Có khá đông đoàn đội đến đây tham gia ngày đi săn, gàn đó cũng toàn là những đoàn lính đánh thuê và đoàn đội của đội buôn, tự tập trung riêng vào cùng một chỗ.
Đoàn đội Liên bang và đội buôn Rander tiến vào ngục hàn băng lần này có tổng cộng 55 người.
Ngoại trừ mười hai người của Liên bang, còn lại đều là thủ vệ và người dẫn đường do đội buôn Rander dẫn theo.
Theo lời nói của người dẫn đường trong đội, bên trong ngục hàn băng nguy hiểm vô cùng, hơn nữa rất nhiều lối đi đều chỉ có thể đi lọt một người, nếu nhân số của đoàn đội vượt quá một mức độ nhất định sẽ trở nên cồng kềnh ngay, vị trí dẫn đầu sẽ khó hỗ trợ dè chừng, ngược lại dễ dàng vướng vào nguy hiểm.
Dựa trên kinh nghiệm đã trải qua, dùng tiểu đội cỡ vừa và nhỏ khoảng 10 – 15 người làm đơn vị tiến hành hành động là phương án tốt nhất.
Đoàn đội quá 20 người thì có hơi miễn cưỡng, hành động sẽ gặp phải trở ngại không nhỏ.
Vì vậy đoàn đội đã bàn qua trước đó, lúc bắt đầu thì cùng nhau tiến vào ngục hàn băng, đợi sau khi đi sâu vào rồi lại chia thành hai đội phân công hành động.
Đội buôn Rander đã tìm được một điểm tài nguyên tương đối lớn từ sớm, chuẩn bị đi vào điểm tài nguyên trong ngục hàn băng để thu thập vật tư, hai bên giao ước một số tín hiệu cầu cứu khẩn cấp để có thể kịp thời chi viện lẫn nhau khi đụng phải nguy hiểm.
Nhân lúc nghỉ ngơi, Trịnh Vũ Bình lại chạy tới trao đổi vài chi tiết với chủ sự dẫn đội – Wendy của đội buôn Rander.
Chẳng bao lâu, ánh trăng hắt xuống.
Cánh cổng kim loại ngăn phía trước mọi người bật mở.
Thoáng chốc, một luồng sương trắng mang theo hàn khí có thể thấy được bằng mắt thường tràn ra từ phía sau cánh cổng lớn ấy.
Hàn khí dày đặc lan tràn.
Nhóm người đang tập trung ở lối vào không khỏi rùng mình, rụt cổ.
Người của Liên bang và đội buôn lập tức rót thuốc kháng cự vào miệng.
Phương Hằng cũng có cảm giác khác thường.
Bên trong hàn khí chứa đựng khí tức âm u lạnh lẽo.
Khí tức len lỏi vào trong cơ thể, xâm lấn biển ý thức của hắn.
Có điều rất nhanh luồng khí tức rét lạnh này liền bị lực lượng bên trong biển ý thức của hắn hòa tan.
“Xem ra hiệu quả rèn luyện trong khoảng thời gian này rất rõ rệt.”
Phương Hằng đang nghĩ thì một loạt nhắc nhở trò chơi lại nổi lên trên võng mạc.
‘Nhắc nhở: Người chơi chịu ảnh hưởng bởi hiệu quả của hoàn cảnh – ngục hàn băng, cường độ tổng hợp linh hồn người chơi trước mắt được xác định là cao hơn cấp A, miễn dịch với debuff này.’
‘Nhắc nhở: Khi người chơi đi sâu hơn vào khu vực hoàn cảnh trước mắt, hiệu quả của ngục hàn băng có thể sẽ tăng cao, hãy cẩn thận.’
Phương Hằng đảo mắt nhìn nhắc nhở trò chơi.
Vào thời điểm chuẩn bị trước kia, Liên bang cũng có cho hắn vài bình thuốc chống lại khí tức hàn băng cao cấp.
Hiện giờ xem ra là không cần nữa.
Phía trước, từng đoàn đội một bắt đầu xếp hàng vào trận.
Đây đã sớm không còn là lần đầu tiên Trịnh Vũ Bình tiến vào ngục hàn băng rồi, quen đường quen nẻo, mắt thấy đội ngũ bắt đầu hành động, liền vung tay nói: “Chúng ta cũng đuổi theo, chuẩn bị xuất phát.”
“Ừ.”
Phương Hằng gật đầu, đi cùng đoàn đội Liên bang do Trịnh Vũ Bình dẫn theo xuất phát vào trong ngục hàn băng.
Lúc mới bắt đầu, lối đi chật hẹp, một lượng lớn thương nhân và đoàn đội không ngừng tràn vào đằng sau cánh cổng kim loại, chen lấn chật ních đến nỗi có một chút không thể tách nhau ra được.
Đoàn đội Phương Hằng theo sát phía sau đội lớn, thậm chí còn không gặp phải sinh vật Vong linh bên trong ngục hàn băng.
Chẳng mấy chốc, phía trước xuất hiện từng lối rẽ, đội ngũ bắt đầu trở nên thưa thớt.
Tiến thêm một đoạn về phía trước, Elisa và Wendy cùng đi đến bên cạnh Phương Hằng.
Wendy nhỏ giọng nói: “Phương Hằng tiên sinh, lát nữa bọn ta sẽ tiến tới khu vực thu thập quanh ngục hàn băng để tìm kiếm một loại dược liệu đặc biệt tên là hoa băng tinh, bọn ta nhận được tin tức rằng ở khu vực đó có hoa băng tinh đang trong thời kỳ ra hoa.”
“Ừ, ta cùng đoàn đội Liên bang sẽ đi sâu vào thêm chút nữa, khu vực ấy tập trung sinh vật, rất ít đoàn đội tới gần xung quanh, bọn ta sẽ thử cày lấy vật tư ở bên đó, chia ra hành động đi.”
Phương Hằng từng trao đổi với Wendy trước đây, biết đội buôn Rander muốn đi khu vực có hệ số nguy hiểm tương đối thấp để tiến hành thu thập một số vật tư.
Mục tiêu của hai bên không thống nhất.
Wendy ra hiệu cho phía sau một tý.
Vài thuộc hạ trong đội buôn Rander hợp sức chuyển một cái hộp bằng gỗ dài hơn hai mét tới.
“Đây là cái gì?”
“Khoảng thời gian trước đội buôn tình cờ tìm được đá linh hồn thạch anh xanh sứt mẻ trong lúc kiểm kê nhà kho của đội buôn, đá linh hồn có một đặc tính là có thể che giấu khí tức của sinh mệnh, từ đó giảm bớt tính công kích của sinh vật linh hồn ở gần đấy, chúng ta thử qua mấy lần, hiệu quả đối phó với sinh vật Vong linh trong ngục hàn băng cực kỳ cao, ngươi mang theo nó, trên đường có thể phòng hờ việc đụng phải một số phiền phức không cần thiết.”
Phương Hằng nhìn một lát rồi hỏi: “Rất nặng à?”
“Ừm, rất nặng, việc vận chuyển có hơi bất tiện.”
Phương Hằng đi về phía trước và mở hộp gỗ ra xem.
Một khối đá màu xanh nhạt nằm bên trong hộp.
Khối đá rất lớn, trông hết sức nặng nề, bề ngoài giống như đã từng chịu một ít va đập, bề mặt trơn nhẵn bị bao phủ bởi đầy vết rạn nứt.