Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2410 - Chương 2416 - Lừa Gạt

Chương 2416 - Lừa gạt
Chương 2416 - Lừa gạt

Thậm chí còn có cảm giác may mắn thoát khỏi nguy hiểm.

Phương Hằng cũng có hiểu biết về kỹ thuật sửa chữa máy móc và Thần bí học.

Có điều, lần này hắn không gia nhập đoàn đội sửa chữa mà chỉ đứng bên cạnh yên lặng quan sát, không nói tiếng nào.

Toàn bộ kho hàng đều vô cùng tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng vang rất nhỏ sau khi linh kiện va chạm nhau tạo thành.

Nhân viên sửa chữa thuộc công ty Hải Tinh đều là tinh anh, gần một tiếng sau, ba khẩu áp súc ma tinh pháo lần lượt được sửa xong.

Không rõ hiệu quả sử dụng thực tế thế nào, ít nhất nhìn từ bên ngoài tuyệt đối không phát hiện được nó đã từng bị tàn phá.

“Tốt lắm! Tất cả chỉ tiêu số liệu đều bình thường!”

Sau khi quản lý hậu cần nhà kho phía Hắc Diệu Thạch kiểm tra các số liệu của áp súc ma tinh pháo thì trên mặt hiện rõ vài phần kích động, vội vàng phất tay bảo đội ngũ lắp đặt ma tinh pháo lên xe tải để đưa về doanh địa Liên bang.

“Nhanh lên, chúng ta phải đưa đồ về nhà kho kiểm kê trước tối nay!”

Nghe vậy, đám người của công ty Hắc Diệu Thạch bắt đầu hành động, lắp đặt và vận chuyển áp súc ma tinh pháo lên xe tải.

Lư Ngạn Long thấy thế thì đi tới trước mặt Meadville, hỏi: “Quản lý, về vũ khí đạn dược năng lượng laser mà bọn ta cần.”

Meadville cau mày, giọng nói chứa đựng vài phần ngờ vực, “Vũ khí đạn dược laser năng lượng? Đó là thứ gì?”

Phương Hằng vẫn luôn đi theo bên cạnh Lư Ngạn Long, lúc nghe được thì nét mặt bỗng chốc biến đổi.

Lư Ngạn Long cũng có dự cảm chẳng lành.

Thanh danh công ty Hắc Diệu Thạch nát bét cũng không phải một ngày hai ngày.

Chẳng lẽ lại muốn đổi ý?

“Ngài đừng nói đùa với bọn ta thế chứ, hẳn là ngài nhớ kỹ ước định cùng công ty bọn ta nhỉ, công ty Hải Tinh cung cấp dịch vụ sửa chữa máy móc cho công ty Hắc Diệu Thạch, đồng thời, điều kiện trao đổi là phải giữ bí mật với bên ngoài, công ty Hắc Diệu Thạch đồng ý cung cấp cho vũ khí đạn dược năng lượng laser cho bọn ta...”

“Được rồi, ngươi không cần phải nói tiếp nữa đâu.”

Meadville phất tay bày ra dáng vẻ hệt như xua ruồi đuổi muỗi, nhịn không được ngắt lời hắn: “Đây là chuyện của ban lãnh đạo công ty bọn ta, ta cũng không rõ lắm, ta chỉ biết là các ngươi sẽ tới hỗ trợ chúng ta sửa chữa, về phần giao dịch này thì tốt nhất là ngươi hãy liên hệ với tổng bộ của bọn ta đi, bây giờ ta còn phải bận lo việc khác, không quấy rầy các vị nữa.”

Meadville nói và đi về phía nhóm người chơi ở chỗ xe tải vận chuyển ngay bên ngoài nhà kho.

“Chờ lát đã.”

Lư Ngạn Long nóng vội, muốn đuổi theo nói cho rõ ràng, lại bị hai tên người chơi súng ống đầy đủ chặn đường.

“Xin lỗi, tiên sinh, mời ngài ở lại nơi này.”

Sắc mặt Lư Ngạn Long tái xanh, nhìn bóng lưng Meadville rời đi mà điên cuồng mắng chửi trong lòng.

Trước đó thì gấp tới mức nhảy lên nhảy xuống như chó, đợi đến khi giải quyết xong mọi chuyện liền trở mặt không nhận người?

Đây vẫn là lần đầu tiên hắn gặp được chuyện không biết xấu hổ như vậy, hoàn toàn đột phá nhận thức của Lư Ngạn Long.

Khó trách bên ngoài chẳng có bao nhiêu người đồng ý làm ăn với công ty Hắc Diệu Thạch.

Lư Ngạn Long càng nghĩ càng thấy nuốt không trôi cơn tức này mà.

Thấy Phương Hằng đi tới bên cạnh hắn, lòng Lư Ngạn Long bỗng cảm thấy hơi có lỗi, hắn nhẹ giọng nói, “Xin lỗi nha ông chủ Phương, ta không ngờ bọn chúng có thể làm ra chuyện như vậy, bọn ta sẽ nghĩ cách online liên hệ với phía công ty Hắc Diệu Thạch.”

“Liên quan gì tới ngươi đâu, là ta nói muốn thử một lần xem sao mà.” Phương Hằng nhìn về phía đám người chơi của công ty Hắc Diệu Thạch đang lên xe tải vận chuyển ngay bên ngoài nhà kho, lắc đầu nói: “Trông dáng vẻ này của bọn chúng, dù có offline liên hệ chắc cũng không có hiệu quả gì đâu, hơn nữa thời gian của chúng ta rất gấp.”

Phương Hằng cũng không nổi giận gì mấy.

Nhìn thái độ phách lối này của công ty Hắc Diệu Thạch, hắn hoàn toàn không ôm bất cứ hy vọng gì với việc offline liên hệ.

Hắn chỉ việc đợi đến ngày mai rồi dùng đạn dược thôi.

Chả rảnh cãi cọ với công ty Hắc Diệu Thạch.

“Thế, thế chúng ta...”

Lư Ngạn Long lộ ra vẻ mặt chua chát.

Hắn thật đúng là không có cách nào đối phó với loại công ty không nói lý như Hắc Diệu Thạch này.

Phương Hằng đã có chủ ý, hắn vỗ vai Lư Ngạn Long, “Đừng nóng nảy, trước hết cứ để nhân viên sửa chữa nghỉ ngơi ở đây một lát đi, ta sẽ nghĩ cách.”

...

Sau khi đoàn đội người chơi của công ty Hắc Diệu Thạch lắp đặt vật tư và ba khẩu áp súc ma tinh pháo lên xe tải thì lập tức trở về tổng bộ Liên bang.

Meadville ngồi ở ghế lái phụ trên một chiếc xe việt dã dẫn đầu, phụ trách chạy trước nhất để mở đường, suốt đoạn đường liên tục thúc giục tài xế tăng tốc lên cao nhất.

Tiếp theo đây, chỉ cần trả lại ma tinh đại pháo còn nguyên đến nhà kho của doanh địa là coi như xong việc!

Cuối cùng cũng lấp được cái lỗ hỗng này rồi!

Về phần công ty Hải Tinh...

Nghĩ đến đoàn người Lư Ngạn Long, Meadville không khỏi bật cười trong lòng.

Vũ khí đạn dược năng lượng laser là vật phẩm được Liên bang kiểm soát, há có thể tùy tiện giao dịch với bọn chúng?

Nếu như công ty Hải Tinh chỉ yêu cầu một số vật tư phổ thông, họ còn suy xét lại chút đỉnh.

Bình Luận (0)
Comment