Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2131 - Chương 2133 - Ô Nhiễm

Chương 2133 - Ô nhiễm
Chương 2133 - Ô nhiễm

Kerr đeo một chiếc gọng kính dày cộp, hắn dẫn Phương Hằng vào trong căn nhà, trông dáng vẻ của hắn cứ như một đứa trẻ tò mò, nghiêng người về phía Phương Hằng, nhìn đông một cái ngó tây một chút, sau đó chạy đến thư phòng lấy giấy bút ra, ngồi lên ghế sofa bắt đầu ghi chép lại cuộc phỏng vấn.

Bất đắc dĩ, Phương Hằng kể lại ngắn gọn những gì đã xảy ra trong biệt thự trước đó lần nữa.

Sau khi ghi lại toàn bộ sự việc, Kerr không kiềm chế được hứng thú mà liếm liếm môi, nhìn Phương Hằng, thấp giọng lẩm bẩm, "Thật sự là rất mâu thuẫn, ta vừa hy vọng ngươi bị ô nhiễm, lại vừa không hy vọng ngươi bị ô nhiễm."

Trong lòng Phương Hằng tự nhủ , sợ là ngươi "có bệnh" nặng rồi đó?

Lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ.

Trong thời gian hai người nói chuyện, các nhân viên mặc đồng phục cảnh sát đã giám sát chặt chẽ xung quanh căn nhà.

Rắc rối!

Sao lại bất tri bất giác đụng phải những chuyện khó hiểu này chứ!

Trò chơi chỉ diễn ra trong ba ngày, vậy nên đừng làm chậm trễ chuyện quan trọng của chính mình!

Phương Hằng gãi gãi đầu, quyết định tập trung vào hiện tại, tìm cách hoàn thành nhiệm vụ trước đã.

Hắn không bàn tiếp chuyện ô nhiễm với Kerr, mà chuyển chủ đề hỏi: "Ta nghe nói ngươi là bạn của Nguyễn Tử Doanh? Phóng viên điều tra chuyên mục trứ danh của một tòa soạn báo?"

"À, đúng rồi, ngươi không nói thì ta cũng quên mất, ngươi hẳn là người bạn muốn hỏi thăm về loài thực vật cao cấp cùng với nghi thức thần bí, đúng không? Trước tiên, ngươi chờ một chút đã."

Kerr lập tức đứng dậy, vội vàng chạy đến thư phòng, đổi thành một quyển sổ màu đen khác, nghiêm túc ngồi trên ghế sô pha đối diện với Phương Hằng.

"Con người của ta rất đơn giản, ngươi giúp ta, ta giúp ngươi."

Kerr vừa nói vừa mở cuốn sổ ra, nhìn về phía Phương Hằng, "Nào, kể cho ta nghe về nghi thức mà bạn của ngươi đã gặp phải đi, nghi thức cụ thể rốt cuộc là như thế nào?"

"Hửm?"

"Ta đoán đó, không nên nghi ngờ mức độ nhạy cảm của một gã phóng viên, theo như những lời miêu tả của ngươi, thì ngươi hoặc là người bạn nào đó của ngươi nhất định đã từng tham gia vào loại nghi thức tương tự, đúng không? Nếu không thì ngươi cũng sẽ không cảm thấy hứng thú đến vậy."

Bộ dạng của Kerr như đang nắm giữ một bí mật trong tay.

Phương Hằng cau mày.

"Ngươi sẽ giữ bí mật giúp ta chứ?"

"Đương nhiên, những điều này đều là ghi chép cá nhân, ta chỉ dùng đầu óc và giấy bút để ghi chép, hơn nữa ta chỉ ghi lại sự kiện, bất kỳ tin tức liên quan nào khác đều sẽ được dùng ký hiệu đặc biệt để giấu đi, sau này có người đến điều tra cũng chỉ có thể điều tra được tình huống của sự việc mà thôi."

Kerr vừa nói vừa vuốt ve gọng kính, trịnh trọng nói: "Tóm lại, đây là một loại trao đổi tin tức, ngươi có thể nói rồi đó, người bạn kia của ngươi rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì?"

Phương Hằng suy nghĩ một lúc, dứt khoát miêu tả đại khái lại những thứ có liên quan đến nghi thức mà hắn đã thấy trước đó một lần, nhưng giấu đi đoạn đã nhìn thấy Hạ Hi.

"Ồ…"

Sau khi cẩn thận ghi lại nội dung những gì Phương Hằng nói, Kerr sờ sờ cằm, lộ ra vẻ mặt hứng thú, sau đó đứng dậy nói: "Nghi thức thật thú vị, xem ra bạn của ngươi cũng là người đã chứng kiến nghi thức."

"Cũng? Ý của ngươi là còn có người khác đã từng gặp phải nghi thức này rồi?"

"Ừm, tiếp theo đến lượt ta giúp ngươi rồi, đi, đi theo ta."

Phương Hằng đi theo Kerr, dọc theo cầu thang lên đến gác xép trên tầng ba của căn nhà.

Gác xép rất rộng, nhưng lại càng giống một bãi rác hơn, bên trong chất đầy những tờ báo cũ từ nhiều thời kỳ khác nhau và những chiếc hộp chất đầy giấy tờ.

Bởi vì đồ vật lẫn lộn quá nhiều quá loạn, Phương Hằng chỉ có thể tìm một chỗ đặt chân ở ngoài cửa.

"Để ta xem xem, chúng ta từng người đi vào đi, thứ ngươi muốn là..."

Phương Hằng nhắc nhở: "Trước tiên cứ tìm thực vật đặc biệt đi, cấp bậc phải cao, ít nhất phải là cấp độ S."

"Ồ, đúng đúng đúng."

Trong khi Kerr đang lăn qua lộn lại trong đống rác để tìm kiếm khe hở trong đống báo chí cũ, Phương Hằng nhìn ra ngoài cửa sổ thăm dò.

Không biết bắt đầu từ khi nào, một nhóm đã người tụ lại bên ngoài cửa sổ.

Nhìn trang phục thì không phải là nhân viên cảnh sát của thế giới bản địa.

"Ha! Có rồi!"

Kerr tìm thấy một vài tờ báo từ trong đống rác, điều này đã thu hút sự chú ý của Phương Hằng.

"Ngươi đến xem cái này này."

Phương Hằng nhận lấy tờ báo, cầm lên đọc.

Đó là tin tức khoảng chừng mười năm trước.

Theo báo chí đưa tin, cơ quan nghiên cứu khoa học quốc gia gần đây đã nghiên cứu phát minh thành công một hạng mục kỹ thuật mới, kết hợp giữa kỹ thuật sinh mệnh cổ đại và kỹ thuật đánh thức tự nhiên, đồng thời đánh thức thành công cây sa mộc Phượng Minh từ hàng chục triệu năm trước.

Hạng mục kỹ thuật này được coi là một loại sáng tạo và đổi mới, một khi kỹ thuật này được hoàn thiện, con người sẽ có thể tái tạo và hồi sinh những sinh vật cổ đại đã bị tuyệt chủng.

Tuy nhiên, hạng mục kỹ thuật này đã bị phản đối bởi một số đảng phái, bọn họ cho rằng sự hồi sinh của các sinh vật cổ đại có độ bất định rất lớn và cực kỳ nguy hiểm.

Không biết hai bên đã nói gì trong cuộc thảo luận, Phương Hằng đọc được một trong những bài báo cáo, hồi sinh thành công cây sa mộc Phượng Minh có sinh mệnh lực sinh vật cổ đại mạnh mẽ, có thể tản ra khí tức tự nhiên ôn hòa, hấp dẫn các loài chim chóc đến làm tổ trên cây, còn là thức ăn của một số loài sinh vật cổ đại khác.

Bình Luận (0)
Comment