Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2175 - Chương 2177 - Phong Ấn Bát Giác

Chương 2177 - Phong ấn bát giác
Chương 2177 - Phong ấn bát giác

Hội cách tân?

Đan Phúc Tài há miệng, lông mày của hắn càng nhíu sâu hơn.

Làm thế nào lại có thể liên lạc được với người bên Hội cách tân? Chẳng lẽ toàn bộ sự việc bắt nguồn từ cuộc chiến giữa hai phái?

“Người đến là ai?”

“Thịnh Đào.”

Đan Phúc Tài sắc mặt đột nhiên thay đổi, hắn quay đầu lại, không thể tin được mà cứ lặp lại: “Ngươi nói cái gì? Thịnh Đào? Ác quỷ Kuramod?”

“Dẫn ta đi gặp hắn!”

...

Dưới bầu không khí ảm đạm, Phương Hằng chạy điên cuồng về phía lối ra của khu dân nghèo.

Hắn có thể cảm thấy mình đang bị đôi mắt trên bầu trời kia nhìn chằm chằm.

Ở trạng thái này, cảnh báo trò chơi gần như cứ gần nửa phút lại làm mới một lần, cảnh báo hắn rằng ô nhiễm trên cơ thể hắn đang lan rộng mới tốc độ rất nhanh.

Huh?

Đọa lạc giả!

Đi qua một góc phố, phía trước, hơn chục đọa lạc giả đứng tắc giữa đường.

Có một ánh sáng đỏ trong mắt bọn họ.

Bên cạnh bọn họ, còn có rất nhiều sinh vật hủ hóa sau khi ô nhiễm, gần như toàn bộ con đường đều bị tắc nghẽn.

Một thủ lĩnh của đọa lạc giả nhìn chằm chằm vào Phương Hằng rồi phất tay về phía trước.

“Lên!”

Vụt! Vụt vụt vụt!

Đọa lạc giả cùng nhau bay lên, cùng nhau lao về phía Phương Hằng.

“Xem ra gặp phải rắc rối rồi...”

Phương Hằng nhỏ giọng thì thầm, từ trong ba lô của mình lấy ra một cây trường côn bằng kim loại chắc chắn.

Trước đó thì là Ủy ban liên hợp điều tra Thần bí học, bây giờ lại đến lượt đọa lạc giả.

Vậy thì...

Đến!

Chiến!

“Vút!”

Ngón chân Phương Hằng gõ nhẹ trên mặt đất, cả người hắn bay về phía trước như một mũi tên rời khỏi cung, trường côn trong tay hắn đồng thời bắn về phía trước, phát ra âm thanh xuyên thủng không khí.

“Vù!!”

Thanh côn hợp kim kim loại.

Nó được tiến sĩ Đinh Mẫn tự mình chế tạo với kỹ năng vật liệu LV 189, tiêu tốn gần 500W điểm số cầu sinh và rất nhiều loại vật liệu quý hiếm khác để chế tạo ra nó.

Bản thân côn kim loại không có bất kỳ kỹ năng kèm theo nào.

Chỉ là có một điểm, nặng, cứng!

“Cốc! Cốc!!”

Trường côn hất tung hai đọa lạc giả đang tấn công từ phía trước lên không trung, đợt bắn phá tạo ra một lỗ sâu trên bức tường phía sau bọn họ.

Đám đọa lạc giả sau đó rõ ràng đã bị chiêu này của Phương Hằng làm cho kinh sợ một chút, tốc độ của bọn họ chậm lại một chút.

Đọa lạc giả đứng đầu đó nhìn chằm chằm vào Phương Hằng rồi hét lớn lên: “Bắt hắn lại! Các ngươi đều muốn chết sao!”

Vút! Vụt vụt!

Đám đọa lạc giả lại phân tán ra xung quanh, tiếp đó lao về phía Phương Hằng!

Chậc, phiền phức!

Có lẽ những đọa lạc giả này chẳng qua là dan nghèo mới bị hủ hóa đọa lạc, thực lực về thể lực không được mạnh cho lắm, nhưng tốc độ mỗi người bọn họ cực nhanh, đối phó khá khó khăn.

Về phương diện tấn công thì bọn họ cũng thường thôi, nhưng lại sở hữu năng lực tự hồi phục lớn mạnh, sau khi nặng nề bị đá bay ra ngoài, thân thể bọn họ lại chậm rãi dung hợp lại rồi tiếp tục đứng lên.

Mà những sinh vật đọa lạc đã mất thần trí còn lại, ngoại trừ ghê tởm ra hầu như không có năng lực công kích, nhưng chúng vẫn cực kỳ phiền phức, căn bản là giết mãi không chết!

Phương Hằng nâng trường côn kim loại trong tay, thẳng một đường chiến đấu hết mình, dựa vào côn kim loại liên tục đánh bay đọa lạc giả và người bị hủ hóa.

Nhưng hắn phát hiện, giết cả nửa ngày, căn bản cũng giết không chết được!

Độ rắn chắc thậm xì còn cao hơn cả phân thân zombie của hắn!

Bọn họ đang kéo dài thời gian sao? ...

Nhìn thấy ngày càng nhiều đọa lạc giả và những kẻ hủ hóa lao đến, Phương Hằng nhận ra bản thân mình đang dần rơi vào vũng lầy, ngay lập tức phản ứng lại.

Rắc rối rồi!

Đám hủ hóa đọa lạc giả này vừa được sinh ra.

Hầu hết bọn họ đều bị ảnh hưởng từ đôi mắt trên bầu trời đó dẫn đến đọa lạc hủ hóa.

Mà trong toàn bộ khu dân nghèo có một số lượng lớn người nghèo.

Theo thời gian, ngày càng có nhiều người nghèo chịu tác động ô nhiễm trực tiếp hủ hóa hoặc trở thành đọa lạc giả.

Phương Hằng liếc nhìn lời nhắc trò chơi.

Tệ rồi.

Hắn bị giữ chân tại chỗ này hơn năm phút rồi, hiệu ứng ô nhiễm trên cơ thể hắn đang tăng lên rất nhiều, thời gian hủ hóa còn lại bị rút ngắn từ hơn 50 000 ngày ban đầu, bây giờ giảm xuống chỉ còn hơn 10 000 ngày.

Phương Hằng có một linh cảm xấu.

Một khi việc ô nhiễm triệt để hoàn tất, hắn nhất định sẽ gặp rắc rối lớn!

Nhanh chóng giải quyết!

Phương Hằng không muốn lãng phí thời gian với đám hủ hóa và đọa lạc giả nữa, hắn tìm thấy kẽ hở rồi lách về phía sau một khoảng cách ngắn.

“Ù!”

Cuốn sách lời thề bay lơ lửng trong không trung.

“Xì Xì!

Xì Xì Xì!!”

Tàn chương Thần thánh bay ra từ Cuốn sách lời thề, tạo thành những vệt sáng bay bay nhảy trong không trung!

“Bùm! Bùm bùm!!”

Khi tàn chương va vào người những sinh vật đọa lạc giả và hủ hóa, chúng liền phát nổ!

‘Nhắc nhở: Bạn đã giết sinh vật đọa lạc không xác định.’

‘Nhắc nhở: Bạn đã giết sinh vật hủ hóa không xác định...’.

Tốt!

Nhắc nhở trò chơi cuối cùng cũng xuất hiện nhắc nhở bị giết!

Hệ Thần thánh đối phí với bọn chúng có tác dụng!

Nhưng đồng thời, năng lượng tích trữ trong Cuốn sách lời thề cũng nhanh chóng bị tiêu hao!

Vốn dĩ năng lượng trong Cuốn sách lời thề còn lại không nhiều, chỉ trong một phút đồng hồ liền tiêu hao bảy tám phần.

Bình Luận (0)
Comment