“Không có khả năng, chúng ta đều đã thí nghiệm qua.”
Sau khi được đoàn sửa chữa sửa chữa, hiệu suất sử dụng của áp súc ma tinh pháo khả năng sẽ có khiếm khuyết, nhưng tuyệt đối là vẫn có thể dùng được.
“Xuống xe đi, các ngươi rất nhanh là có thể thấy được.”
Chưa đến năm phút đồng hồ, xe tải chở ma tinh pháo hư hao nghiêm trọng trở về khu vực của trạm gác.
Nhóm thợ máy của công ty Hải Tinh nhìn thấy áp súc ma tinh pháo bị hư hao nghiêm trọng đằng sau xe tải thì sắc mặt không khỏi nghiêm trọng.
Từ đoàn xe rời đi đến bây giờ trước sau cũng chưa tới hai mươi phút.
Trong thời gian này bọn họ đến cùng đã trải qua điều gì?
Làm sao lại biến thành bộ dạng này vậy?
Lúc này Lư Ngạn Long bỗng nhiên hiểu cái gì, lén nhìn Phương Hằng đứng bên cạnh.
Đúng rồi!
Ông chủ Phương!
Nhất định là hắn nghĩ ra biện pháp phá hủy ma tinh pháo.
Hắn quả thực là một thiên tài!
Trong lòng Lư Ngạn Long nhất thời cảm thấy hả giận không thôi.
Nhìn dáng vẻ của Meadville thì càng cảm thấy giống như tên hề.
Thảo nào lại vội vàng chạy tới không cho bọn họ rời idd.
Thì ra là ma tinh pháo lại phá hủy.
Hiện tại lại trơ mặt đến bảo bọn họ tới sửa chữa?
Lại còn với dáng vẻ đương nhiên nữa?
Thật sự coi người khác đều là kẻ ngu à?
Lư Ngạn Long không hề che giấu nụ cười nhạt nơi khóe miệng: “Meadville, e rằng đây không phải là do đoàn sửa chữa của bọn ta đi?”
Meadville trầm mặt, chỉ vào ma tinh pháo bị hư hao trên xe tải: “Có cần phải tranh luận việc này sao? Ta nói không có sửa xong là không có sửa xong, hiện tại, lập tức đi sửa nó cho ta!”
“Xin lỗi, ngài giám đốc, bọn ta vừa mới nhận được tin từ cấp trên của công ty, hợp tác của bọn ta cùng với quý công ty chấm dứt, thù lao không cần, ta sẽ dẫn người của ta rời đi.”
“Đứng lại!”
Meadville nhìn chằm chằm Lư Ngạn Long, ánh mắt lộ vẻ thâm độc.
Hắn không ngờ tới người của công ty Hải Tinh lại làm như htees.
Ở Liên Bang khu Tây, các công ty lớn bị áp chế bởi hung danh của mười hai tài phiệt, hợp tác có chịu thiệt thì cũng thường hay bóp mũi nhận, công ty lớn càng là biết kịch bản của công ty Hắc Diệu Thạch, căn bản là không hợp tác cùng với bọn họ.
Thế cho nên mấy năm nay Meadville đã quen với việc ức hiếp đồng bạn hợp tác khác.
Cũng dẫn đến việc công ty Hắc Diệu Thạch ngang ngược trước sau như một.
“Công ty Hải Tinh, về sau các ngươi không muốn làm ăn ở Liên Bang nữa à?”
“Ngược lại cũng không phải hoàn toàn không muốn, có điều bằng vào công ty Hắc Diệu Thạch các ngươi e là còn chưa ảnh hưởng tới toàn bộ Liên Bang.”
Lư Ngạn Long trào phúng một câu, phất tay tỏ ý bảo đoàn đội thợ máy thuộc hạ chuẩn bị rời đi.
Da mặt Meadville có chút co giật, nhìn thấy công ty Hải Tinh hạ quyết tâm phải rời đi, hắn trầm mặc một lát rồi nói: “Hiện giờ bên trong trạm gác số 6 chỉ có ba mươi rương đạn dược vũ khí laser năng lượng, chỉ cần sửa xong áp súc ma tinh pháo, các ngươi lập tức có thể mang toàn bộ bọn chúng rời đi.”
Chỉ có 30 rương?
Lư Ngạn Long nhíu mày.
Phương Hằng ngồi chỗ tài xế một bên khẽ đẩy Lư Ngạn Long, hắn tiếp lời: “Chúng ta đã giao kèo 100 rương đạn dược, lần sửa chữa thứ hai sẽ tiêu hao càng nhiều nguyên kiện, bọn ta cần 200 rương.”
“Ngươi đang nói điều kiện với ta?”
Meadville nhìn chằm chằm Phương Hằng, trong ánh mắt mơ hồ mang theo vài phần phẫn nộ và sát ý.
Hắn có cảm giác như hổ xuống đồng bằng bị chó khinh.
Lại còn có người dám trao đổi điều kiện với bọn họ!
Phương Hằng im lặng, không gật đầu, cũng không có lắc đầu, càng không nói gì.
Meadville cắn răng nhìn về phía Lư Ngạn Long: “Hắn là ai? Có thể đại biểu cho công ty Hải Tinh các ngươi sao?”
“Hắn là thợ máy sửa chữa cao cấp, một trong những phía đối tác của công ty Hải Tinh bọn ta, đương nhiên có thể đại biểu công ty bọn ta.”
Meadville cắn răng nhận, trầm giọng nói: “Trên tay ta không có nhiều vũ khí đạn dược năng lượng như vậy, chỉ có 30 rương, 170 rương còn lại ngày mai ta nghĩ cách đưa cho các ngươi, bây giờ các ngươi nhất định phải tiến hành sửa chữa! Ngay lập tức!”
Phương Hằng tiếp tục nói: “Bọn ta phải mang 30 rương đạn dược về trước.”
Meadville gật đầu với một binh lính bên cạnh, ý bảo dẫn bọn họ xuống phía dưới nhận vật tư.
“Bây giờ được rồi chứ? Các ngươi phải lập tức tiến hành sửa chữa cho ta!”
Phương Hằng gật đầu.
Lư Ngạn Long cuối cùng cũng xuống xe việt dã, gọi các thọ máy của công ty Hải Tinh lần nữa tiến hành công việc sửa chữa.
Phương Hằng cũng cùng đi theo đến bên cạnh áp súc ma tinh pháo bị hư hao, quan sát trạng thái hư hại của ma tinh pháo, trong lòng âm thầm gật đầu.
Có sao nói vậy.
Hắc Bảo việc làm rất tuyệt!
Sau đó hắn lại đi tới đằng trước Meadville ở bên cạnh, nói: “Không còn kịp nữa, lấy tình trạng hư hại của ma tinh pháo hiện giờ, trong vòng nửa giờ tuyệt đối không thể hoàn thành sửa chữa.”
Trên cổ Meadville nổi gân xanh, giận dữ hét lên: “Ta không muốn nghe lý do! Các ngươi nhất định phải làm được! Trong vòng một giờ chúng ta nhất định phải đưa áp súc ma tinh pháo trở về! Một khi xảy ra vấn đề gì, toàn bộ công ty Hải Tinh các ngươi đều không gánh vác được trách nhiệm!”
Nhìn thấy Meadville tức giận điên cuồng nhưng không làm gì được, Lư Ngạn Long nhún vai, trong lòng âm thầm cảm thấy vui vẻ.