Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2162 - Chương 2164 - Dấu Vết

Chương 2164 - Dấu vết
Chương 2164 - Dấu vết

Nghe thấy điều này, Đan Phúc Tài kinh ngạc không thôi.

Hắn cũng biết rằng Con mắt của Albula được sử dụng để tu luyện hơn nữa nó cực kỳ nguy hiểm.

Tên tiểu tử Phương Hằng đã làm gì vậy? Không ngờ vậy mà lại có thể cướp một thứ nguy hiểm như vậy đi?

Càng kỳ lạ chính là, hắn rảnh rang cướp cái thứ đó đi làm cái trò gì mới được chứ?

Đan Phúc Tài trong đầu ngập tràn dấu chấm hỏi, không khỏi quay đầu lại nhìn Nguyễn Tử Doanh đang ở bên cạnh.

Nguyễn Tử Doanh cũng há miệng, nhưng ngay cả một chữ cũng không thốt ra được.

Là do Phương Hằng làm?

Nàng không biết gì hết cả!

Đan Phúc Tài gật đầu nói: “Đi, dẫn ta qua đó xem hiện trường.”

“Vâng, bên khu huấn luyện còn có tàn tích ô nhiễm, trưởng quan hãy đề phòng.”

Nguyễn Tử Doanh cũng vội vàng đi theo Đan Phúc Tài vào khu huấn luyện để cùng điều tra.

Chẳng mấy chốc, mọi người đã bước vào khu huấn luyện.

Nhìn đại sảnh khu huấn luyện đổ nát thê thảm, dường như vừa trải qua một thảm họa, Nguyễn Tử Doanh tim đập mạnh trong lòng.

Trận chiến lớn như vậy sao?

Chẳng lẽ thật sự là Phương Hằng làm ra sao?

Đi vào thế giới trò chơi Vaz mới được bao lâu cơ chứ, mới đó đã có thể làm đến mức như thế này rồi?

Đã bắt đầu cướp giữa ban ngày rồi?

Bây giờ người chơi trong thế giới trò chơi sơ cấp đều bá đạo như vậy rồi sao?

Nguyễn Tử Doanh đột nhiên có cảm giác rằng nàng đã già rồi, có ảo giác mình hơi lạc hậu, không theo kịp thời đại nữa rồi.

Đan Phúc Tài quan sát một chút hoàn cảnh môi trường xung quanh, nhíu chặt lông mày rồi hỏi: “Phương Hằng làm thế nào mà vào được đây?”

“Vẫn đang trong quá trình điều tra, chúng ta suy luận rằng có khả năng là thông qua việc mua chuộc nhân viên an ninh ở đây.”

Bên cạnh hắn, người phụ trách cơ sở huấn luyện đã được một nhân viên điều tra dẫn đến.

Người phụ trách là một người đàn ông trung niên, bề ngoài có vẻ hiền lành, lịch sự, hắn không ngừng lấy khăn giấy ướt lau mồ hôi rồi nói: “Con mắt của Albula từ rất lâu trước đây đã được Ủy ban liên hợp điều tra Thần bí học triệu hoán từ thế giới khác, vẫn luôn rất yên tĩnh, cũng chưa từng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bây giờ xảy ra chuyện như này ta cũng không biết phải giải thích như thế nào….”

“Người của chúng ta đã tận mắt nhìn thấy sau khi Phương Hằng xuất hiện thì Con mắt của Albula mới xuất hiện trạng thái dao động. Hắn nhất định đã sử dụng phương pháp nào đó để hấp thụ rồi mang Con mắt của Albula đi. Xin hãy tìm bằng được Phương Hằng! Nhất định phải tìm lại được Con mắt của Albula!”

Nguyễn Tử Doanh lắng nghe rồi cẩn thận nuốt một ngụm nước bọt.

Không lâu trước đó, nàng vừa offline đi hỏi công ty về một số tin tức tình báo khác có liên quan đến Phương Hằng, nàng đã biết về lịch sử gia đình trước đây của Phương Hằng, và cũng biết rằng Phương Hằng vừa mới bán một số lượng lớn vật tư cho Công ty Hải Tinh của bọn họ mấy ngày trước.

Một ý nghĩ kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trong tâm trí của Nguyễn Tử Doanh.

Phương Hằng, chắc không phải là hắn định đánh cắp Con mắt của Albula rồi sau đó bán chúng cho Công ty Hải Tinh bọn họ đấy chứ?

Thực sự gặp quỷ rồi.

Con mắt của Albula là một mặt hàng rất có giá trị!

Nếu thực sự làm như vậy, bọn họ thật sự là không thể cự tuyệt được cái cám dỗ này!

“Ừm.”

Đan Phúc Tài khẽ ừm một tiếng, hỏi: “Con mắt của Albula ngoại trừ tu luyện thì còn có tác dụng gì? Ngươi nghĩ kỹ lại đi, ngươi có biết vì sao Phương Hằng muốn mang nó đi không?”

“Khó nói lắm, Con mắt của Albula là biểu tượng của trí tuệ cổ xưa, và nó chứa đựng rất nhiều tri thức Thần bí học, vì vậy từ trước đến nay nó vẫn luôn được sử dụng để tu luyện, à , đúng rồi, nó là một kỳ vật viễn cổ, nó có sức mạnh to lớn, có thể sử dụng để làm hiến tế nào đó cũng chưa biết chừng.”

Đan Phúc Tài cau mày thậm chí còn chặt hơn, hắn viết nó vào sổ tay của mình rồi quay sang nhìn Nguyễn Tử Doanh.

Nguyễn Tử Doanh làm ra vẻ mặt vô tội.

Nàng thực sự vô tội.

Ai mà biết được Phương Hằng thực sự có khả năng gây rắc rối kia chứ?

“Người bạn đó của ngươi trông không giống kẻ vô hại như ngươi nói.”

Sau chuyện xảy ra lần này, mức độ nguy hiểm của Phương Hằng trong Ủy ban liên hợp điều tra Thần bí học đã được điều chỉnh từ cấp độ C ban đầu lên cấp độ S.

Hắn đã có thể mang Con mắt của Albula đi mà không hề hấn gì, vẫn bình an vô sự.

Thực lực này đủ để làm cho ủy ban điều tra chú ý.

Nguyễn Tử Doanh bĩu môi, nhưng nàng cũng không biết nên nói gì, chỉ có thể tiếp tục bày ra sự vô tội của mình, đáp lại bằng một nụ cười gượng gạo.

Bây giờ, mọi thứ hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát.

Phương Hằng dựa vào sức mình đã một tay đảo lộn toàn bộ khu vực Adultutrand của bọn họ.

Hiện tại nàng chỉ hy vọng hai ngày nữa Phương Hằng có thể nhanh chóng trở về, đừng ở chỗ này gây phiền toái cho nàng.

“Trưởng quan!”

Một nhân viên điều tra vội vàng chạy tới.

“Vừa mới phân tích xong ô nhiễm, báo cáo hiện thị là trước nay chưa từng thấy loại phản ứng ô nhiễm này, cái này cực kỳ đặc biệt. . . “

Chưa từng thấy bao giờ?

Nguồn ô nhiễm?

Manh mối này khiến Đan Phúc Tài nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.

Hắn nhìn xuống cuốn sổ viết nguệch ngoạc, buồn bực vò đầu bứt tóc lên cái đầu đã không còn bao nhiêu tóc trên đầu.

Bình Luận (0)
Comment