Chạy trước cái đã!
Ngoại tuyến rồi ẩn một lúc trước đã rồi tính tiếp!
Phương Hằng quay trở lại một căn phòng trống trong nhà thờ, nhanh chóng nhắm mắt lại.
Vẫn như mọi khi.
Nhắm mắt lại, trước mắt đột nhiên xuất hiện một ảo ảnh cánh cửa lớn.
Nhưng lần này, Phương Hằng nhận thấy rằng có điều gì đó không đúng!
Những xúc tu đỏ thẫm quấn quanh cánh cổng đỏ.
“Xì, xì xì...”
Không ngờ lại không thể mở cánh cửa trước mặt được!
Chết tiệt!
Chẳng lẽ thao tác trở lại ngoại tuyến cũng bị phong ấn rồi?
Phương Hằng thử phá các xúc tu trên cánh cửa, nhưng mà phát hiện ra căn bản là không thể!
Nhìn kỹ thì, những xúc tu màu đỏ quấn quanh cánh cổng màu đỏ vậy mà lại là ...
Lưỡi!
Lưỡi đố kị!
Không được, không thể tiếp tục lãng phí thêm thời gian nữa!
“Vút!”
Phương Hằng lại mở mắt ra, ma pháp trận luyện kim lơ lửng dưới chân hắn nhanh chóng biến mất.
Không thể ngoại tuyến, chỉ có thể nghĩ biện pháp rời khỏi khu vực có môi trường đặc biệt trước đã, rồi nghĩ cách khác sau!
Rời khỏi khu dân nghèo trước đã!
Suy nghĩ một lúc, Phương Hằng vội vàng chạy ra khỏi nhà thờ.
Bên khác.
Bên ngoài khu dân nghèo.
Một số nhân viên điều tra rơi vào tình trạng chấn động.
Mọi người không khỏi ngẩng đầu nhìn đám mây đen dày đặc trên bầu trời.
Một chiếc xe hơi từ xa chạy tới với tốc độ cao, dừng lại trước mặt mọi người.
“Trưởng quan!”
Đan Phúc Tài mở cửa xe bước xuống, lớn tiếng hỏi: “Chuyện gì vậy hả! Ai có thể nói cho ta biết tình hình cụ thể hiện giờ trong khu dân nghèo không hả!”
“Báo cáo trưởng quan, đã phát hiện mức độ ô nhiễm cực cao trong khu dân nghèo, con số ô nhiễm trên bảng điều khiển đã vượt quá giới hạn trên. Hai phút trước, cấp trên đã hạ mệnh lệnh mới nhất, cấm bất kỳ ai tự ý vào khu dân nghèo!”
Nguyễn Tử Doanh không xuống xe, nàng thò đầu ra khỏi cửa sổ xe, nhìn vào khu dân nghèo.
Nhìn từ xa, một tầng mây đen dày đặc lơ lửng trên bầu trời khu vực phía ngoài.
Nàng có thể cảm nhận được sức mạnh khổng lồ ẩn chứa trong đám mây đó.
“Trưởng quan, năm phút trước, toàn bộ thông tin liên lạc trong khu dân nghèo đều bị kết giới sức mạnh ngăn cản, liên lạc với bên ngoài cũng bị nhiễu loạn nghiêm trọng, chúng ta đã đã mất liên lạc với nhân viên điều tra đi vào khu dân nghèo trước đó.”
“Đây là bức ảnh chúng ta lấy được từ một căn cứ quân sự gần đó. Khi đó, có một chiếc trực thăng quân sự đang thực hiện nhiệm vụ trinh sát. Nó phát hiện ra một đám mây bất thường phía trên khu dân nghèo liền chụp lại những bức ảnh liên quan. Sau đó, liên lạc với chiếc trực thăng bị gián đoạn lập tức hủy bỏ nhiệm vụ và quay trở lại.”
Đan Phúc Tài vừa cầm bức ảnh vừa xem, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Bức ảnh là góc nhìn từ trên xuống được chụp xiên từ phía trên cùng của thị trấn, có thể thấy rõ một khu vực phong ấn siêu lớn hình bát giác đã phong tỏa chặt toàn bộ khu dân nghèo!
“Cho ta xem.”
Nguyễn Tử Doanh cầm tấm ảnh nhìn lướt qua một cái, nhất thời sắc mặt cũng hơi thay đổi.
Vậy mà lại là phong ấn bát giác!
Phong ấn bát giác khổng lồ bao trùm toàn bộ khu dân nghèo và một phần lớn ngoại vi của khu dân nghèo.
Nguyễn Tử Doanh phát hiện hai tay nàng có chút lạnh lẽo.
Chỉ là đứng ở đây, nàng cũng có thể cảm nhận được sự lây lan nhanh chóng của ô nhiễm cách đó không xa.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Sức mạnh khủng khiếp như vậy, rốt cuộc nguồn gốc của nó là gì?
“Báo cáo, một số lượng lớn nhân viên hủ hóa, đã xảy ra phản ứng ô nhiễm hủ hóa cường độ cao chưa từng thấy trước đây. Cấp trên yêu cầu lập tức phong tỏa khu vực bên ngoài khu dân nghèo! Không ai được được phép ra vào khu dân nghèo!”
“Đội chi viện đang trên đường tới.”
“Chỉ thị mới nhất từ cấp trên, chỉ có đội hành động cấp cao nhất trang bị đồ bảo vệ an toàn cấp cao nhất mới được phép vào khu dân nghèo! Nhiệm vụ đầu tiên là giải cứu những người chưa ô nhiễm, toàn lực tìm kiếm Phương Hằng! “
“Trưởng quan! Có tình hình mới!”
“Nói!”
“Vừa mới phát hiện đọa lạc giả xông vào ở phía đông khu dân nghèo đang xảy ra giao chiến với người của chúng ta. Thời gian cấp bách, người của chúng ta còn chưa kịp kéo đến phòng tuyến, bọn họ đã cưỡng chế xông vào khu dân nghèo rồi.”
Đan Phúc Tài đột nhiên đau đầu, hỏi: “Bọn họ có bao nhiêu người?”
“Năm người, dẫn đầu là La Húc cùng Tôn Chiêu Vũ.”
“Sao lại tới nhanh như vậy! Còn tốt hơn mũi chó.”
Bị bọn họ đi trước một bước rồi!
Đan Phúc Tài nắm chặt nắm đấm, trong lòng thầm hận.
“Trưởng quan, bọn họ hình như là đi theo người của chúng ta đến khu vực lân cận của khu dân nghèo ...”
Đan Phúc Tài chỉ mở miệng, nhất thời không biết trả lời như thế nào.
Quả thật, người của bên phía đọa lạc giả cũng đang tìm kiếm Phương Hằng.
Với sức mạnh đơn phương của bên đọa lạc giả mà tự tìm kiếm Phương Hằng có thể sẽ hơi phiền phức, nhưng động thái bên Ủy ban điều tra của bọn họ lại rất lớn, chỉ cần thăm dò một chút là có thể phát hiện ra ngay.
Lại một nhân viên điều tra khác vội vàng tiến lên báo cáo: “Thưa trưởng quan, có tình hình mới. Vừa rồi, lãnh đạo của hội cách tân, Bàng Hiểu Lan, đã liên lạc với trụ sở chính và đề nghị chúng ta không can thiệp vào những gì xảy ra trong khu dân nghèo. Người của bọn họ đang trên đường tới và sẽ tới giải quyết vấn đề. Hội cách tân hứa sẽ cho chúng ta câu trả lời thỏa đáng sau khi sự việc kết thúc.”