Doãn Mặc nhíu chặt mày nói: “Thu thập đồ đạc một chút, chúng ta đi!”
Đám người bang Mutter không trì hoãn nữa, lập tức thu thập quầy hàng còn dư lại, nhanh chóng rút lui khỏi từ bên trong Quỷ thị.
Các người chơi còn lại trong Quỷ thị nghe thấy tiếng cảnh báo, sắc mặt cũng đều có điểm kỳ lạ.
Các chủ sạp càng nhao nhao bắt đầu dẹp quầy giống như gặp đại địch.
Quái lạ.
Có chuyện gì thế?
Ban nãy còn bày ra tư thế muốn đánh nhau cơ mà, lập tức bỏ qua luôn rồi?
Trong lòng Phương Hằng hồ nghi, nhìn Tiểu Thất bên cạnh hỏi: “Làm sao vậy?”
“Là thành U Ám ban bố tín hiệu khẩn cấp, có người xâm lấn.”
“Người xâm lấn?”
Tiểu Thất cũng có chút khẩn trương, gật đầu nói: “Đúng thế, là người của Liên Bang.”
Trong lòng Phương Hằng nhất thời cảm thấy không ổn.
Bọn họ chân trước vừa mới đến thành U Ám, chân sau người của Liên Bang đã bắt đầu mở ra hành động với thành U Ám rồi.
Nếu nói hai chuyện này không liên quan gì, chính hắn cũng không tin nổi.
“Trong quá khứ từng có loại tình huống này, người của Liên Bang thỉnh thoảng sẽ tiến hành một đợt quét sạch đối với thành U Ám, lấy một đợt công trạng. Chẳng qua những năm gần đây người của mấy đại bang hội thành U Ám sẽ dùng tiền luồn trên đút gưới, rất ít khi đột nhiên lục soát như vậy.”
Tiểu Thất mơ hồ cảm thấy tình huống có chút không ổn: “Lão bản, tình huống hình như không tốt lắm, cấp bậc cảnh báo phát ra lần này là cao nhất, chúng ta vẫn nên trở về y quán trước rồi tính tiếp thì hơn.”
“Ừ, về trước đi.”
Ngoài hang động phần ngoài thành U Ám.
Hai tiếng trước, Liên Bang xác nhận khí tức của Cố Thanh Trúc biến mất ở khu vực thành U Ám.
Liên Bang xin với thượng cấp thông qua Hầu Tử Hầu lập tức áp dụng biện pháp hành động.
Chỉ tốn chưa đến một tiếng ngắn ngủi, Liên Bang đã hoàn thành việc phong tỏa đối với phần ngoài thành U Ám.
Cố Thanh Trúc là mục tiêu nhân vật lớn nhất trong lần hành động này của Liên Bang.
Tuyệt đối không thể buông tha được!
Clermain có nghe thấy về khe hở trò chơi bên trong thành U Ám.
Liên Bang trung ương phải xử lý quá nhiều chuyện phiền toái, không cách nào cứ luôn điều nhân thủ đi canh giữ khe hở, cũng không nghĩ ra biện pháp nào để vĩnh viễn giải quyết khe hở.
Sau mỗi lần triệt để thanh lý thành U Ám, thiếu hụt thủ đoạn khống chế hữu hiệu tiếp sau đó, rất nhanh bọn chúng sẽ lại ngóc đầu trở lại.
Trong lần hành động này, ngoại trừ tổng cục tra xét trung ương ra thì còn có bộ phận quân Liên Bang tham dự.
Thượng cấp đã hạ mệnh lệnh, ngoại trừ tróc nã Cố Thanh Trúc ra còn phải tiến hành thanh lý triệt để toàn bộ thành U Ám nữa.
Bên trong phòng họp, quân bộ Liên Bang quan chỉ huy tuần Thần nhìn chung quanh một vòng mọi người.
“Nội bộ thành U Ám tràn đầy sương đen che đậy cảm giác, cái này sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với hành động của chúng ta. Chúng ta sẽ thả chậm bước chân từ từ tiến vào thành U Ám thanh tra, phòng ngừa nhân vật mục tiêu trốn thoát nhân lúc hỗn loạn.”
“Vẫn là bộ trưởng Chu suy nghĩ chu đáo, phương diện chiến đấu sẽ do quân bộ thống nhất chỉ huy, còn Cục điều tra bọn ta sẽ cung cấp tin tức định vị của Cố Thanh Trúc. Một khi có tin tức là sẽ đưa lại ngay. Chuyện khác có gì cần cứ nói, bọn ta nhất định sẽ phối hợp.”
Clermain cũng gật đầu nói tiếp: “Tổ điều tra bọn ta cũng sẽ cung cấp các tin tức tư liệu, phối hợp với hành động của quân bộ.”
“Cảm ơn.”
Rất nhanh, Clermain nghe thấy tiếng chiến đấu truyền tới từ bên ngoài doanh trại tạm thời.
Hiển nhiên, người chơi trong thành U Ám đã phát hiện không thích hợp, đang thử đột phá ra phía ngoài từ các thông đạo bí mật.
Vài bang phái nhỏ khống chế thành U Ám căn bản không phải là đối thủ của quân bộ Liên Bang. Rất nhanh, tiếng chiến đấu dần dần dừng lại, nhóm người chơi mưu toan trốn đi đầu tiên đều không ngoại lệ bị bắt lại.
Cùng lúc đó, bên trong thành U Ám.
Phương Hằng vội vội vàng vàng trở lại y quán.
Năng lực hồi phục của bản thân Cố Thanh Trúc không tầm thường, sau khi nghỉ ngơi một thời gian ngắn, vết thương ngoài da trên thân thể đã khôi phục được bảy tám phần. Nàng cũng thay một bộ quần áo sạch sẽ dưới sự trợ giúp của Fana.
“Tình huống thế nào?”
“Vẫn còn đang hôn mê, hình như bên ngoài có phiền toái à?”
“Ừ.” Phương Hằng gật đầu nói: “Là người của Liên Bang, bọn họ tìm tới rồi.”
“Chắc là tới tìm chúng ta.” Fana cau mày, nhìn về phía Phương Hằng hỏi: “Làm sao bây giờ? Nghĩ cách rời đi hả?”
Phương Hằng lắc đầu.
Không được cho lắm.
Mục tiêu của Liên Bang là bắt Cố Thanh Trúc.
Lấy tác phong trước sau như một của bọn họ, chắc chắn sẽ bày ra tầng tầng lớp lớp lính gác ở từng lối ra bên ngoài thành U Ám.
Mạo muội trốn đi chẳng qua là tự chui đầu vào lưới.
Thứ hai, Liên Bang đuổi đến theo dấu ấn trên người bọn họ.
Ở lại thành U Ám, mượn sương đen quỷ dị bên trong thành U Ám che đậy truy tung, bọn họ còn có không gian để đọ sức với Liên Bang.
Một khi rời khỏi thành U Ám và mất đi sương đen che chở.
Cho dù bọn họ có năng lực mạnh mẽ đột phá vòng ngoài, đến lúc đó vẫn sẽ bị Liên Bang một đường truy kích.
Cùng với bỏ chạy, không bằng nghĩ biện pháp trốn đi.
Rất nhanh, bên trong y quán cũng trở nên hỗn loạn huyên náo.