"Ừm, giúp ta hỏi một chút, chuyện này rất quan trong, cám ơn."
Phương Hằng gật đầu, âm thầm ghi nhớ khuôn mặt của người vô danh trên bài báo.
Nghi thức?
Đến tột cùng thì nó có liên quan gì chứ?
Phương Hằng lấy ra một tờ báo khác có liên quan, cẩn thận lật xem.
Hắn có một cảm giác mơ hồ rằng những điều này có thể liên quan đến hắn.
"Lạch cạch lạch cạch!"
Đang cẩn thận tra cứu tài liệu thì bất chợt có tiếng va chạm của các vật dụng bằng sắt vang lên từ phía dưới gác xép.
Phương Hằng và Kerr đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía cửa.
"Ầm!!"
Cửa bị người ta nặng nề đẩy ra từ bên ngoài, ngay sau đó hai nhân viên cảnh sát được trang bị vũ khí từ đầu đến chân đẩy cửa vào.
Bọn họ còn cầm một tấm khiên dày màu đen che trước mặt.
Một màn hình hiển thị với thiết bị camera nhô ra từ phía sau tấm khiên.
"Xoèn xoẹt..."
Màn hình phát ra hai tiếng xoèn xoẹt của dòng điện, sau đó là hình ảnh một người đàn ông trung niên.
Trên mặt của hắn lộ ra một chút nghiêm trọng.
"Phương Hằng tiên sinh, trong quá trình bọn ta điều tra sự kiện biệt thự bị phá hủy gặp phải không ít phiền toái, tình huống cụ thể không tiện tiết lộ, nhưng bọn ta có lý do để nghi ngờ ngài đã bị ô nhiễm nồng độ cao."
"Bọn ta cần sự hợp tác của ngài, xin hãy đi cùng bọn ta, đây không chỉ là vì sự an toàn của chính ngài, mà còn là vì sự an toàn của những người khác và sự ổn định của xã hội, vô cùng cảm tạ."
"Hửm?"
Phương Hằng nghe xong thì cau mày.
"Trước khi loại trừ khả năng bị ô nhiễm, còn có ngài , Kerr tiên sinh, ngài hẳn là nhận thức rõ ràng hơn về sự nguy hiểm khi bị ô nhiễm, ngài đã tiếp xúc gần với người bị ô nhiễm nên cũng tồn tại khả năng đã bị ô nhiễm, kính xin ngài cũng tiếp nhận sự bảo vệ của bọn ta.”
Phương Hằng không khỏi nhìn qua Kerr đang đứng bên cạnh một chút.
Từ đầu đến cuối, hai thanh niên ở phía sau tấm khiên đều được trang bị vũ trang đầy đủ, núp gần hết thân thể sau tấm khiên kiên cố, thậm chí còn không dám ló mặt ra.
"Khoa trương vậy luôn hả?" Kerr nhìn thấy tình huống này, ngược lại còn có chút kích động, tiến tới phía trước màn hình, nói: "Ta có tư cách biết cấp bậc nồng độ của ô nhiễm."
"Sau khi phân tích, dấu hiệu ô nhiễm đã vượt quá giá trị tối đa theo lý thuyết là 500, bọn ta đã thực hiện các biện pháp bảo vệ ở mức cao nhất để giải tán những người xung quanh biệt thự, vì để đảm bảo an toàn, mời hai vị hãy đi cùng bọn ta một chuyến."
"Cao đến vậy sao!?"
Kerr cũng giật mình, không khỏi quay đầu lại nhìn về phía Phương Hằng.
Không đúng nha! Về mặt lý thuyết, nếu hắn tiếp xúc với môi trường có nguồn ô nhiễm cường độ cao như vậy, làm sao hắn có thể không bị ô nhiễm được chứ?
Nhưng mà nói chuyện lâu như vậy, trên người Phương Hằng cũng không hề có một chút dấu vết nào của ô nhiễm.
“Hai vị, thời gian cấp bách, hãy lập tức hành động.”
Phương Hằng không khỏi rơi vào trầm mặc, nhìn đối phương, trong lòng nhanh chóng quyết định.
Đi cùng bọn họ?
Nguyễn Tử Doanh từng nói cố gắng không gây hấn với thế lực bản địa.
Ầm! Ầm!
!
Hai tiếng súng vang lên trong lúc Phương Hằng đang do dự.
Thốc!
Phương Hằng cảm giác được quỹ dạo bay của đạn, nhanh chóng lách người tránh đi.
Kerr ở cách đó không xa lại không may mắn như vậy, trên vai bị kim gây mê đâm vào, lập tức choáng váng ngửa ra đằng sau, phịch một tiếng ngã vào đống rác phía sau.
Người trung niên bên trong màn hình quát lớn: “Bắt lấy hắn!”
Ngay lập tức, hơn mười thành viên võ trang đầy đủ của đội tinh anh tràn vào từ ngoài cửa, cùng hướng súng ống về phía Phương Hằng.
“Thành thật một chút! Đừng có động đậy!”
…
Cùng lúc đó, tầng hầm nào đó ở ngoại thành.
Hai người Nguyễn Tử Doanh lần theo hướng của nguồn ô nhiễm đến đây nhưng cũng tiếc là bắt hụt.
Nơi đây là trụ sở bí mật mà Atoma để lại.
Hiện trường cực kỳ lộn xộn, xem ra là vừa mới bị cướp sạch trước đây không lâu.
Sau khi kết nối điện thoại Đan Phúc Tài chần chờ nửa ngày, sau đó trầm giọng nói: “Xác nhận, xét theo vết tích trích xuất từ hiện trường, xác định nguồn ô nhiễm ít nhất là cấp SS.”
SS!
Nghe vậy trong lòng Nguyễn Tử Doanh cực kỳ kinh ngạc.
Các nguồn ô nhiễm khác cao cấp như thế cực kỳ hiếm thấy, nàng cũng chỉ được nghe nói qua mà thôi.
“Vậy thì, Phương Hằng hắn…”
“Ừm, tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy, còn trực tiếp tiếp xúc với người có nguồn ô nhiễm, chắc chắn đã bị ô nhiễm, trước mắt đã khởi động phương án cảnh giới cấp cao nhất, ban trị sự trọng tài hủ hóa đã hành động, Phương Hằng tạm thời được đưa vào nơi ẩn núp Lam Hà.”
“Được rồi…”
Nguyễn Tử Doanh có chút nhức đầu.
Một vị khách hàng lớn hết lần này đến lần khác bị ô nhiễm.
Lần này rắc rối to rồi!
Biện pháp duy nhất có thể cứu Phương Hằng bây giờ là tranh thủ thời gian tìm đến nguồn ô nhiễm và nhanh chóng xửu lý nó.
Đan Phúc Tài tiếp nhận cuốn sổ ghi chép điều tra từ một tên điều tra viên, cầm trên tay lật xem.
“Xem ra Atoma đang nghiên cứu Thần bí học, hẳn là đã phạm vào cấm kỵ rồi.”
Mở trang tiêu đề ra, chỉ vào một cái dấu ấn ký hiệu Thần bí học đột nhiên xuất hiện.
Đan Phúc Tài cau mày, gọi Nguyễn Tử Doanh ở một bên đến.
“Tử Doanh, ngươi đến xem.”
Nguyễn Tử Doanh ghé đầu sang, nhìn thấy ấn ký trên trang tiêu đề, kinh ngạc bịt miệng lại.
Hai người quan sát phù văn, đồng thời nhìn về phía đối phương, trong mắt hiện lên sự ngạc nhiên.
“Atoma lại có thể là phái thủ cựu?”