Kỷ Minh Bác là người chơi tinh anh của Hắc Bảo.
Chỉ bàn về thực lực thì hắn không phải thuộc trong nhóm người chơi Hắc Bảo đứng đầu nhất.
Chẳng qua hắn lại sở hữu thiên phú cùng với kỹ năng tiềm hành đặc thù, đặc biệt thích hợp để lẻn vào, vì vậy hắn trở thành một trong những người chấp hành nhiệm vụ lẻn vào lăng mộ.
Nhìn bầy zombie đang giao chiến cùng với thiết bị cơ giới lăng mộ phía trước, trong lòng Kỷ Minh Bác cũng cảm thấy kỳ lạ.
Cho nên...
Bầy zombie này là quân đội bạn thao túng ở phía sau à?
Kỷ Minh Bác nghe theo chỉ huy của đoàn thể offline lưu lại tại chỗ, chờ đợi khoảng chừng hơn nửa canh giờ.
Bỗng nhiên hắn nhìn thấy bầy zombie vốn chen chúc đầy trong thông đạo phía trước nhường ra một con đường.
“Phụt! Phụt phụt!!!”
Lập tức có nhện cơ giới bỏ chạy vào trong thông đạo, lại bị Licker bốn phía nhào lên kéo chặt.
Kỷ Minh Bác cẩn thận che giấu thân hình, che giấu khí tức của bản thân nhờ vào thủ đoạn ẩn nấp đặc biệt, dung nhập thân thể vào cảnh vật bốn phía.
Hắn dựa vào kỹ năng thiên phú như thế, đã tránh thoát được rất nhiều lần nguy cơ.
Cẩn thận một chút thì vẫn tốt hơn.
Kỷ Minh Bác cẩn thận quan sát người chơi đi ra từ thông đạo trong bầy zombie ở phía trước.
Trên mặt người kia đeo mặt nạ của Hắc Bảo.
Chắc hẳn là người một nhà.
Kỷ Minh Bác tức khắc có một suy nghĩ, hắn nhìn thấy người chơi nhanh chóng đảo mắt một vòng xung quanh đây, sau đó đi thẳng về phía mình!
Thế mà lại bị phát hiện!
Trong lòng Kỷ Minh Bác khẽ động.
Ánh mắt của hai bên giao nhau giữa không trung!
Hắn tin rằng mình đã bị đối phương phát hiện!
Người kia là ai vậy?
Kỹ xảo ẩn nấp của hắn ở trước mặt đối phương không có bất kỳ tác dụng nào, thế mà lại trực tiếp bị nhìn thấu! Ngay cả nửa phút cũng không đến luôn!
Kỷ Minh Bác ý thức được trạng thái ẩn nấp của mình bị nhìn thấy, lúc này cũng không tiếp tục che che giấu giấu nữa, cẩn thận đi xuyên qua khu vực chiến đấu của nhện cơ giới và bầy zombie trong trại thái tiềm hành.
Cho đến đi tới trước mặt Phương Hằng, Kỷ Minh Bác mới xuất hiện.
“Xin chào, ta là Kỷ Minh Bác thành viên Hắc Bảo, tổ trưởng bảo ta qua đây chờ hội hợp cùng với ngài ở nơi này.”
“Ừ.”
Trước đó Phương Hằng đã biết được tên của Kỷ Minh Bác rồi, hắn nghe vậy thì gật đầu, đồng thời giơ tay cho thấy ký hiệu tâm linh mà Fana lưu lại trên cánh tay phải của hắn.
“Xin chào, tất cả mọi người gọi ta là ông chủ Phương.”
Kỷ Minh Bác nghe vậy cũng giơ tay lên để lộ mu bàn tay của mình.
Vị trí dấu ấn của hai người đồng thời hiện ra ánh sáng yếu ớt màu xanh nhạt.
Song phương xác nhận thân phận, Phương Hằng không khỏi gật đầu khen ngợi: “Kỹ năng ẩn nấp rất lợi hại.”
Hắn vô cùng bội phục năng lực ẩn nấp đặc thù của Kỷ Minh Bác.
Có thể tránh né cảm giác của sinh vật cơ giới và đi thẳng tới trước mặt của hắn trong trạng thái ẩn núp!
Thậm chí cho đến khi cách hắn trong vòng năm mét rồi Phương Hằng mới có thể nhờ vào cảm giác của bản thây nhận thấy được có người tồn tại.
Trước đó Phương Hằng đều là thông qua năng lực cảm nhận huyết dịch để cảm giác vị trí của Kỷ Minh Bác, xác định bên kia có thứ gì đó.
Nằm ngoài năm mét, chỉ từ thị giác và cảm giác thì trên căn bản là không nhìn ra được một tí gì!
Kỷ Minh Bác nghe vậy mỉm cười.
Hắn cũng không biết Phương Hằng có thật lòng khích lệ hay không.
Dù sao thủ đoạn ẩn nấp của hắn cũng không có kiên trì quá một giây dưới mắt của Phương Hằng.
“Ông chủ Phương khách khí rồi.” Kỷ Minh Bác cẩn thận đánh giá bầy zombie bên cạnh Phương Hằng, hỏi: “Những thứ này đều là sinh vật triệu hồi ngài à?”
“Ừ, nơi đây tương đối nguy hiểm, đi theo ta trước, chúng ta từ từ nói.”
“Được.”
Kỷ Minh Bác sở hữu năng lực ẩn dấu đặc thù đè thấp khí tức của tự thân, thận trọng theo Phương Hằng đi về phía trước.
Phía sau hai người, cả thông đạo lần nữa bị bầy zombie bao vây kín kẽ từng tầng một.
Nhện cơ giới đánh tới sau đó đều bị bầy zombie cản lại.
Cái cảm giác an toàn chết tiệt này!
Kỷ Minh Bác than thở trong lòng.
Dưới trạng thái tĩnh kỹ năng ẩn nấp của hắn có thể duy trì trong một đoạn thời gian rất dài, nhưng dưới trạng thái di chuyển thì thời gian duy trì cũng không dài lắm.
Hắn nghĩ rồi bước nhanh hơn đuổi theo Phương Hằng.
Rất nhanh, Kỷ Minh Bác theo Phương Hằng cùng đi đến trước lá chắn không gian.
Hắn nhìn thấy lượng lớn zombie tụ tập ở phía trước lá chắn không gian thì không khỏi nghi hoặc, hỏi: “Ông chủ Phương, bọn nó đây là đang...?”
Phương Hằng giải thích đơn giản: “Một loại năng lực đặc thù, như ngươi thấy đấy, chúng nó có thể trợ giúp làm tan rã lá chắn không gian, chẳng qua cần phải hao phí một chút thời gian.”
Kỷ Minh Bác nghe thấy như vậy thì trong lòng càng cảm thấy kinh ngạc.
Có thể lợi dụng vật triệu hoán để phá vỡ lá chắn không gian?
Chưa bao giờ nghe qua!
Lúc trước từ lời của đoàn đội Hắc Bảo hắn biết được ông chủ Phương sở hữu năng lực phá vỡ thông đạo không gian, lần này qua đây cũng có ý tứ là xác định năng lực này.
Khi tận mắt chứng kiến rồi, trong ánh mắt Kỷ Minh Bác nhìn về phía Phương Hằng có thêm mấy phần bội phục.
“Lúc này nơi đây coi như an toàn, bây giờ ta đang nghĩ biện pháp đột phá mấy tầng lá chắn không gian để tiến vào phía sau.”