“Như vậy xem ra,... Theo phân tích của ta, Atoma hẳn cũng là một trong ít người Thần bí học…”
Kerr liên tục gật đầu, nhanh chóng ghi chép lại, vừa ghi vừa không ngừng tự lẩm bẩm.
“Cũng không biết hắn là phái cách tân hay là phải thủ cựu nhỉ…”
Phương Hằng câu được câu không hỏi: “Ngươi nói gì cơ? Phái thủ cựu? Nghĩa là cái gì?”
“Dù sao ngươi cũng bị ô nhiễm, ta sẽ nói cho ngươi biết vậy, người đầu tiên phát hiện ra vật ô nhiễm là một đại pháp sư tên Antony, hắn bị coi là người đầu tiên bị ô nhiễm tinh thần, hắn sáng lập ra học phái lấy sùng bái vực sâu làm chủ, sau khi trải qua hơn ngàn năm biến chuyển, gần mấy trăm năm qua, bên trong học phái dần dần chia làm hai phe phái, trong đó một cái là phái cách tân, một phe khác là phái thủ cựu.”
“Ồ? Cách tân cái gì?”
“Đại khái là phương thức sử dụng lực lượng đấy, ta nghe nói là phái cách tân cấp tiến hơn một chút, phái thủ cựu có lẽ vẫn luôn tuân theo loại quy tắc cổ hủ nào đó, giữa hai bên dấy lên xung đột, phái cách tân tân cho rằng có một số cấm kỵ có thể được vứt bỏ…”
“Nói đến, chúng ta còn phải cảm ơn sự phân biệt giữa bọn họ còn có tân phái cấp tiến, như thế chúng ta mới dần ý thức được hóa ra trong thế giới này còn ẩn dấu nhiều thứ đồ vật quỷ dị như vậy, lần này nhận thấy được loại cấm kỵ quỷ dị kia có khả năng liên quan tới ô nhiễm…”
“Trước kia có rất nhiều người chết bất đắc kỳ tử, có thể xác định là đã chạm đến loại cấm kỵ nào đó.”
“Cho nên…”
Phương Hằng hỏi đến bây giờ đều rất muốn biết về vấn đề: “Rốt cuộc cấm kỵ là cái gì?”
“Chính là quy tắc, rất nhiều quy tắc, rất rất nhiều những quy tắc kỳ lạ cổ quái.”
“Cụ thể thì sao?”
Kerr lắc đầu, trong mắt hiện lên vẻ kiêng kỵ: “Cái này cũng không thể nói.”
“Tại sao chứ? Không phải chính ngươi cũng không biết đấy chứ?”
“Ta biết được mấy điều, là ta phân tích ra được từ trong các loại thông tin, nhưng không thể nói.”
Kerr lắc đầu cố chấp, nhún vai môt cái: “Đây cũng là giúp ngươi, càng biết nhiều đến cấm kỵ thì càng dễ bị ô nhiễm, rất có thể sẽ hình thành nguồn ô nhiễm mới.”
Phương Hằng nắm nắm tóc, vẫn cảm thấy chưa hiểu lắm.
Nghe nói một chút là cái gì?
Là tiếng người hả?
Ở cái thế giới này chỉ cần chạm đến cấm kỵ là sẽ chết bất đắc kỳ tử.
Vậy thì cấm kỵ là cái gì đây?
Ài! Thật trùng hợp! Đó cũng không thể nói!
Một khi biết càng nhiều cấm kỵ thì càng dễ bị ô nhiễm, thậm chí còn có thể trực tiếp trở thành nguồn ô nhiễm, cho nên vẫn là không nên biết cho thỏa đáng.
Thế giới trò chơi cao cấp thật là khó…
Phương Hằng không khỏi cảm thán.
Không nói đến có ô nhiễm hay không ô nhiễm, bây giờ phiền phức chính là sau ba giờ tiếp theo, thời gian phục sinh phân thân zombie của hắn sắp đến, đến lúc đó sẽ có lượng lớn phân thân zombie phục sinh, chen chúc bên trong gian phòng nhỏ này.
Bây giờ lực lượng người bản thổ cực kỳ cảnh giác đối với mình.
Đến lúc đó làm ra nhiều phân thân zombie như vậy, có thể đoán được sẽ rắc rối đến nhường nào.
Khả năng cao sẽ phát sinh xung đột lớn hơn.
Bất đắc dĩ, Phương Hằng chỉ có thể cầu nguyện.
Hi vọng Nguyễn Tử Doanh bên đó có thể hỗ trợ kịp thời.
…
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Phương Hằng đang nằm tĩnh dưỡng trên chiếc giường nhỏ.
“Ầm!”
Bỗng nhiên giường nhỏ chấn động mạnh một cái.
Hửm?
Phương Hằng gần như tỉnh táo lại, nhảy xuống từ trên giường, cẩn thận chú ý quan sát xung quanh.
Trong ngục giam, tất cả mọi người đều cảm thấy mặt đất lắc lư.
Qua cửa sổ kính xuyên thấu, Phương Hằng có thể nhìn thấy đám người ở các phòng giam khác cũng nhao nhao đứng dậy, tò mò nhìn qua cửa sổ kính để xem.
“Ù! Ù! Ù!”
Toàn bộ ngục giam đều sáng lên đèn chỉ thị màu đỏ, tiếng canh báo vang khắp không gian.
Thỉnh thoảng có máy móc được trang bị vũ trang đầy đủ nhanh chóng chạy qua từ lối bên trong.
Kerr cũng bị đánh thức, đi lại gần chỗ Phương Hằng, nhỏ giọng hỏi: “Phương Hằng, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Không biết nữa, ta còn đang muốn hỏi ngươi đây.”
Phương Hằng vừa nói vừa nhìn vào lối đi cách một mặt kính.
“Kẹt… Vù… ù ù!”
Ể!?
Bỗng nhiên cửa kính lớn ngăn cản phía trước chậm rãi mở ra.
Trong chốc lát, cửa kính chắn của các phòng giam đều lần lượt mở ra các “bệnh nhân” bị giam giữ ban đầu còn tưởng là đang nằm mơ.
Tự do rồi?
“A!!”
Cách đó không xa, một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền đến.
Nét mặt của một người thanh niên bên trong ngục giam vặn vẹo khó coi, quỳ trên mật đất ôm lấy cái trán mà phát ra tiếng kêu rên thống khổ.
“Không xong rồi, hắn muốn hủ hóa!”
Có người hô to.
Phương Hằng cau mày, nhìn thoáng qua Kerr ở bên cạnh.
Hủ hóa là cái gì?
“Mức độ ô nhiễm cao hơn nhất định sẽ phát sinh biến dị ghê tởm, những tình huống như thế này được gọi là trạng thái hủ hóa…”
Trước kia Kerr có biết một chút thông tin thông qua những bức ảnh chụp người hủ hóa, nhưng mà đây là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy có người tiến nhập trạng thái hủ hóa, trong lòng không khỏi có chút e sợ, theo bản năng lùi về sau mấy bước.
Phía dưới thân thể mặt mũi của người kêu rên trẻ tuổi kia không ngừng chảy ra dịch nhờn màu đen và mầm thịt râu thịt nhỏ bé, thân thể của hắn tựa như có một tầng bướu thịt ám sắc ghê tởm bám vào, không ngừng lớn lên dưới sự kích thích của mầm thịt.