“Có liên quan đến trò chơi à?”
“Đúng vậy. Mấy năm gần đây, biên giới của thế giới và trò chơi đang dần dần tiêu trừ. Khe hở trò chơi xuất hiện ở khắp các nơi trên thế giới, đồng thời tần suất xuất hiện càng ngày càng cao. Các khu Liên Bang vẫn luôn chữa trị khe hở trò chơi mới. Mấy năm gần đây cũng càng ngày bỏ càng nhiều công sức vào đó.”
“Phần lớn dị thế giới mà khe hở trò chơi kết nối đều không giống nhau, hơn nữa tuyệt đại bộ phân đều là thông đạo dịch chuyển đơn hướng, chỉ có thể từ một bên khác tiến vào thế giới của chúng ta. Một khi khe hở xuất hiện, nó thường sẽ gây ra rối loạn cực lớn ngay tại chỗ.”
“Đúng rồi, ngươi đi qua Hội nghiên cứu vong linh, khe hở thế giới chết nơi đó cũng thuộc về một loại khe hở trò chơi. Có khe hở Liên Bang có thể nghĩ biện pháp triệt để phá hủy, nhưng mà một số khe hở thì không cách nào làm vậy được. Cho nên chỉ có thể lựa chọn phong ấn nó.”
“Còn có một bộ phận phong ấn cực nhỏ, dù là phong ấn cũng không thể hoàn toàn tiêu trừ, Liên Bang chỉ có thể tiến hành phong tỏa ở khu vực bên ngoài.”
Fana nói đến đây thì dừng một chút, nhìn về phía trước: “Khe hở bên trong thành U Ám thuộc về loại rất khó xử lý. Chẳng qua có một chuyện coi như cũng tốt là có rất ít sinh vật không biết xuất hiện từ bên trong khe hở của thành U Ám, thuộc về loại trình độ nguy hiểm cực thấp.”
“Sau khi liên tục quan sát khe hở mấy năm, Liên Bang điều chỉnh hạ thấp đánh giá trình độ nguy hiểm xuống mức thấp nhất, đồng thời liệt các khu vực xung quanh khe hở thành khu vực cấm vào.”
“Bộ phận khu vực bên trong thành U Ám tồn tại dao động năng lượng đặc thù, bất luận là thông tin, cảm giác năng lượng nào sau khi tiến vào khu vực ấy thì đều sẽ bị che đậy, điểm này cực kỳ đặc biệt.”
“Sau lần đó, bọn trái pháp phát hiện lá chắn cảm giác có thể né tránh được rất nhiều phiền phức nên nhao nhao tiến hành một ít giao dịch không thể cho người khác nhìn thấy ở khu vực khe hở.”
“Theo càng ngày càng nhiều người tụ tập, vài thế lực nhỏ ở nơi đó liên hợp thành lập một điểm giao dịch bí mật, bị nhiều người gọi là thành U Ám.”
Phương Hằng nghe hiểu.
Thành U Ám đại khái chính là một sân chơi ngầm do vài thế lực loại nhỏ liên hợp xây dựng thành.
Tiến hành một ít hoạt động phi pháp trong bóng tối.
Fana lái xe lao nhanh như cuồng phong hơn hai giờ rồi mới chậm rãi giảm tốc độ, dừng sát bên cạnh một khu rừng.
Phương Hằng mở điện thoại di động kiểm tra.
Bọn họ còn chưa chính thức tiến vào khu vực thành U Ám, nhưng hơn mười phút trước tín hiệu của điện thoại di động đã hoàn toàn mất đi hiệu lực.
Phương Hằng nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Bên cạnh rừng cây có vài căn nhà gỗ.
Lúc này đã là đêm khuya nhưng trong nhà gỗ vẫn còn sáng đèn.
“Phương Hằng, chờ ta một chút.”
Fana nói rồi xuống xe, đi vào trong một căn nhà.
Rất nhanh, Fana xách một chiếc túi đi ra ngoài, lên xe lần nữa rồi ném túi cho Phương Hằng ngồi đằng sau.
“Đây là cái gì?”
Phương Hằng mở túi ra xem, phát hiện bên trong đó chứa nhiều vỏ sò nho nhỏ.
“Vỏ của trai xanh vùng địa cực đã trải qua phương pháp xử lý đặc biệt, mỗi một cái đều có dấu hiệu đặc thù.”
“Bên trong thành U Ám hầu như ngăn cách tất cả mọi thông tin liên hệ cùng với ngoại giới, cũng không thể sử dụng internet, thậm chí ngay cả trò chơi cũng không thể tiến vào được luôn, cho nên phương thức giao dịch ở trong đó phần lớn đều là lấy vật đổi vật.”
Fana tiếp tục giải thích: “Loại vỏ sò này là đồng tiền mạnh. Mấy căn nhà gỗ ở bên ngoài là một điểm hối đoái, có thể sử dụng vỏ sò hối đoái tiền tệ Liên Bang ở chỗ này. Một vỏ sò có giá 10 vạn đồng Liên Bang.”
“Được.”
Fana tiếp tục lái xe việt dã đi về phía trước, cho đến khi tới trước một hầm ngầm thì mới dừng xe lại.
“Chúng ta đến nơi rồi.”
Phương Hằng đỡ Cố Thanh Trúc xuống xe.
Phía trước là một vách núi.
Trên vách núi đá có một cửa vào hang động.
“Nơi này là một trong những cửa vào hang ngầm thành U Ám, theo ta.”
Fana nói rồi bật đèn pin siêu sáng lên, tiến vào hầm ngầm trước để dẫn đường.
“Thành U Ám có rất nhiều lối vào, Liên Bang muốn hoàn toàn canh giữ được nơi đây thì cần phải hao phí nhân lực cực lớn. Ngay từ đầu Liên Bang lo lắng khe hở trò chơi khuếch tán, thủ vệ vô cùng nghiêm mật. Qua mấy năm sau đó phát hiện khe hở không tồn tại nguy hiểm, với vì để tiết kiệm chi tiêu, lực lượng canh giữ cũng dần dần yếu đi.”
“Sau đó chỗ này bị người có tâm phát hiện.”
“Ngay từ đầu là một ít tổ chức nhỏ, một số người lén lút hoạt động, sau này dần dần phát triển quy mô hóa. Mấy thế lực nhỏ địa phương liên hợp lại triệt để chiếm cứ nơi đây, chế định quy tắc.”
“Trước đây Liên Bang nhiều lần từng triệt để tiêu diệt thế lực bên trong thành U Ám. Chỉ là sau mỗi lần tiêu diệt, thành U Ám đều có thể hoạt động trở lại trong vòng mấy tháng.”
Phương Hằng gật đầu nói: “Liên quan đến quyền lợi, có thể hiểu được.”
Fana nhỏ giọng nhắc nhở: “Đừng nhìn đó chỉ là vài thế lực nhỏ, bên trong thành U Ám thường có người chơi của thế lực lớn tìm hiểu tình báo cùng với giao dịch trong này, nên nơi đây gần như là vô cùng nguy hiểm.”