Không giống với đại đa số người chơi bình thường ở đây.
Hơn 2 năm trước, lúc bang Mutter vừa mới đến, hắn đã tận mắt chứng kiến sự lợi hại của bang Mutter.
Nếu như bảo hắn đi qua một mình thì đúng là hắn không dám thật.
Bây giờ có nhiều người tụ tập cùng một chỗ như thế này.
Ngược lại là có thể thử xem!
“Có đạo lý! Chuyện này thoát không khỏi liên quan với bang Mutter, chúng ta đi, cùng đi bang Mutter tìm bọn họ đòi một lời giải thích!”
“Đi!”
“Đi bang Mutter!”
“Tìm bọn họ đòi lời giải thích!”
Cũng không quan tâm có phải mục tiêu của Liên Bang là bang Mutter hay không.
Nói chung cứ đi qua đó xem sao trước!
Trong lòng các người chơi rõ ràng.
Dù sao bọn họ đánh không lại Liên Bang.
Bọn họ không sống được, dựa vào cái gì mà người bang Mutter có thể núp ở phía sau chứ?
Đến tình huống xấu nhất, cùng lắm thì kéo theo đám người bang Mutter xuống nước vậy!
Gite hạ quyết tâm, tụ tập một đám người chơi hùng hổ một đường chạy về phía ngoài thành nơi bang Mutter đóng quân.
“Bang Mutter...”
Trong đám người, mắt thấy tình huống lại xuất hiện biến hóa, Phương Hằng và Fana liếc nhìn nhau.
Vừa lúc.
Hắn cũng có chút tò mò về bang Mutter.
...
Khu vực hang ngầm dưới lòng đất trong toàn bộ thành U Ám cũng không lớn lắm, mọi người rời khỏi từ phía tây thành thị, đi đến nơi dừng chân của bang Mutter.
Càng đến gần nơi dừng chân của bang Mutter, sương đen trong không khí lại càng thêm nồng nặc hơn.
Phương Hằng đi theo đằng sau đội ngũ, cẩn thận quan sát tình huống xung quanh.
“Đoàng đoàng đoàng...!”
Phút chốc, mấy tiếng súng vang lên.
Phương Hằng ngẩng đầu nhìn lên trên chỗ cao.
Viên đạn liên tiếp được bắn ra từ trên tháp canh bằng gỗ dựng đứng.
“Kẻ nào! Phía trước là đất của bang Mutter! Cấm người ngoài tiến vào! Lập tức rời đi nơi này!”
Gite đi ra từ trong đám người, tiến lên hai bước, gân cổ hô lớn: “Con mẹ nó! Đừng nói nhảm với ta nữa, giả vờ cái gì thế! Người của Liên Bang đều công vào các ngươi không biết sao! Làm cho lão đại các ngươi ra mà nói chuyện!”
Trên tháp canh rơi vào sự im lặng phút chốc.
“Ha.”
Gite thấy đối phương không đáp lời thì lạnh lùng cười, trên cổ nổi gân xanh, tiếp tục hô lớn: “Thành U Ám vốn là đất vô chủ, bọn ta đều là con kiến hôi sinh hoạt ở tầng dưới chót, miễn cưỡng kiếm miếng cơm ở chỗ này. Trước kia bang Mutter các ngươi chiếm lấy nơi đây còn chưa tính, bây giờ người của Liên Bang giết tới nơi rồi, các ngươi còn ngăn cản không cho bọn ta đi vào tránh một chút! Để cho bọn ta ở bên ngoài cứng rắn hao tổn với Liên Bang à?”
“Ngươi làm vậy là muốn bọn ta đi tìm chết!”
“Đổi lại ngươi thành ta, ngươi nói ta nên làm cái gì bây giờ!”
Lời Gite nói hơi có sức cuốn hút, cộng thêm áp lực Liên Bang gây ra bên ngoài thực sự quá lớn, các người chơi nghe thấy thế thì đều bị đốt cháy lửa giận, nhao nhao đỏ mắt.
Chiến với người của Liên Bang một phen, chỉ một chữ chết, may mắn hơn tí thì cũng chỉ ngồi tù bóc lịch.
Khi không để người của bang Mutter nhặt tiện nghi.
Nào có chuyện tốt như vậy!
Cùng với thế còn không bằng đánh với người của bang Mutter một trận, dạy cho bọn họ cách đối nhân xử thế.
Mắt thấy bầu không khí tô đậm hòm hòm rồi, Gite lại lạnh lùng hừ, vung tay lên, mang người cứng rắn xông thẳng vào trong nơi dùng chân của bang Mutter.
Hắn chắc chắn người trên tháp canh không dám nổ súng!
Hoàn toàn chính xác, giống như Gite dự đoán, bang chúng bang Mutter trên tháp canh nhìn thấy nhiều người như vậy, lúc này cũng không dám tiếp tục nổ súng, vội vội vàng vàng đi tìm lão đại bang phái báo cáo tình huống.
Phương Hằng một đường đi theo đại bộ đội tiến vào trong doanh địa của bang Mutter.
Sau khi vào cổng của tháp canh thủ vệ, hắn ý thức được bên trong nơi trú đóng của bang phái thế mà lại có động thiên khác.
Trên cao của hang bị sương mù nồng đậm bao phủ, không cách nào thấy rõ được.
Còn về thông đạo trên mặt đất của hang thì bị từng hòn đá khổng lồ dựng đứng lên cao ngăn cản lối đi.
Đá tảng và vách đá hỗn loạn ngăn trở ở phía trước, như là bị cố ý cải tạo thành mê cung.
Ở bên cạnh, Tiểu Thất theo Phương Hằng đứng phía sau đứng bên miệng sườn cổng vào nơi dùng chân của bang Mutter. Hắn nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt cũng theo đó lộ ra vẻ kinh ngạc, nhỏ giọng cảm thán: “Không ngờ bên trong bang Mutter lại là như vậy...”
“Sao vậy? Ta nhớ ngươi nói ngươi lớn lên ở nơi này từ nhỏ, trước đây chưa từng đến nơi này bao giờ à?”
“Vậy thì cũng không phải, thật ra ta cũng đã tới rất nhiều lần rồi, chẳng qua khi đó nơi này còn chưa phải như thế. Sau đó nơi này bị bang Mutter hoàn toàn chiếm đoạt, ta cũng không đi vào nữa.”
Tiểu Thất nói, ngẩng đầu nhìn về phía xa, dựa vào trí nhớ giơ ngón tay chỉ lên nơi cao bị sương mù đậm đặc che phủ nói: “Chính là chỗ đó, ta nhớ rất rõ ràng.”
“Bên kia là nơi khí tức nồng nặc nhất, cũng là nơi nguy hiểm nhất, lấy trước kia bên có một ở trên vách đá hang, có người nói khe hở trò chơi là ở chỗ này. Trước đây khu vực xung quanh khe hở trò chơi hay xảy ra sự kiện mất tích, cho nên khi đó coi như không có bang Mutter thì cũng có rất ít người tới gần.”
Phương Hằng và Fana đều ngẩng đầu nhìn theo hướng Tiểu Thất chỉ.
Khu vực kia bị một màn sương đen vừa dầy vừa nặng bao trùm, căn bản là không thấy rõ bất kỳ vật gì.