Đám tín đồ nhìn thấy cảnh tượng này đều hơi ngơ ngác.
Điều khiển zombie và cốt hài hàn băng.
Vị thần sử của Thánh đình này bất kể nhìn như thế nào đều khiến người ta cảm thấy vô cùng cổ quái.
Phương Hằng chú ý tới ánh mắt ngờ vực của đám tín đồ, mặt không đổi sắc, trầm giọng: "Ánh sáng là một loại sức mạnh bao dung, không cần câu nệ với thành kiến từ bên ngoài, chúng ta cứ thành kính như trước đây."
Đám tín đồ giáo hội nhìn lẫn nhau, tức khắc cảm thấy nhận được chỉ dẫn.
"Xin nghe theo thần sử chỉ bảo."
Cam Hồng Hoa chết rồi, đám tín đồ còn lại mất phương hướng, liền xem Phương Hằng người sở hữu sức mạnh thánh thần thành người đáng tin cậy, làm theo sự dẫn dắt Phương Hằng.
Không bao lâu, một phân thân zombie bê một khối đá lớn từ trong thông đạo loạng choạng đi ra.
Phương Hằng nhíu nhíu mày, nhìn mọi người đằng sau , hỏi: "Ở đây có công cụ vận chuyển không?"
Đám phân thân zombie tự mang xẻng quân dụng, nhưng thiếu công cụ vận chuyển chở đá đi, hiệu quả thực sự quá chậm.
Mọi người rơi vào một mảnh yên tĩnh.
Một tín đồ trẻ tuổi nói: "Bên phía giáo hội quả thực có, có điều bên đó..."
Dụ Giai Viện thở dài, giải thích: "Lúc trước bọn ta thoát ra ngoài từ cửa thông đạo bên phía giáo hội, lúc chạy trốn còn chịu sự truy đuổi của đám đoạ lạc giả, vì để tránh khỏi bọn họ, lúc đi chúng ta thẳng tay cho nổ một đoạn thông đạo, bây giờ bên phía giáo đường vô cùng nguy hiểm, có lẽ đã bị đám đoạ lạc giả chiếm cứ."
Mặt Phương Hằng lộ vẻ suy tư.
Có xẻng quân dụng đa năng, hiệu suất đào của đám phân thân zombie rất nhanh, nhưng bọn chúng thiếu công cụ vận chuyển, đá đào ra không thể vận chuyển ra ngoài hiệu quả, hiệu suất giảm đi rất nhiều.
Bây giờ quãng đường vẫn xem như ngắn, sau đó thông đạo đào sâu hơn, hiệu suất sẽ càng ngày càng chậm.
Cần phải mạo hiểm một lần!
"Chúng ta đào qua đó xem thử! Nghĩ cách tìm công cụ."
Phương hằng lập tức điều khiển phân thân zombie loạng choạng đi tới, đổi phương hướng, tiến hành đào thông đạo thông tới giáo đường.
Thừa dịp đào, Phương Hằng một lần nữa nhìn quành bốn phía.
Hắn bỗng nhiên giơ tay chỉ về phía khu vực bên trái hang động.
"Bên đó là thông tới chỗ nào?"
Trước đó người của Thánh đình không hề giới thiệu tới khu vực bên trái.
Mấy tín đồ Thánh đình nhìn nhau, một tín đồ lớn tuổi nhất trong đó bước lên trước một bước, giải thích, "Đại nhân, chỗ đó là nơi nghe Thần dụ, chỉ có sự cho phép của giáo chủ đại nhân mới có thể tiến vào, tuỳ tiện đi vào bọn ta đều sẽ bị Thần phạt.
"Nghe Thần dụ?
Phương Hằng thấy kỳ lạ.
Đó lại là nơi quỷ quái gì?
Chờ đã.
Phương Hằng bỗng nhiên nhớ tới trước nghi thức loại bỏ ô nhiễm trước đây Cam Hồng Hoa từng nói qua với bọn họ.
Cam Hồng Hoa tiếp nhận Thần dụ mới lựa chọn ở lại thế giới này truyền bá giáo lý Thánh đình, thu thập tín ngưỡng.
Bởi vậy, hắn còn xây dựng thần điện tín ngưỡng ở nơi này.
Bên ngoài cũ nát cực kỳ, hoàn toàn không có vết tích của thần điện tín ngưỡng.
Lẽ nào.
Thần điện tín ngưỡng được xây dựng ở phía sau?
Thú vị đấy.
Có lẽ Viona cũng biết tới nơi này?
Chưa biết chừng bên trong còn có đồ tốt gì đó?
Đến cũng đến rồi, không thì vào trong một chuyến?
Rõ ràng bây giờ sắp gặp nguy cơ sống chết, trong lòng Phương Hằng lại cứ ngứa ngáy, suy nghĩ không dễ gì đến đây một lần cũng không thể tay không mà về.
"Ta muốn vào trong xem sao."
Đám tín đồ lại nhìn nhau, nhưng không có ai lên tiếng.
Phương Hằng thấy vẻ mặt do dự của đám tín đồ, đưa tay về phía trước.
Quyền trượng thần thánh trừng phạt hiện ra trong tay.
Kỹ năng - Sám hối.
Phóng ra chèn ép tinh thần lên một đơn vị mục tiêu (Mục tiêu là chủng tộc nhân loại), khiến cho tiến vào trạng thái sám hối (Quá trình này cần duy trì làm phép), tỉ lệ thành công của kỹ năng có liên quan tới cấp bậc Thần thánh học, thuộc tính tinh thần, thuộc tính ý chí cùng thuộc tính ý chí mục tiêu và thuộc tính tinh thần mục tiêu của người chơi.
Quyền trượng rơi ra lúc giết chết giáo chủ Thánh đình Karkila trước đây.
Kèm theo kỹ năng sám hối.
Mặc dù quyền trượng trước mắt trong tình trạng hư hại, hiệu suất sử dụng giảm đi, hơn nữa còn có trừng trị làm giảm tốc độ di chuyển, có điều sám hối - kỹ năng kèm theo này vô cùng hữu dụng.
Phương Hằng nhắm chuẩn quyền trượng vào một tín đồ thoạt nhìn lực ý chí không quá kiên định, phóng ra kỹ năng sám hối, trầm giọng nói: "Cam Hồng Hoa giáo chủ từng nói với ta, thần điện tín ngưỡng có thể có sức mạnh mà chúng ta có thể mượn, bây giờ ô nhiễm đã lan rộng, Thánh đình đã đến thời khắc sinh tử tồn vong, thần hội cho phép tha thứ cho sự mạo phạm của chúng ta, nếu như vẫn có Thần phạt, vậy thì để ta chịu đựng thay các ngươi, tín ngưỡng sẽ ban cho chúng ta sự dũng cảm và sức mạnh.
"Để ta."
Nghe Phương Hằng mê hoặc, tín đồ lấy can đảm bước ra từ trong đám người.
"Thần sử đại nhân, ta dẫn ngươi tới đó."
"Ta rất tán dương sự dũng cảm của ngươi, tín đồ trẻ tuổi."
Phương Hằng lại nhìn về phía Dụ Giai Viện, "Ta đi xem thử, ngươi ở chỗ này trông coi trước, thông đạo thông suốt lập tức tới tìm ta."
"Ừ, được, cẩn thận."
“Thần sứ đại nhân, mời đi bên này.”
Với một chút phấn khích trên mặt, tín đồ nhận lấy ngọn đèn dầu từ người đi cùng của mình, rồi dẫn đầu đi sâu vào lối đi bên trái.