Toàn bộ đại sảnh rung chuyển dữ dội.
Vẻ mặt Phương Hằng nghiêm trọng.
Chiến dịch của Hắc Bảo bắt đầu rồi.
Có tiếng ồn ào truyền tới từ bên ngoài phòng triển lãm.
Chuông báo động vang lên inh ỏi trong đại sảnh!
Phòng triển lãm khu C không có nhiều người tham quan. Nghe thấy tiếng ồn ào ở bên ngoài, nhất thười trở nên hoảng loạn.
“Chuyện gì vậy!”
“Là một vụ nổ sao?”
Chưa ai đó kịp trả lời, lại có tiếng súng và tiếng đánh đấm vang lên từ các phòng triển lãm khác.
“Bùm! Bùm bùm!!!!”
Lại có liên tiếp mấy vụ nổ dữ dội nữa xảy ra!
“Là khủng bố tập kích!”
Một số người bị dọa sợ tới mức hét lên kinh hãi.
Ngay lập tức, có người dẫn đầu chạy về phía bên ngoài phòng triển lãm.
“Mọi người cẩn thận, giữ bình tĩnh, sơ tán theo trật tự!”
Trước khi nhân viên an ninh tại phòng triển lãm Khu C kịp kiểm soát tình hình, một làn sương băng dày đặc không biết từ đâu tràn vào.
Sương mù dâng lên từ mọi hướng với tốc độ cực nhanh, dần dần che khuất tầm nhìn của mọi người.
Trước mắt Phương Hằng là một mảng xám xịt, tầm nhìn nhanh chóng giảm xuống.
Sương mù dần lan rộng thì tiếng các vụ nổ cũng theo đó tiếp tục vang tới từ các phòng triển lãm khác, toàn bộ phòng triển lãm ở khu C ngày càng trở nên hỗn loạn.
“Đừng rối loạn, trật tự sơ tán khỏi lối đi an toàn!”
Nhân viên an ninh mở lối thoát hiểm khẩn cấp, đứng trước lối đi hét lớn, muốn chỉ đạo nhân viên nhanh chóng sơ tán.
Nghe thấy tiếng động lớn từ bên ngoài vẻ mặt của Đồng Giai lập tức trở nên căng thẳng.
Mức độ an ninh trong phòng triển lãm không thấp, đã thuê một đội an ninh chuyên nghiệp, Liên bang cũng đã cử người đến bảo vệ, hơn nữa, vật triển lãm trong buổi triển lãm lần này đều không phải là bảo vật quý hiếm.
Thế nào lại trở thành mục tiêu của bọn trộm rồi?
Trong lúc hỗn loạn, Đồng Giai nói với Phương Hằng: “Phương Hằng, chúng ta có thể đã gặp phải đợt tập kích khủng bố của thế lực phản Liên bang, ngươi đi theo nhân viên an ninh rời đi trước.”
Phương Hằng hỏi: “Còn ngươi thì sao?”
“Ta không sao, ta có thể ở lại.”
Đồng Giai nói rồi đẩy Phương Hằng về phía lối thoát hiểm khẩn cấp: “Đi nhanh đi!”
“Hãy cẩn thận!”
Phương Hằng còn có nhiệm vụ trên người, đương nhiên không muốn ở lại, sau khi bị đẩy đi, loạng choạng tiến về phía trước, chuẩn bị thuận tay đẩy thuyền đi đến một trong những điểm tàn cốt rơi ra đã dự tính từ trước.
Tuy nhiên, sương mù lúc này đã tràn ngập toàn bộ phòng triển lãm!
Tầm nhìn chưa đến nửa mét!
Phương Hằng vừa tiến lên hai bước, một bóng người từ trong sương mù dày đặc hiện ra ở phía trước.
Vút!!
Đối phương đeo mặt nạ màu nâu sẫm, trực diện đấm một quyền về phía hắn.
Đồng tử của Phương Hằng co lại.
Hắn cảm nhận được sức mạnh mạnh mẽ ẩn chứa trong cú đấm của đối phương.
“Vù!”
Phương Hằng cũng nhanh chóng tung một quyền về phía trước!
“Bịch!!!”
Song quyền va mạnh vào nhau giữa không trung.
Phương Hằng lùi lại một bước.
Người chơi của Hắc Bảo ở phía đối diện bị một quyền của Phương Hằng đánh trúng, liên tục bị đẩy lùi mấy mét.
Cánh tay đau nhức!
Hắn nhìn Phương Hằng trong lớp sương mù, vẻ mặt không khỏi kinh ngạc.
Hắn bị một quyền vừa rồi đánh cho ngơ luôn.
Một nhiệm vụ cấp trung, sức mạnh của thủ vệ Liên bang gặp ở thế giới bên ngoài cũng chỉ là độ mạnh cấp A.
Tại sao cứ phải đụng trúng một người chơi có thuộc tính sức mạnh cao như vậy ở ngay vị trí mục tiêu nhiệm vụ?
Trước khi hành động, Fana không hề tiết lộ tên và danh tính của Phương Hằng.
Một mặt là để bảo vệ Phương Hằng, mặt khác cũng là để diễn kịch trở nên chân thực hơn.
Đám người trong Hắc Bảo không hề biết thân phận của Phương Hằng.
Phương Hằng thì ngược lại đã đoán được thân phận của đối phương.
Hắn liếc nhìn bóng người đang dần bị bao phủ bởi làn sương trắng, khuất khuất tay không chậm trễ thêm nữa rồi chạy về phía lối ra.
Người chơi Hắc Bảo đang định kêu gọi đồng đội cùng nhau đối phó với Phương Hằng, nhưng thấy hắn chủ động rời đi bèn thở phào nhẹ nhõm.
May mắn là đối phương dường như cũng không muốn gây phiền phức.
Kế hoạch tiếp tục!
Người của đội Hắc Bảo lập tức lao về phía khu triển lãm số C027, chuẩn bị cho nổ tung nơi đó.
Rất nhanh sau đó, Phương Hằng liền nghe thấy tiếng Đồng Giai chất vấn từ phía sau.
“Các ngươi là ai!”
“Bịch! Bịch!”
Sau đó là tiếng đánh nhau liên tục vang lên.
Có vẻ như Đồng Giai đã xảy ra giao chiến với đám người của Hắc Bảo.
Tiếng đánh nhau càng lúc càng lớn, Phương Hằng đang do dự có nên giúp Đồng Giai một tay hay không, thì một tiếng nổ bất ngờ bật tới từ phía sau!
“Bùm!”
Cho nổ rồi!
Hắc Bảo đã thành công!
Trong đầu Phương Hằng nhanh chóng hiện lên một ý tưởng.
Mọi chuyển xảy ra đúng như những gì Fana đã dự tính, vụ nổ đã khiến vật hợp hóa đĩa tròn trong gian triển lãm số C027 bị phá hủy!
Các mảnh vỡ bay ra mọi hướng!
Sau vụ nổ, một làn sóng không khí lan ra mọi hướng!
Phương Hằng giả vờ bị sóng khí đẩy ngã, ngã ập về phía trước giống như đám người còn lại trong đại sảnh.
Nhưng mà điều khác biệt là Phương Hằng tiện tay sờ vào được một mảnh vỡ nhỏ bay sang bên cạnh mình.
’Nhắc nhở: Người chơi nhận được một mảnh vỡ không xác định’.
Một tia sáng mờ không thể nhìn thấy đột nhiên xẹt qua, mảnh vỡ được Phương Hằng đựng trong bọc không gian.
Xong chuyện!
Rút!
Theo như những gì Fana đã nói, đội chi viện của Liên bang sẽ đến trong vòng năm phút và toàn bộ quá trình cho nổ sẽ kéo dài ba phút.