Hội học thuật Tự nhiên học xác định rằng cây có khả năng thích ứng tuyệt vời với Tự nhiên học cùng với sinh mệnh lực mạnh mẽ vượt mức, được đánh giá là đã cây vượt xa cấp độ S+.
Vào thời kỳ viễn cổ, cây có thể phát triển vô tận.
Cũng chính bởi vì đặc tính sinh mệnh lực mạnh mẽ này mà Cơ quan nghiên cứu khoa học quốc gia mới có thể có thể hồi sinh nó.
Trong lòng Phương Hằng khẽ động.
Thứ này có vẻ rất đáng tin cậy.
"Bây giờ cái cây này đang ở đâu?"
"Ngươi đợi đã, để ta kiểm tra một chút." Kerr lấy điện thoại di động của mình ra và đăng nhập trực tuyến để kiểm tra, "Thật trùng hợp, nó nằm ngay ở khu Adultutrand của chúng ta, nó hiện đang được trưng bày trong phòng triển lãm thành phố, ngươi là người mới tới đúng không, có lẽ là ngươi chưa từng đến phòng triển lãm, nó rất lớn, trong đó có tận mấy khu vực, mỗi ngày đều có hơn mười ngàn lượt khách đến thăm."
Không tệ, có manh mối rồi!
Hơn nữa, xem ra có vẻ như cái cây này cũng không có bảo vệ nghiêm ngặt lắm.
Có vẻ như khá dễ dàng để lấy được nó?
Phương Hằng cảm thấy mọi thứ đang dần dần phát triển theo hướng thuận lợi.
"Này, ngươi nhìn một chút đi."
Kerr vừa nói vừa đưa điện thoại qua cho Phương Hằng.
Cái gì!?
Phương Hằng cầm lấy điện thoại di động, khi vừa nhìn thấy hình ảnh cây sa mộc Phượng Minh trên đó, lập tức bị sốc.
Hóa ra đó là một cây đại thụ cao chót vót với cành lá xum xuê, theo như trong hình, nó cũng cao ít nhất mười mét.
Thảo nào, cây đại thụ quý báu cấp độ S mà lại cứ yên tâm vứt trong phòng triển lãm cho bất kỳ ai muốn tùy ý tham quan.
Cẩn thận nghĩ kỹ lại, phải trộm một gốc cây lớn như vậy trong tầm mắt của bao nhiêu người...
Xong đời!
Phương Hằng không khỏi lại vò đầu bứt tóc.
"Có có thứ gì khác không?"
"Ngươi cho rằng thực vật cấp độ S là rau cải trắng sao? Trong thành phố này chắc chắn là không có cây thứ hai rồi, cho ta thêm chút thời gian đi, để ta có thể nghĩ biện pháp tra cứu nhiều hơn ở các thành phố khác."
Trong khi nói chuyện, Kerr lại chui vào đống báo chí dày đặc kia.
"Kế tiếp chính là nghi thức mà ngươi nhắc tới, ta nhớ rõ trước kia có một ít bài báo liên quan, độ chính xác của chúng cũng tương đối cao, để ta tìm cho ngươi."
Lần này, Kerr nhanh hơn rất nhiều, từ sâu trong đống báo chí, đào ra một đống báo cũ và một bản ghi chép.
"Tìm thấy nó rồi, một người giấu tên đã cung cấp tin tức cho ta, hắn là một bác sĩ, thuê ở tầng một, các tầng trên cũng được chủ nhà cho thuê, một đêm nọ, hắn nghe thấy tiếng động lạ từ trên lầu, sau khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, cảm thấy có gì đó không ổn nên lên lầu kiểm tra thì phát hiện trên lầu có người đã chết”.
"Sau khi gọi điện thoại báo cảnh sát, ngay lập tức Ủy ban liên hợp điều tra Thần bí học đến để điều tra."
"Hắn là người đầu tiên phát hiện ra địa điểm này, heo như lời hắn nói, hắn đã tìm thấy một số dấu vết nghi thức trên địa điểm, tương tự như những gì ngươi mô tả."
"À, một số xác chết cũng được tìm thấy tại hiện trường, Ủy ban liên hợp điều tra Thần bí học nghi ngờ rằng chúng có liên quan đến một loại nghi thức tôn giáo nào đó, theo lời kể lại của gã bác sĩ, tình trạng tử vong của người chết rất kỳ lạ, cái miệng há hốc rất lớn, hơn nữa miệng hắn đã bị xé toạc, có những vết nứt và cảm giác như có thứ gì đó chui ra khỏi miệng hắn."
"Sau đó, vụ việc này được xác định là một sự kiện tự sát, phía chính phủ cũng không tiết lộ hồ sơ điều tra về vụ việc, ta cảm thấy vụ việc này chắc chắn có chỗ kỳ lạ."
"Ta vừa tính toán thời gian một xíu, đoán thử xem như thế nào?"
Phương Hằng tò mò hỏi: "Thế nào?"
"Chỉ trong hai năm đó, đã có 24 sự cố tương tự xảy ra, mỗi sự cố lại xảy ra ở một địa điểm khác nhau, mà đây mới là những sự cố được đưa tin, ta chắc chắn rằng còn có nhiều sự cố vẫn chưa được đưa tin."
Phương Hằng xoa cằm, cầm lấy tờ báo và bản ghi chép trong tay Kerr, đọc thật cẩn thận.
Có nhiều mâu thuẫn giữa một số mô tả trong bài báo với cảnh tượng nghi thức mà hắn đã nhìn thấy.
Chẳng hạn như máu, chẳng hạn như người chết.
Dựa theo lời kể, ma pháp trận được vẽ bằng máu tại hiện trường nên mùi máu rất nồng.
Ví dụ như các dấu hiệu được tìm thấy tại hiện trường và một số bài báo về mô tả hiện trường.
Phương Hằng xác định rằng những phù văn này có phần giống với cảnh tượng trong ký ức mà hắn đã nhìn thấy, nhưng cũng có phần không giống nhau.
"Đúng rồi, ngươi xem cái này đi."
"Hửm?"
"Quả thực là có một bài phỏng vấn người may mắn còn sống sót sau khi trải qua nghi thức, ta đã tốn không ít công sức để có được nó đó."
"Người may mắn còn sống sót?"
Đồng tử Phương Hằng đột nhiên co rút lại.
"Đúng vậy, hơn nữa điều kỳ lạ chính là, từ sau khi người kia may mắn sống sót, thì những sự kiện tương tự như vậy cũng không còn xảy ra nữa, ngươi cảm thấy có phải trùng hợp không?"
Phương Hằng nghĩ nghĩ, ngẩng đầu hỏi: "Ngươi biết người kia là ai không? Hiện tại còn có thể tìm được không?"
"Có chút khó khăn đó, nhân vật chính trên báo là ẩn danh, hơn nữa người viết bài báo này đã chết rồi, bởi vì cấm kỵ, tuy nhiên, một người bạn học cũ của ta và hắn ở cùng một tòa soạn báo, ta có thể tìm cách liên lạc với hắn, hỏi thăm về tình hình của hắn một chút."