“Ừ, ta hiểu.”
Sau khi tiến vào hang ngầm, phía trước nhanh chóng xuất hiện nhiều cửa chia nhánh.
Fana cũng không quen thuộc nội bộ thành U Ám cho lắm, nàng lấy bản đồ vừa mới mua ở trong nhà gỗ nhỏ ra, đối chiếu với phía trước.
Mấy người đi sâu vào trong hang động khoảng chừng hơn mười phút, Phương Hằng nghe thấy phía trước truyền đến tiếng nước chảy.
Không biết bắt đầu từ khi nào, chu vi bao phủ đầy sương mờ tối màu.
Bước đi trong sương mù, ngoại trừ khoảng cách nhìn thấy được ra, Phương Hằng phát hiện năng lực cảm giác của mình cũng giảm xuống trên diện rộng.
Có liên quan đến thứ sương mù không rõ này.
Phương Hằng nghĩ, đồng tử bám lên một lớp ám mang màu đỏ.
Dưới sự tăng cường của năng lực nhìn ban đêm của huyết thống Huyết tộc, hắn có thể nhìn ra xa hơn một chút.
Phía trước có một cái hồ ngầm.
Trên mặt hồ có mấy chiếc thuyền nhỏ lẻ trôi nổi.
Không ít người đang tụ tập ở bên hồ, nhìn quanh về phía bên này.
Sau khi Phương Hằng đến gần, một người trong đó bèn phất tay với hắn: “Yo! Mấy vị! Muốn đi thành U Ám à?”
Fana nhỏ giọng nói với Phương Hằng: “Trước đây ta từng theo đồng bạn tới đây một lần lúc thi hành nhiệm vụ, không có quen thuộc nơi này cho lắm. Chúng ta cần phải qua sông mới có thể vào được bên trong thành U Ám. Chúng ta đi vào nội thành nhìn xem sao, đi tìm nơi trị liệu cho Cố Thanh Trúc trước, đợi nàng tỉnh lại rồi tính toán tiếp.”
“Tốt.”
Phương Hằng khẽ gật đầu, theo Fana lại gần đoàn người ở bên hồ.
Đám người bên hồ hình như là cùng một phe.
“Nhìn các ngươi thế này là gặp được kẻ thù đúng không?”
Một lão đầu trông có chút gầy lùn tiến lên trước.
Hắn nhìn thấy khuôn mặt của hai người Fana và Phương Hằng rất lạ lẫm, lại chú ý đến Phương Hằng cõng Cố Thanh Trúc, bèn vừa cười vừa nói: “Các ngươi đến nơi này xem như là tìm đúng chỗ rồi, bảo đảm kẻ thù của ngươi không tìm được ngươi đâu. Phí vào thành rất rẻ, hai vỏ trai xanh vùng địa cực.”
Fana trực tiếp ném một túi chứa đầy vỏ trai xanh vùng địa cực qua cho lão đầu.
“Bọn ta ở lại chỗ này vài ngày, cần tìm một người đi cùng suốt toàn bộ hành trình.”
“Rất vui được cống hiến sức lực cho hai vị lão bản.”
Lão đầu mở túi ra nhìn thoáng qua, lập tức cười đến khuôn mặt đầy nếp nhăn, hô lên: “Tiểu Thất, bọn họ cần một người dẫn đường, ngươi mang bọn họ đi qua đó đi. Thông minh nhanh nhẹn một chút, phải để lão bản biết bọn họ xài số tiền này là đáng giá biết không.”
“Được rồi!”
Trên mặt hồ, một thanh niên da ngăm đen ngồi trên kayak lên tiếng đáp lời và chèo kayak lại gần mấy người ở bên hồ, phất tay với mấy người bọn họ: “Mời mấy lão bản lên thuyền!”
Phương Hằng cõng Cố Thanh Trúc nhảy lên kayak.
Tuổi của Tiểu Thất có vẻ không lớn lắm. Hắn nở nụ cười thật thà, đến khi hai người Phương Hằng ngồi vững vàng rồi mới lái kayak về phía trước theo hồ trong lòng đất.
“Hai lão bản đang muốn tìm bác sĩ à? Bên trong thành U Ám bọn ta chỉ có một y quán tương đối lớn, những cái khác đều là một ít quán nhỏ cá nhân bé hơn, thành thật mà nói trình độ đều rất bình thường. Mấy lão bản không giống như là thiếu tiền, vẫn nên đi y quán lớn thì yên tâm hơn chút.”
“Ừ, sau khi vào thành mang bọn ta đến một y quán để dàn xếp trước đã.”
“Được rồi.”
Kayak dần dần đi sâu vào theo mạch nước ngầm, sương mù nồng đậm màu đen xung quanh cũng càng ngày càng dày hơn.
Cảm giác của Phương Hằng lại bị áp chế lần nữa.
Hắn thử đưa tay ra
Lúc này, sương đen quỷ dị so sánh với bên ngoài lại có chút khác biệt.
Sương đen hình như bị thứ gì đó hấp dẫn, bám sát gần nhân loại.
Cảnh này khiến xung quanh cơ thể bọn họ đều bao phủ một tầng sương mù màu đen nhàn nhạt.
Một khi cách nhau khá xa, mỗi người ai nấy đều giống như bao phủ trong một tầng sương đen, rất khó để nhìn thấy rõ được khuôn mặt.
“Thật đúng là một địa phương tốt...”
Phương Hằng lẩm bẩm trong lòng, thử cảm giác sương đen một phen.
Sương đen có một loại tác dụng hấp thu đối với cảm giác.
Chí ít hiện tại, sương đen bám ở bên ngoài cơ thể không tạo ra bất kỳ tác dụng phụ nào đối với cơ thể con người.
Sau nửa giờ, kayak trôi theo sông dần dần tụ tập tiến vào dòng chính, lại đi về phía trước hơn mười phút, mọi người cập vào bờ sông.
Một thành thị được xây dựng trong hang động dưới lòng đất hiện ra ở trước mắt Phương Hằng.
Thành thị hoàn toàn được xây dựng trong lòng đất, cộng thêm chịu ảnh hưởng từ sương mù màu đen quỷ dị, hệ thống truyền tin hoàn toàn mất đi hiệu lực, khiến cho toàn bộ thành U Ám đều bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Bước xuống thuyền, Tiểu Thất mang theo hai người Phương Hằng tiến vào thành thị.
Trời đã hừng đông, nhưng trông bên trong thành U Ám vẫn còn rất náo nhiệt.
Trên đường phố có thể thấy được người đi đường đang vội vã lui tới.
Ai nấy đều không hẹn mà cùng giữ im lặng, thân hình bao phủ trong một tầng sương đen thật mỏng, làm cho cả tòa thành phố dưới đất này có thêm vài phần trang nghiêm cùng với quỷ dị.
“Mấy lão bản đến đây lần đầu tiên à, để ta giới thiệu sơ qua cho các lão bản một phen. Quỷ thị là thị trường giao dịch lớn nhất của thành U Ám bọn ta. Mấy vị xem như là đến đúng lúc rồi, cứ đến mấy ngày cuối tháng là đều sẽ có rất nhiều đồ tốt, chưa biết chừng có thể đào được ít bảo bối gì đó. Nghe nói trước đây còn có người từng tìm thấy thần khí nữa đấy.”