Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2411 - Chương 2417 - Lừa Gạt (2)

Chương 2417 - Lừa gạt (2)
Chương 2417 - Lừa gạt (2)

Đáng tiếc, đối phương quá tham lam...

Trên thực tế, đây cũng không phải lần đầu tiên công ty Hắc Diệu Thạch thực hiện thao tác tương tự thế này.

Đã sớm làm mãi thành quen.

Meadville đang nghĩ ngợi thì chợt nhận ra tốc độ tiến lên của xe việt dã dần dần chậm lại.

“Chuyện gì thế hả?”

Người điều khiển nhìn về một mảnh bóng đen rợp trời phía trước, trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh, “Quản lý, trước, phía trước giống như...”

Meadville nghi ngờ trong lòng, không khỏi ngẩng đầu nhìn tới phía trước đoàn xe.

Gì đây!

Thoáng chốc, đồng từ Meadville co rụt lại, kèm theo nhịp tim tăng nhanh hẳn lên.

Không ổn!

Là sinh vật thể nhiễu sóng!

Một bầy quái vật thể nhiễu sóng thình lình nhảy ra trên tuyến đường xe tải đang đi tới hướng căn cứ Liên bang!

Làm sao mà...

Bọn chúng xuất hiện từ đâu ra vậy!

Meadville cảm thấy hết sức kinh dị.

Nơi này là khu vực được Liên bang thủ hộ, là khu vực an toàn đã được kiểm chứng vô số lần, lẽ ra không nên xuất hiện đám quái vật mới phải.

“Ầm...”

Không đợi Meadville suy nghĩ rõ ràng xem xảy ra chuyện gì, mảng lớn châu chấu thể nhiễu sóng cỡ lớn lít nha lít nhít đằng trước lao về phía đoàn đội xe tải vận chuyển!

Châu chấu trải qua nhiễu sóng đặc biệt, hình dạng ước chừng cỡ 20 centimet.

Khủng khiếp nhất là số lượng của chúng!

Chi chi chít chít chồng chất cùng một chỗ, hệt như màn sương mù dày đặc!

“Lui! Lập tức rút lui rời khỏi nơi này! Quay trở về trạm gác!”

Đoàn đội vận chuyển căn bản là không ngờ đến việc sẽ gặp được bầy quái vật thể nhiễu sóng ở nơi này, trên xe tải đang chở đầy hàng, thủ vệ không đủ, cũng chỉ có sức chiến đấu cơ sở nhất.

Đàn thể nhiễu sóng châu chấu lớn như vậy bỗng nhiên toát ra...

Căn bản là không đỡ được!

Ù! Ù ù!!!!

Mảng lớn châu chấu chính diện vọt tới, điên cuồng công kích hướng phía xe việt dã mà Meadville đang ngồi.

“Thùng! Thùng thùng!!!”

Châu chấu thể nhiễu sóng dùng thân thể không ngừng đánh lên lớp thủy tinh của buồng lái.

Meadville ngây ra ở trên xe, kính chắn gió phía trước trong nháy mắt bị rậm rạp chằng chịt châu chấu bao trùm.

“Mau! Rút lui khỏi đây! Quay trở lại khu trạm gác!”

Meadville thúc giục người điều khiển hốt hoảng thoát đi.

Lái xe nhất thời tê cả da đầu, bằng vào ký ức mạnh mẽ thao túng xe việt dã quay ngoắt 180 độ tại chỗ, nhanh chóng lao nhanh về phía sau!

Một đường lao nhanh!

Tài xế giẫm mạnh lên chân ga, lái chiếc xe việt dã mạnh mẽ đột phá khu vực mà châu chấu thể nhiễu sóng bao phủ.

Châu chấu thể nhiễu sóng bám trên kính chắn gió dần dần bị đánh bay ra ngoài.

Thoát được rồi?

Có vẻ như đàn châu chấu kia không có ý muốn truy kích?

Meadville sợ đến chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người. Không đợi hắn thở phào thì bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng ló đầu ra khỏi cửa xe quay lại nhìn đằng sau.

Chết tiệt!

Xe việt dã thì đã thoát đi rồi đấy, thế nhưng xe tải vận chuyển vật liệu phía sau thì lại phiền toái!

Chúng nó chở đồ nặng nề, muốn quay đầu xe còn cần thời gian.

Hơi trễ nải chút thôi, rậm rạp chằng chịt châu chấu thể nhiễu sóng đã bao bọc vây quanh lấy chiếc xe rồi!

Có vẻ như châu chấu tựa hồ đối với vận chuyển hàng hóa xe tải cảm thấy hứng thú vô cùng, tụ tập ở xe vận tải chu vi, không ngừng dùng thân thể đánh vào xe tải.

Còn có chuyên chở ở vận chuyển thẻ phía sau xe áp súc ma tinh pháo!

Trong lúc nhất thời tràn đầy đông đông đông tiếng đánh.

“Trợ giúp! Nhanh, làm cho trạm gác người đến trợ giúp!”

Meadville ý thức được việc lớn không tốt, sắc mặt trắng bệch, gân cổ kêu to.

“Oành! Rầm rầm!!!”

Không chờ thuộc hạ offline đi cầu viện, bầy châu chấu thể nhiễu sóng đã hoàn toàn hất tung mấy chiếc xe vận chuyển ngổn ngang ở trên mặt đất!

Áp súc ma tinh pháo được chuyên chở đằng sau xe tải cũng theo đó trùng điệp ngã trên mặt đất, phát ra tiếng ngã trầm đục.

Sắc mặt Meadville âm trầm đáng sợ.

Bầy châu chấu thể nhiễu sóng công kích liên tục hai phút, dường như lại mất đi hứng thú đối với xe tải, nhanh chóng rời đi như một cơn gió.

Tài xế thấy thế thì không khỏi mấp máy miệng.

Lại đi?

Từ khi gặp phải công kích đến nay là khoảng chừng hai phút.

Bầy thể nhiễu tới lui vội vàng, chỉ còn lại một đống hỗn độn đầy đất.

Meadville trầm giọng nói: “Nhanh! Lái qua đó xem thử xem!”

Xe việt dã một lần nữa trở lại bên cạnh vài chiếc xe tải bị đánh lén.

Vài chiếc xe tải đã bị lật nghiêng dưới sự tấn công của bầy châu chấu thể nhiễu sóng.

Tài xế núp ở bên trong xe tải cũng không có chịu thương tổn quá lớn, thế nhưng các loại hàng hóa vận chuyển lại bị hư hao nghiêm trọng.

Áp súc ma tinh pháo vốn là dụng cụ tinh vi, sau khi trải qua một đợt va chạm và trùng kích liên tục, bề ngoài đã gồ ghề lồi lõm, thậm chí còn chia năm xẻ bảy...

Một nhân viên sửa chửa đi theo đoàn kiểm tra ma tinh đại pháo còn lại một phen rồi nghiêng đầu qua chỗ khác, sắc mặt xanh mét nói: “Áp súc ma tinh pháo bị hư hao nghiêm trọng, đã không cách nào sử dụng được nữa, cần phải tiến hành sửa chữa triệt để...”

Con mẹ nó!

Meadville tức giận đến quả thực muốn nổi điên!

Đang yên đang lành, tại sao cố tình lại gặp phải tập kích của bầy quái vật thể nhiễu sóng thế?

Hắn lập tức nghĩ tới điều gì đó, quay đầu lại hét lớn với thuộc hạ: “Người của công ty Hải Tinh vừa nãy đâu!”

“Vẫn còn ở trạm gác, lúc rời chúng ta đi bọn họ còn ở lại bên trong trạm gác, xem dáng vẻ của bọn họ thì vẫn còn đang giao thiệp với cấp trên của công ty.”

Bình Luận (0)
Comment