Bây giờ, hắn đã có thể thuần thục thao túng xiềng xích linh hồn!
Đồng thời thao túng bảy đạo!
xiềng xích linh hồn dầy cộm nặng nề tràn ra từ bên trong cuốn sách người chết, quấn chặt lấy thể linh hồn, nhanh chóng kéo vào trong cuốn sách người chết.
Không ít người chơi Vong linh học lao nhao hướng ánh mắt kinh ngạc về phía Phương Hằng.
Bọn họ không biết người mặc trang phục Vong linh học giả chính là Phương Hằng.
Chỉ là kinh ngạc năng lực người chơi thao túng linh hồn mạnh phi thường.
Dựa vào Phương Hằng đánh trận đầu ở phía trước, hơn nữa ưu thế số lượng, mọi người mất một canh giờ xuyên qua tầng giữa bên ngoài hành lang Trầm Luân, cho đến khi tiến vào khu vực trung tâm của hành lang Trầm Luân.
Bọn họ đã thấy được tường sắt hợp kim đi thông đến trung tâm hành lang Trầm Luân.
Phương Hằng đưa mắt ra hiệu với Đàm Sóc.
“Mọi người cực khổ rồi, mọi người ở chỗ này nghỉ ngơi chốc lát trước, trước tiên chờ một chút.”
Đàm Sóc gọi mọi người nghỉ ngơi tạm thời như đã nói trước đó.
Phương Hằng lập tức rời khỏi đám người, tiến vào khu vực trung tâm hành lang Trầm Luân từ một bên khác.
Trong khu vực trung tâm vẫn có nồng độ khí tức thế giới chết khá cao chưa hoàn toàn được thanh trừ.
Sinh vật oán linh cảm giác thể sinh mạng tiến vào, lao nhao đánh về phía Phương Hằng.
“Phút chốc!”
Ánh sáng u ám màu vàng nở rộ ở trước người Phương Hằng!
Ngay sau đó, hơn hai mươi lưu quang từ trong Cuốn sách lời thề tập kích trước người Phương Hằng.
“Phanh!”
“Rầm rầm rầm!”
Một khu vực lớn xung quanh sinh vật oán linh nổ vỡ!
Phương Hằng nhìn xung quanh, lại lấy ra một viên đá nhỏ từ trong túi bên người.
Ngọc tinh linh hồn.
Lấy được từ bên trong Ngục hàn băng.
Có thể chế tạo ra một kết giới cực nhỏ, che đậy phần lớn khí tức sinh mệnh của sinh vật trong phạm vi khu vực, giảm bớt tính công kích của sinh vật vong linh phụ cận.
Phương Hằng mở kết giới ra.
Sau khi sinh vật oán linh lang thang bị dọn dẹp sạch một mảnh, đám còn dư lại đều giảm địch ý với Phương Hằng, lần nữa yên tĩnh lại.
Phương Hằng nhìn một vòng bốn phía, trở về trò chơi tại chỗ.
Bên trong thế giới trò chơi Huyết tộc Ngày Tận Thế, Viện trưởng lão Huyết tộc đã chuẩn bị xong ma pháp trận, chuẩn bị mở thông đạo vào thế giới trò chơi lần nữa.
Cây sa mộc Phượng Minh bị nhóm Huyết tộc đào cả gốc lần nữa, cẩn thận bọc trong lớp vải dầu màu đen, đựng vào trong rương kim loại.
Đợi Quân vương đại nhân đi tới, bọn họ cùng nhau đưa rương kim loại vào thế giới thực tế.
“Chợt!”
Ma pháp trận dịch chuyển lấp lánh!
Thấy Phương Hằng xuất hiện đi ra từ bên trong ma pháp trận, mọi người Huyết tộc đồng loạt quỳ một chân trên đất.
“Quân vương đại nhân!”
...
Bên ngoài khu vực trung tâm hành lang Trầm Luân.
Nhóm học giả đang chờ chực lao nhao cảm giác thấy gì đó, vẻ mặt hơi thay đổi.
Không ít người cũng chuyển ánh mắt tìm kiếm về phía trung tâm hành lang Trầm Luân.
Bọn họ cảm thấy khí tức dao động từ bên trong hành lang Trầm Luân.
Mọi người nhìn nhau, nhưng cũng không có ai hành động thiếu suy nghĩ.
Nếu như đổi người chơi thực lực cao hơn, không chừng có thể cảm giác được nhiều tin tức hơn, thậm chí còn nghĩ tới đi vào trung tâm hành lang Trầm Luân xem tình hình một chút.
Mà bây giờ, mọi người chơi lao nhao xem hai người Đàm Sóc và Lý Thiếu Cường.
Trong ánh mắt bọn họ lộ ra ý hỏi.
Trông giống như có tình huống xảy ra bên trong, bọn họ có thể chạy trước không?
Đàm Sóc trấn an mọi người.
“Đừng kinh ngạc hoảng sợ, vài thí nghiệm về hệ không gian, có thể hoàn thành rất nhanh thôi.”
Đây cũng là Phương Hằng giải thích cho Đàm Sóc.
Sau khi mọi người nghe xong, trong lòng hiểu rõ.
Thì ra liên bang tiến hành một vài thí nghiệm đặc biệt nào đó bên trong.
Dao động không gian kéo dài khoảng hơn mười phút đồng hồ mới chậm rãi dừng lại.
Trong chốc lát, tất cả mọi người thấy Phương Hằng đi từ bên kia về phía bọn họ.
“Các vị, xong rồi, theo ta, tới hỗ trợ.”
Mọi người không khỏi nhìn Đàm Sóc.
“Đi thôi.”
Đàm Sóc theo Phương Hằng cùng đi về phía trước, tiến vào phòng khách trung tâm hành lang Trầm Luân.
Đó là vật gì?
Lối vào phòng khách bố trí một contaner kim loại cực lớn.
Dài chừng mười lăm mét, rộng và cao chừng ba tới bốn mét.
Đặt cái thứ này ở trung tâm hành lang Trầm Luân lúc nào vậy?
Thật sự có thể mang đi sao?
Trên mặt nhóm học giả Vong linh học nghi ngờ, lao nhao nhìn Đàm Sóc và Lý Thiếu Cường phía sau.
Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc cũng hơi kinh dị.
Chỉ là bọn họ trấn định lại rất nhanh.
Chuyện cổ quái từng nhìn thấy trên người Phương Hằng còn ít sao?
Năng lực kháng áp của bọn họ đã rất mạnh.
Cứ di chuyển.
Cho dù đồ vật này là Phương Hằng lấy được từ đâu.
Chỉ cần hiệp hội nghiên cứu Vong linh cho phép bọn họ đem ra ngoài, vậy thì đem ra ngoài!
Nét kinh ngạc chợt lóe trên mặt Đàm Sóc rồi bỗng biến mất, gật đầu theo nói: “Chuẩn bị vận chuyển trước khi mặt trời xuống núi, tiền thưởng gấp bội!”
Nhóm học giải Vong linh học nghe thấy tiền thưởng gấp bội, lập tức không suy nghĩ nhiều như vậy.
Mọi người xắn tay áo lên, lấy Cuốn sách người chết ra, triệu hồi xiềng xích linh hồn màu đen rồi trói chặt trong rương kim loại, sau đó lại hợp lực nâng hòm lên giữa không trung.
Một người khác lại lập tức nhét ván trượt mới lắp hoàn thành ở dưới hòm.
Sau đó, bọn họ có thể mượn vòng lăn ván trượt di chuyển rương kim loại.