhận ra có gì đó không ổn.

Phương Hằng bị trọng thương bay ngược về phía sau, hắn vừa mới mất khống chế thân thể, giờ đã khôi phục lại rồi, hắn không có cố gắng điều chỉnh cơ thể tránh né đòn công kích để tự cứu, mà là vươn tay ra lau vết máu tràn ra trên khóe miệng hắn.

Tần Hổ thậm chí nhìn thấy trên mặt Phương Hằng lộ ra một tia khiêu khích.

Ừm?!

Cái gì thế này!?

Một dự cảm không lành đột nhiên dâng lên trong lòng Tần Hổ.

Vút!

Vút vút!!

Cái gì!

Tần Hổ giật mình.

Xung quanh, rừng rậm phát ra những tiếng nổ thưa thớt như phát điên phát dại.

Ngay lập tức, những dây leo chi chít lao về phía hắn!

Tình hình gì thế này!

Sắc mặt Tần Hổ thay đổi rõ rệt.

Sau khi thất thần trong giây lát, từng tầng từng lớp dây leo chắn lối đi duy nhất trước mặt hắn, rất nhanh che khuất tầm nhìn của hắn!

“Bùm!!”

Tấm khiên Thánh quang lại tách ra!

Tần Hổ nỗ lực giãy giụa đột phá lớp dây leo thứ nhất, tốc độ do đó cũng chậm lại, đồng thời dày đặc tầng tầng lớp lớp dây leo liên tiếp bao phủ ở phía trước!

Trong chớp mắt, hắn đã hoàn toàn đánh mất vị trí của Phương Hằng.

Chết tiệt!

Tần Hổ đột nhiên cảm thấy có cái gì đó quấn vào mắt cá chân của hắn, tốc độ lần nữa lại trì trệ.

Không hay rồi! Là dây leo!

Quay đầu nhìn lại, dây leo chi chít từ bốn phương tám hướng bò lên thân thể của hắn!

“Cút đi!”

Tần Hổ lại hét lớn lần nữa!

“Bùm!!”

Tấm khiên màu vàng bao phủ lấy cơ thể Tần Hổ trong nháy mắt nổ tung!

Chiếc khiên thánh màu vàng phát nổ thành những mảnh sao nhỏ màu vàng, lập tức tách những dây leo quấn quanh cơ thể hắn rồi tiến lại gần hắn, dọn sạch một khoảng trống xung quanh hắn.

Hừ!

Tận dụng cơ hội này, Tần Hổ tập trung vào việc giải phóng các kỹ năng của mình.

Tấm khiên Thánh quang màu sẫm nhanh chóng tách ra, lại bao phủ toàn bộ thân thể Tần Hổ.

“Phù... phù...!”

Ở trung tâm của tấm khiên Thánh quang, Tần Hổ thở hổn hển, mồ hôi không ngừng chảy dài trên má.

“Chết tiệt, vẫn là bị qua mặt rồi, rơi vào bẫy của tên tiểu tử đó mất rồi.”

Bề ngoài, Tần Hổ điên cuồng dễ cáu kỉnh, nhưng trên thực tế, hắn rất cẩn thận trong khi chiến đấu, thật không ngờ hắn lại trúng kế của Phương Hằng!

Vừa rồi đều là Phương Hằng cố ý để lộ ra điểm sơ hở!

Trong lòng Tần Hổ không khỏi cảm thán sự tàn ác nham hiểm của Phương Hằng, thậm chí dùng chính cơ thể mình làm mồi nhử.

Bất đắc dĩ, trước mắt bồn phía đều bị màn chắn dây leo che lấp thị giác, ngăn cản cảm giác, hắn đã mất đi khí tức của Phương Hằng.

Tần Hổ biết vào lúc này không thể làm gì Phương Hằng được nữa rồi, hắn chỉ có thể dựa vào tấm khiên Thần thánh để bảo vệ cái mạng của mình, cứ rút lui trước, sau đó rồi tìm kiếm đường thoát.

Tuy nhiên, chưa đầy nửa giây, càng nhiều dây leo hơn lao tới từ mọi hướng, tụ tập xung quanh dọc theo tấm khiên màu vàng.

Hở?

Cái gì vậy!?

Đồng tử Tần Hổ đột nhiên co lại.

Nhìn kỹ lại thì, dưới lớp biểu bì của dây leo gắn với kết giới thánh quang bên ngoài vậy mà lại xuất hiện những gai ngược!

Dưới tác dụng của những gai đặc biệt đó, lớp ngoài của tám khiên ánh sáng vàng không ngừng phát ra những tiếng xì xì, giống hệt như bị ăn mòn vậy!

Tần Hổ cảm thấy sức mạnh tín ngưỡng của hắn đang nhanh chóng bị tiêu hao.

Không tốt rồi!

Bình Luận (0)
Comment