Trung tâm chỉ huy Liên Bang lâm thời.
Hình ảnh của Từ Bân được chiếu lên màn ảnh rộng thông qua đường truyền thời gian thực.
“Báo cáo cấp trên, hiện tại Đoàn kỵ sĩ Hắm Ám đều đã sơ tán khỏi thành phố Pinewood.”
“Đội trường Buck vẫn sống sót, số người chết cụ thể vẫn đang được thống kê. Lần nhiệm vụ này đã được xác định là sẽ hoàn thành, chờ phần thưởng tiếp theo.”
Nhận được tin của Từ Bân, toàn bộ trung tâm chỉ huy tạm thời lập tức vui mừng.
Các nhân viên của trung tâm chỉ huy tạm thời cũng thức trắng đêm cùng họ.
Nhiệm vụ chính đã thuận lợi hoàn thành!
Nhiệm vụ đã thành công!
Tuy nhiên, trong số rất nhiều người, Ngụy Quảng Lăng, người tạm thời được chuyển sang làm cố vấn hành động lần này, vẫn ngồi ở chỗ của mình.
Hắn im lặng, lông mày nhíu lại.
Ngụy Quảng Lăng là một người ưu tú của Liên Bang của khu 4, đã từng tham gia vào nhiệm vụ chính ở khu 4.
Trương Nhạc Khôn, tổng chỉ huy hành động đã nhận ra biểu hiện của hắn ta.
“Nhiệm vụ đã hoàn thành, sao ngươi vẫn có vẻ không được vui lắm?”
Ngụy Quảng Lăng ngẩng đầu.
“Tốt nhất nên điều tra kỹ lưỡng nhiệm vụ chính lần này.”
”Hả? Có vấn đề gì sao?”
“Vì giới hạn của trò chơi, ta không thể nói quá nhiều. Điều khiến ta nghi ngờ nhất chính là lũ nhện biến dị xuất hiện ở phần cuối nhiệm vụ lần này.”
“Nhện biến dị là thể biến dị cấp 3. Theo lý thuyết, chúng là mục tiêu nhiệm vụ đến tận những nhiệm vụ chính vòng 9-12 mới xuất hiện.”
“Bọn chúng xuất hiện quá sớm rồi.”
“Ta nghi ngờ rằng có thể chịu phải ảnh hưởng nào đó khiến cho thể biến dị cao cấp bị phóng thích trước...”
Vẻ mặt Trương Nhạc Khôn trở nên nghiêm trọng, “Có liên quan đến lực lượng của các tổ chức chống Liên Bang?”
Ngụy Quảng Lăng gật đầu, hừ nhẹ một tiếng.
“Ừm.”
“Được rồi, ta sẽ báo cáo tình hình với cấp trên.”
“Sau khi về ta cũng sẽ cung cấp cho ngươi một bản báo cáo nói rõ, mong cấp trên lưu ý vấn đề này.”
Trương Nhạc Khôn xoa xoa thái dương.
Gần đây có quá nhiều chuyện phiền não, hắn có chút lực bất tòng tâm.
Dù sao đi nữa, nhiệm vụ chính lần này vẫn là đã hoàn thành.
Ngụy Quảng Lăng thả lỏng một chút, xoa xoa cái gáy cứng ngắc.
“Ta có cảm giác không tốt lắm, còn khoảng một tháng nữa nhiệm vụ chính tiếp theo mới bắt đầu. Chúng ta có thể tranh thủ thời gian nghỉ ngơi của tháng này để điều tra.”
Trương Nhạc Khôn cười khổ.
“Còn nghỉ ngơi… Kế hoạch trăng máu, người anh em à...”
“Hửm?”
Ngụy Quảng Lăng chợt sửng sốt.
Đúng rồi, còn có kế hoạch trăng máu.
Hắn hoàn toàn quên mất nó.
Nghĩ kỹ thì, máy chủ thứ tám mới khởi động chưa đầy một tháng.
Nếu vậy...
Cảm giác bất an trong lòng Ngụy Quảng Lăng càng ngày càng mạnh.
Tiến độ trò chơi của máy chủ thứ tám vượt quá dự kiến quá nhiều!
Hắn nhớ rằng bốn máy chủ đầu tiên, khi bọn họ bắt đầu nhiệm vụ chính ở vòng thứ bảy thì đã trải qua sau hai lần trăng máu.
Tốc độ ít nhất nhanh gấp đôi!
Ngụy Quảng Lăng có cảm giác rất khó chịu.
Như thể có một bàn tay vô hình đứng đằng sau điều khiển toàn bộ máy chủ thứ tám.
Hai người đang nhỏ giọng nói chuyện, Từ Bân trên màn hình lớn tiếp tục báo cáo nhiệm vụ.
“Trong nhiệm vụ này, người chơi Phương Hằng đã giúp đỡ bọn ta rất nhiều. Có hắn, bọn ta mới có thể nhanh chóng sửa chữa trạm cơ sở liên lạc và xe bọc thép trong nhà máy vũ khí, đồng thời đẩy nhanh quá trình thực hiện nhiệm vụ.”
“Hắn ta cũng đem một NPC đến kích nổ nhà máy hóa chất, tạm thời đưa Nemesis vào trạng thái ngủ đông.”
Từ Bân nói, ngập ngừng một lúc.
Hắn vẫn báo cáo trung thực.
“Nhưng kỳ lạ là, vào lúc rút lui cuối nhiệm vụ, Nemesis lại xuất hiện.”
“Cuối cùng vẫn là Phương Hằng bất ngờ điều khiển Tyrant xuất hiện, giúp Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám cản trở bước chân của Nemesis, giúp cả đội bọn ta sơ tán an toàn.”
Từ Bân kết luận: “Phương Hằng đã cống hiến rất nhiều cho nhiệm vụ lần này”.
Điều khiển Tyrant?!
Nghe đến đây, toàn bộ phòng chỉ huy đột nhiên trở nên yên lặng.
Sửa xe sửa bộ đàm các thứ mọi người đều có thể hiểu được.
Người chơi có tài năng sửa chữa máy móc là chuyện bình thường.
Nhưng kiểm soát được Tyrant?
Đây là trò đùa gì vậy?
Chưa từng nghe qua!
Trần Ngự cũng đang ở trong phòng chỉ huy vào lúc này.
Hắn đang ngồi sau hai đại lão, Ngụy Quảng Lăng và Trương Nhạc Khôn.
Nghe thấy những “sự tích anh hùng” của Phương Hằng, hắn gãi đầu theo thói quen.
Thật kỳ lạ.
Trần Ngự lại không nghĩ rằng chuyện này có gì là chấn động cả.
Giống như…
Nó rất bình thường.
Ờm, đây là phong cách làm việc của Phương Hằng.
Sau khi chạm trán với Phương Hằng, một khi có điều gì đó kỳ lạ xảy ra trong trò chơi, phản ứng đầu tiên của Trần Ngự là cho rằng do Phương Hằng đã làm.
Ngụy Quảng Lăng nhíu mày, cầm lấy micro ở bên cạnh hỏi: “Điểu khiển Tyrant sao? Hãy nói cho ta biết chi tiết.”
“Cụ thể ta cũng không được rõ. Ta nghĩ có thể Phương Hằng đã hoàn thành một nhiệm vụ phụ nào đó và tạm thời có được quyền kiểm soát Tyrant trong công ty Meteor.”
Thì ra là vậy...
Sau lời giải thích của Từ Bân, hội trường yên tĩnh mới có những tiếng thảo luận thưa thớt.
Phương Hằng thông qua nhiệm vụ đặc biệt mới tạm thời kiểm soát được Tyrant và giúp Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám sơ tán khỏi thành phố Pinewood.
Vì vậy, kiểm soát Tyrant cũng là một phần của nhiệm vụ.
Như thế này nghe có vẻ hợp lý hơn.
Nói thế nào đi nữa, Phương Hằng đã giúp Liên Bang rất nhiều trong nhiệm vụ này.
Nhưng cái cau mày của Ngụy Quảng Lăng vẫn chưa giãn ra.
Hắn nghĩ Phương Hằng rất kỳ lạ.
Kiểm soát Tyrant?
Ngay cả trong khu 4 hiện tại cũng không người chơi nào có thể làm được điều đó.
Cũng chỉ có lời giải thích như vậy mới có thể miễn cưỡng tin được.
Nhưng hắn chỉ cảm thấy điều đó thật kỳ lạ.
Ngụy Quảng Lăng nhớ lại hồ sơ của Phương Hằng mà hắn đã thấy trước đây.
Hắn quay đầu lại, trầm giọng hỏi Trương Nhạc Khôn, “Phương Hằng có đáng tin không?”
Trương Nhạc Khôn quay sang bên, cùng Ngụy Quảng Lăng nhìn về phía Trần Ngự.
“Giới thiệu một chút, vị này là Trần Ngự. Hắn từng có thời gian tiếp xúc nhiều với Phương Hằng, cho nên càng có nhiều điều biết rõ hơn.”
Trần Ngự giật mình, rào một cái đứng lên, “Lãnh đạo!”
“Ngồi xuống đi, hãy nói những điều ngươi biết về Phương Hằng.”
“Vâng!”
Trần Ngự lo lắng nuốt nước bọt.