Phương Hằng và Dụ Giai Viện bốn mắt nhìn nhau.
“Ra tay!”
Vụt! Vụt!
Hai người cùng nhau nhảy ra từ phía sau bức tường.
“Kẻ nào!”
Hai nhân viên điều tra nhìn thấy hai bóng người từ sau bức tường nhảy ra, nhát thời giật mình, gần như đồng thời nhấn nút báo động.
Nhân viên điều tra cảm giác bóng người trước mặt mở nhòa, theo sau đó người trước mặt cũng biến mất không thấy tăm hơi, hắn còn chưa kịp đi tìm, một dòng sức mạnh cực lớn lao tới từ phía sau.
“Bịch!”
Ở phía bên kia, Dụ Giai Viện nhẹ nhàng đánh bất tỉnh viên cảnh sát.
Doãn Vạn Sâm vừa chạy vừa hét lớn, “Rút lui! Báo động đã được kích hoạt, nhanh lên! Chạy!”
Phương Hằng và Dụ Giai Viện ngay lập tức chạy theo sau.
Ba người chạy một mạch cho đến khi ra khỏi phạm vi tòa nhà, chạy đến một góc tối cách đó ba dãy nhà mới dừng lại.
Doãn Vạn Sâm thở hổn hển từng ngụm lớn không khí, lùi về sau hai bước, thể hiện triệt để vạch rõ giới hạn với hai người bọn họ.
“Được rồi, cứ vậy đi, số tiền mà ngươi đã hứa với ta nhanh chóng gửi vào tài khoản của ta! Giờ lại sắp phải chạy trốn rồi, chúng ta sẽ không đi cùng nhau, tạm biệt!”
Nói rồi, Doãn Vạn Sâm rời đi mà đến đầu cũng không quay lại, để lại Phương Hằng và Dụ Giai Viện đứng đó, hai người nhìn nhau.
Dụ Giai Viện nhìn Phương Hằng, hơi bị cạn ngôn.
Đây gọi là chuyện gì!
Chưa nói đến việc mất một cục tiền trong vụ này, việc tu luyện Thần bí học của Phương Hằng chỉ vừa mới được tiến hành trong mấy tiếng đồng hồ mà thôi, không dễ gì thập tử nhất sinh mới trốn thoát ra khỏi tòa nhà trong gang tấc, còn phải đối đầu trực diện với Ủy ban liên hợp điều tra thần bí học.
Nàng chắc chắn đã nằm trong danh sách đen của chính phủ rồi.
Điều khiến Dụ Giai Viện cảm thấy buồn bực hơn là, trước đó trong lúc đi trong thông đạo nàng nhận phải một sự tác động không xác định, khiến cho mức độ ô nhiễm của nàng lại tăng lên, ước tính chỉ còn nhiều nhất thời gian là ba ngày nữa!
Chịu thiệt thê thảm rồi!
Nàng biết không thể hoàn toàn đổ lỗi cho Phương Hằng, cảnh sát lần theo dấu vết truy lùng đến đây là chuyện ngoài ý muốn.
Nghe thấy tiếng còi cảnh báo liên tục từ tòa nhà phía sau, Dụ Giai Viện hít một hơi thật sâu, rồi đột nhiên cảm thấy tương lai của mình thật mờ mịt.
Trong hoàn cảnh hiện tại, muốn tìm cơ hội học Thần bí học đã khó lại càng khó hơn!
Gần như là không thể!
Dụ Giai Viện không khỏi nhìn về phía Phương Hằng, trong giọng nói có chút trách móc: “Khu huấn luyện bên đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ngươi đã hứa là làm theo nhừng gì ta nói rồi mà, bây giờ sao lại thành ra như vậy?”
“A hèm, thực sự xin lỗi, lúc ta học Thần bí học đã phạm chút sai lầm, quả thực là lỗi của ta.” Đối mặt với sự chất vấn, Phương Hằng ho nhẹ một tiếng, che dấu sự xấu hổ của mình, hắn thực sự rất hiểu tâm tình hiện giờ của Dụ Giai Viện.
Tinh thần không suy sụp đã xem như là không tệ lắm rồi.
“Nhưng mà ta có một tin tốt, lúc nãy chạy vội nên không có thời gian để nói với ngươi.”
“Cái gì?”
“Ta đã hoàn thành việc nâng cấp Thần bí học rồi.”
Hơn nữa còn là cao cấp.
Phương Hằng thầm bổ sung trong lòng.
Nghe vậy, Dụ Giai Viện nhìn chằm chằm vào Phương Hằng, nàng đột nhiên có cảm giác cứ như đi từ địa ngục lên thiên đường, toàn thân nàng lại tràn đầy sinh khí.
“Ngươi nói thật à? Không lừa ta chứ!?”
“Đương nhiên.”
“Tốt! Quá tốt rồi!”
Dụ Giai Viện phấn khích đấm vào lòng bàn tay một cái!
Bây giờ nàng căn bản không có thời gian để mà suy nghĩ về việc Phương Hằng đã làm điều đó bằng cách nào.
Không quan trọng!
Nàng hiện giờ đã không còn dư năng lượng để mà suy nghĩ về việc đó.
Vẫn còn thời gian! Vẫn còn kịp!
“Đi! Chúng ta lập tức tiến hành bước tiếp theo!”
“Ừm, đi đâu vậy?”
Khi Dụ Giai Viện đi về phía trước, nàng cúi đầu, nghịch điện thoại di động, tìm một người mà nàng có thể tin tưởng trong giao dịch, rồi trả lời: “Đi tìm người, vay tiền, mua vật liệu.”
...
Sáng sớm.
Phúc Tài bận rộn cả một ngày một đêm.
Hắn trở về trụ sở chính chuẩn bị một số tư liệu, mới vừa ngồi xuống mở máy tính, liền nhận được tin tức Phương Hằng xuất hiện, vội vàng gọi Nguyễn Tử Doanh cùng đến cơ sở huấn luyện của Hội Thần bí học.
May mắn là, trụ sở chính không xa cơ sở đào tạo của Hội Thần bí học.
Trong tòa nhà căn cứ huấn luyện, đã có một nhóm cảnh sát đến trước một bước, đang bảo vệ hiện trường đồng thời tiến hành điều tra.
Nhìn thấy Đan Phúc Tài tới, một nhân viên điều tra đi tới, nhỏ giọng nói: “Trưởng quan, đã xác nhận, chính là Phương Hằng, hơn nữa vừa rồi chúng ta phát hiện khu tu luyện có phản ứng ô nhiễm nồng độ cao, nhân viên đang đã sơ tán rồi.”
Đan Phúc Tài cau mày, “Ô nhiễm nồng độ cao? Là nguồn ô nhiễm nguồn? Hay là có những đọa lạc giả khác cũng ở đó?”
“Trước mắt vẫn chưa phát hiện ra dấu vết của những đọa lạc giả khác, tình hình cụ thể vẫn đang được điều tra, hiện tại đã dẫn mấy nhân chứng xuống dưới để ghi chép rồi.”
“Dựa theo nhừng lời bọn họ nói, Phương Hằng không biết từ lúc nào đã một mình xuất hiện ở khu tu luyện, sau đó trong căn cứ Con mắt của Albula dùng để tu luyện xuất hiện dao động, lúc đó bọn họ có mặt ở đó cũng không rõ người đó là Phương Hằng đang bị truy nã, sau đó bọn họ nhìn thấy Phương Hằng hấp thụ rồi mang Con mắt của Albula đi mất ...”
“Hửm? Con mắt của Albula? Bị lấy đi rồi?”