Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2179 - Chương 2181 - Thần Điện Tín Ngưỡng

Chương 2181 - Thần điện tín ngưỡng
Chương 2181 - Thần điện tín ngưỡng

Đang nói chuyện, thông đạo dưới lòng đất lần nữa được mở ra, một thành viên trẻ tuổi của giáo hội đưa tay ra hiệu với hai người Phương Hằng, "Mau, nhanh chóng trốn vào đây."

"Ừ."

Phương Hằng gật đầu đi theo, điều khiển đám phân thân zombie ngoài cửa cũng cùng tiến vào trong phòng, theo Dụ Giai Viện cùng trốn vào thông đạo dưới lòng đất.

Trước mắt từ bên ngoài rời khỏi khu ổ chuột quá khó.

Trốn trước.

Nói không chừng sau khi đi vào sâu khu vực dưới lòng đất còn có cơ hội xoay chuyển.

...

Nơi sâu trong thông đạo dưới đất.

Không khí hơi mờ đục.

Thông đạo ở khu vực dưới đất của khu dân nghèo ban đầu là do các nạn dân vì để trốn tránh chiến loạn mà tự mình xây dựng, bởi vậy thông đạo vô cùng chật hẹp, nhiều nhất chỉ có thể chứa hai người đi song song nhau.

Hơn mười tín đồ Thánh đình dẫn đường ở phía trước.

Dọc đường thỉnh thoảng có thể nhìn thấy sinh vật hủ hoá rải rác.

Chiêm tinh thuật của Dụ Giai Viện phối hợp với cầu nguyện xua tan của tín đồ Thánh đình có thể tiêu diệt sinh vật hủ hoá hoàn toàn.

Phương Hằng đi theo ở cuối cùng của đội, mỗi lần đi về phía trước hơn mười bước đều sẽ dùng thuật triệu hoán hài cốt ngay tại chỗ.

Chi chít hài cốt vong linh bò ra từ trong ma pháp trận xoay chuyển.

Thông đạo nhỏ hẹp, lợi dụng ưu thế địa hình, hài cốt vong linh có thể chặn kín hoàn toàn con cửa thông đạo ở phía sau.

Cứ như vậy, đoạ lạc giả bên ngoài và sinh vật hủ hoá muốn xông vào còn phải giải quyết hài cốt vong linh ở cửa trước.

Ít nhiều có thể trì hoãn hành động của bọn chúng.

Đám tín đồ Thánh đình cũng đều chú ý tới sinh vật triệu hoán của Phương Hằng, vẻ mặt hơi kỳ lạ,

Không phải đã nói là thần sử đến từ dị giới sao? Sao lại toàn dùng cách thức của vong linh?

Trước mắt tình thế khẩn cấp, cũng không có ai nói chuyện, một mạch đi về phía trước.

Rất nhanh, sau khi đi bộ hơn hai mươi phút trong thông đạo, đám tín đồ đưa hai người Phương Hằng tới một điểm dừng chân tương đối rộng rãi.

Không tính là gian phòng, chỉ có thể xem như là một không gian dưới đất khá lớn.

Đám tín đồ tụ tập ở phía trước, nhỏ tiếng bàn luận xôn xao.

Phương Hằng ngờ vực, đi lên trước, hỏi: "Sao lại không đi nữa?"

"Phía không hết đường rồi."

Một tín đồ tương đối trẻ tuổi thở dài một hơi, giơ tay chỉ về phía bên phải thông đạo, giải thích: "Bên đó là nơi chúng ta chạy trốn lúc trước, nối với bên trong giáo đường đổ nát, bây giờ bên trong giáo đường đều là quái vật, hơn nữa cửa cũng bị chặn lại rồi, chúng ta không có cách nào quay lại."

"Bên phải thì sao?"

Phương Hằng nhìn về hướng hai cái thông đạo đen như mực bên tay phải, hỏi: "Bên đó thì sao? Bên đó là chỗ nào?"

"Là một lối ra khác, phía sau thông đạo bốn phía thông suốt, thông với các ngóc ngách của khu dân nghèo phía Nam, chẳng qua đã bị phong kín rất lâu trước đây."

"Bị phong kín? Tại sao?"

"Là Cam Hồng Hoa giáo chủ sắp xếp, bởi vì thông đạo nối với giáo đường, giáo chủ lo lắng sẽ có người ngoài thông qua thông đạo xâm nhập vào, để tránh cho dẫn tới rắc rối không cần thiết, dứt khoát bắt đầu chặn kín hoàn toàn từ chỗ này."

Trong lòng Phương Hằng khẽ động.

Phong kín sợ cái gì? Hắn có phân thân zombie mà!

Lại đào thêm một cái thông đạo ra ngoài là được rồi!

Phương Hằng lập tức hỏi: "Chỗ này có thể thông đến bên ngoài khu dân nghèo?"

Tín đồ lắc đầu nói: "Không thể, chỗ này là khu vực biên giới giữa hai nước, sau khi hai nước kí hiệp ước đình chiến, tất cả thông đạo thông với bên ngoài khu dân nghèo đều bị quân đội phá huỷ hết."

"Vậy gần nhất thì sao? Một lối ra gần nhất cách bên ngoài khu dân nghèo gần nhất ngươi có biết không? Đại khái lối ra cách thông đạo bao xa?"

"Khoảng bốn năm trăm mét."

"Được."

Chỉ là bốn năm trăm mét thôi mà!

Kế hoạch không thay đổi.

Nhóm phân thân zombie thứ hai nhanh thôi sẽ có thể sống lại, đến lúc đó trực tiếp đào một cái thông đạo từ dưới đất rời khỏi nơi quỷ quái này!

Thế giới trên mặt đất quá nguy hiểm, một khi lộ ra bên ngoài mức độ ô nhiễm sẽ tăng lên nhiều, vẫn nên từ thông đạo dưới đất nghĩ cách đào một cái thông đạo rời đi ổn thoả hơn chút.

"Các ngươi tránh ra một chút."

Phía sau, từng con từng con trong đám phân thân zombie vốn chen chúc trong thông đạo đi ra, lấy xẻng quân dụng kiểu gấp gọn treo bên thắt lưng ra, sau khi lắp ráp hoàn chỉnh nhao nhao đi vào thông đạo đen như mực phía bên phải.

Tiến sĩ Đinh Mẫn chế tạo riêng xẻng quân dụng đa năng cho phân thân zombie mang theo bên người.

Mỗi một cái tiêu tốn khoảng 20 vạn điểm số cầu sinh.

Cũng là điểm số cầu sinh trên người Phương Hằng nhiều, tha hồ dùng.

Rất nhanh, bên trong thông đạo vang lên tiếng đào bới.

Đám zombie đang làm cái gì? Đào thông đạo sao?

Dụ Giai Viện nhìn cảnh tượng này, kinh sợ.

Trên thực tế lúc lái xe trên đường vào buổi tối, nàng đã từng nhìn thấy Phương Hằng dừng xe ở bên đường tận mấy lần.

Sau đó triệu hoán ra sinh vật vong linh tương tự.

Lúc đó Dụ Giai Viện cũng không nghĩ nhiều, chỉ xem là kỹ năng bị động đặc biệt triệu hoán vong linh của Phương Hằng.

Bây giờ sau khi cẩn thận quan sát mới nhận ra, thì ra thứ tối qua nhìn thấy không phải là vong linh, mà là zombie.

Nàng càng không nghĩ tới những zombie này không phải dùng để đánh nhau, mà là dùng để làm công nhân lao động!

Bình Luận (0)
Comment