Vị hạt giống quỷ đại nhân này.
Không ngờ cơ thể của hắn vốn dĩ đã có sức mạnh lớn mạnh kinh khủng như vậy.
Hơn nữa hắn còn là sức mạnh của thuộc tính Thần thánh!
Thực sự là chưa từng nghe qua chuyện kiểu này bao giờ!
Nhưng mặc dù là vậy...
Phương Hằng vẫn không thể là đối thủ của Thịnh Đào.
Vậy thì Thịnh Đào đâu rồi?
La Húc nhìn xung quanh, quan sát kỹ lưỡng.
Những đọa lạc giả và hủ hóa đã cùng bọn họ xông vào nhà thờ trước đó đều bị Cuốn sách lời thề của Phương Hằng giết sạch.
Dao động sức mạnh của Thịnh Đào không cảm nhận thấy ở xung quanh đây.
Chẳng lẽ có kẻ nhúng tay vào giúp đỡ?
Phương Hằng cũng quan sát Tôn Chiêu Vũ và La Húc từ xa, đề cao cảnh giác, âm thầm chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Cuộc tấn công của Cuốn sách lời thề gần như toàn bộ tự động, khi nhận thấy tình hình có chút khác lạ, Phương Hằng ngay lập tức thu nó lại.
Đáng tiếc vẫn là chậm một bước.
Tôn Chiêu Vũ cố gắng đứng dậy khỏi mặt đất, nhanh chóng hồi phục tinh thần sau cú va chạm.
Hắn đi tới, cùng La Húc hướng về phía Phương Hằng quỳ một chân xuống.
“Bái kiến hạt giống quỷ đại nhân.”
Phương Hằng nhìn động tác của hai người bọn họ, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Hắn nhìn thấy lời nhắc trò chơi nhanh chóng xuất hiện trên võng mạc.
‘Nhắc nhở: Người chơi hoàn thành nhiệm vụ hiện tại - Hội họp.’.
“Các ngươi, là ai? Đọa lạc giả sao? Tại sao lại muốn tìm ta?”
La Húc quỳ một chân xuống, “Hạt giống quỷ đại nhân, hai người bọn ta là người hầu của vực thẳm, thuộc hạ của một vị hạt giống quỷ đại nhân khác. Chúng ta vẫn luôn tìm người để cầu xin sự giúp đỡ của người, cũng là để tạm thời bảo vệ sự an toàn của người.”
Phương Hằng kinh ngạc nhướng mày.
“Hạt giống quỷ, rốt cuộc đó là cái quái gì?”
“Trên thực ta bọn ta cũng không biết nguyên nhân chính xác sản sinh ra hạt giống quỷ, chỉ biết rằng hạt giống quỷ chính là hóa thân của tội ác đến từ địa ngục vực sâu, là nguồn gốc tội ác sản sinh ra sau khi chủ của địa ngục bị tiêu diệt.”
“Ác ma để lại một ma pháp trận để triệu hoán hạt giống quỷ trong thế giới loài người, có thể thông qua các nghi thức để có thể triệu hoán hạt giống quỷ vào cơ thể con người.”
“Theo những gì bọn ta biết, hạt giống quỷ có bảy người, lần lượt thuộc về kiêu ngạo, đố kỵ, giận dữ, lười biếng, tham lam, háu ăn và dục vọng. Chúng sẽ theo nghi thức chết của vật chủ mà trở lại địa ngục vực thẳm, và sẽ thông qua các nghi thức của các tín đồ địa ngục không ngừng có được sự trùng sinh trong thế giới loài người. Trong thế giới loài người sẽ không ngừng lan rộng sự hỗn loạn.”
“Hạt giống quỷ có sức mạnh to lớn và sẽ dẫn dắt các tín đồ của địa ngục gieo rắc hỗn loạn trên thế giới.”
Phương Hằng cẩn thận lắng nghe những gì La Húc nói, nhíu chặt lông mày.
Lúc trước hắn đã từng xem qua một số tư liệu của Thánh đình, bảy thế lực này bị Thánh đình coi là bảy cội nguồn địa ngục mê hoặc con người đọa lạc.
La Húc cung kính nhìn về hướng Phương Hằng, “Đại nhân, điều mà người nên cảm thấy là, hạt giống quỷ trong cơ thể người hẳn là đã hoàn thành việc thức tỉnh sơ bộ.”
“Vậy nên hạt giống quỷ trong cơ thể ta là...”
“Xin lỗi, bọn ta cũng không rõ.” La Húc ngẩng đầu nhìn Phương Hằng: “Sau khi nghi thức kết thúc, hạt giống quỷ sẽ dần dần ẩn náu, đồng thời hòa làm một thể với sinh mệnh của vật chủ, điều này sẽ âm thầm ảnh hưởng một phần đến hành vi và tính cách của người, vậy nên người có thể sẽ biết rõ hơn bọn ta rốt cuộc trong cơ thể mình là loại hạt giống quỷ nào.”
Tính cách sẽ bị ảnh hưởng?
Phương Hằng há miệng, nhỏ giọng lẩm bẩm cái gọi là bảy loại tội ác, tự hỏi trong cơ thể hắn rốt cuộc là cái loại hạt giống quỷ gì?
Hoàn toàn không cảm thấy gì cả!
“Ta gần như không cảm thấy gì cả.”
La Húc và Tôn Chiêu Vũ nhìn nhau.
Bọn họ chỉ nghe nói rằng một ác quỷ thề sẽ nhận thức được sự tồn tại của hạt giống quỷ.
Một loại hạt giống quỷ mới chưa biết được sinh ra.
Còn về hạt giống quỷ trong cơ thể Phương Hằng rốt cuộc là loại nào, bọn họ không biết chính xác được.
Phương Hằng nói rằng hắn không cảm thấy gì cả cũng là bình thường thôi.
Sau khi nghi thức cấy hạt giống quỷ hoàn thành, một phần lớn vật chủ sẽ không nhận thức được phần tính cách của họ đã bị ảnh hưởng.
Nói một cách chính xác, bản thân vật chủ loài người thích hợp cho sự sinh tồn của hạt giống quỷ sẽ phù hợp với một loại tội ác nào đó, hạt giống quỷ chính là phóng đại bộ phận tội ác vốn có đó trên người vật chủ.
Nhưng mà lần đầu tiên gặp mặt, La Húc và Tôn Chiêu Vũ vẫn chưa biết tính cách của Phương Hằng, vậy nên bọn họ không dám nói ra.
Lỡ như Phương Hằng “tức giận”, nói lung ta lung tung, tiếp sau đó bọn họ có thể sẽ gặp xui xẻo.
Tôn Chiêu Vũ cẩn thận đưa ra đề nghị: “Người có thể thử hỏi bạn bè của người xem, hẳn là người có thể tìm được một số manh mối.”
“Ừm.”
Phương Hằng gật gật đầu, thử suy nghĩ một cách mạch lạc, “Cho nên ta trải qua một nghi thức nào đó, hiện tại trong cơ thể của ta có một loại hạt giống quỷ kiểu như vậy, đúng chứ?”
“Đúng vậy.”
“Cho đến sẽ có một ngày, khi hạt giống quỷ lớn mạnh hơn, ta cũng sẽ bị nó nuốt chửng?”
“Hả?” La Húc trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, không khỏi hỏi: “Đại nhân, vì sao người lại có ý nghĩ như vậy?”
“Ý ngươi là gì?”