“Ừm, đúng vậy, thực lực đại ca là mạnh nhất trong ba bọn ta, nhưng mà đại ca đã rất lâu không ra tay.”
Dường như Acrtu nhớ lại cái gì, ánh mắt không khỏi có chút lóe ra.
“Đại khái hơn năm năm trước, bọn ta nhận được một nhiệm vụ đặc biệt, độ khó nhiệm vụ rất cao, thời khắc mấu chốt cuối cùng vì để thu hoạch độ nhiệm vụ cấp bậc cao hơn, đại ca bị thương rất nghiêm trọng.”
“Tuy nhiệm vụ hoàn thành nhưng vết thương trên người đại ca không cách nào hoàn toàn chữa khỏi.”
“Sau đó bọn ta cũng tốn không ít công sức, di chuyển mấy thế giới trò chơi cao cấp tìm kiếm phương pháp trị liệu.”
“Cho đến có một ngày, ta rời khỏi hơn một tháng hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ cá nhân trở về, phát hiện đại ca bỗng nhiên trở thành bang chủ bang Mutter, sau đó ở trong thế giới hiện thực dẫn theo bọn ta và một đám bang chúng đi vào thành U Ám, ở đây yên ổn.”
“Khi đó nghe nói đại ca tiếp xúc được một nhiệm vụ đặc biệt, có thể giúp hắn trị liệu bệnh nặng trên người, sau này trọng tâm của chúng ta liền đặt ở thế giới hiện thực nhiều hơn.”
Phương Hằng nhìn ngoài hang động, lại hỏi: “Đại ca ngươi là sau khi tới thành U Ám mới ngộ ra phương thức sứ dụng sương đen à?”
“Cái này... thật ra ta cũng không rõ lắm.”
Acrtu nhớ lại, nói: “Nhớ khi đó đi vào nơi này không bao lâu, đại ca dẫn theo bọn ta cùng nhau tu luyện sương đen.”
Phương Hằng nghe vậy sờ cằm.
Xem ra Mạnh Như Huy còn cất giấu một vài thứ, cũng không nói cho Acrtu toàn bộ.
Hai người đang nói chuyện, một bang chúng của bang Mutter đi đến bên cạnh Acrtu, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng thì thầm vài câu.
Sau khi Acrtu nghe xong thì sáng mắt, quay đầu nhìn về phía Phương Hằng, “Phương Hằng, tin tốt! Bạn của ngươi tỉnh rồi!”
Cố Thanh Trúc!
Phương Hằng nghe vậy trong lòng vừa động, “Được! Cám ơn, hiện tại ta đi thăm nàng!”
“Ừm, đi đi, nơi này có ta.”
Phương Hằng lo lắng cho tình huống của Cố Thanh Trúc, lập tức đi theo thành viên của bang Mutter cùng nhau đến phòng nghỉ tra xét tìm kiếm Cố Thanh Trúc.
...
Trong phòng nghỉ.
Tuy rằng Cố Thanh Trúc đã tỉnh, nhưng trạng thái bản thân nàng vẫn cực kỳ tồi tệ.
Lúc trước nàng đã bị Liên Bang mai phục, vì bảo vệ đồng đội rời khỏi cưỡng ép tác chiến với tiểu đội tinh anh tổ tra xét Liên Bang.
Sau đó lại vì đột phá vách chướng cưỡng ép kích phát sức mạnh chưa nắm chắc toàn bộ trong cơ thể, kết quả bị phản phệ nghiêm trọng.
Fana vẫn duy trì cảnh giác cao độ đối với Cố Thanh Trúc, từ sau khi nàng tỉnh lại đã ở bên cạnh nhìn.
Cho đến khi Phương Hằng đến.
Phương Hằng đi vào phòng nghỉ, ánh mắt dừng lại một lát trên mặt Cố Thanh Trúc.
Tuy rằng hình dáng khuôn mặt và kiểu tóc có vài phần tương tự, nhưng hiện tại Phương Hằng đã hoàn toàn không thể liên hệ Cố Thanh Trúc và Hạ Hi cùng một chỗ.
Đây căn bản là hai người hoàn toàn khác nhau!
Vậy tại sao phía trước lại xuất hiện ảo giác này?
Trong lòng Phương Hằng không nhịn được suy nghĩ, nhẹ nhàng gật đầu với Fana: “Fana, ta muốn nói chuyện riêng với nàng.”
“Được, ta ở ngoài cửa chờ ngươi.”
Fana đứng dậy rời đi phòng nghỉ, thuận tay đóng cửa phòng lại.
Cố Thanh Trúc luôn quan sát Phương Hằng.
Nàng cho rằng Phương Hằng là đồng tộc của nàng.
Cố Thanh Trúc nhớ rõ chuyện xảy ra trước khi hôn mê phía trước, nhìn Phương Hằng từng bước đi về phía nàng, gật đầu nói cảm ơn: “Cám ơn, ta nhớ là ngươi đã cứu ta, cũng cám ơn ngươi bảo vệ ta đến thành U Ám.”
“Đừng khách sáo, trước không nói cái này.”
Trước mắt không có người ngoài ở đây, Phương Hằng nhìn thẳng hai mắt Cố Thanh Trúc, trầm giọng hỏi: “Ta muốn biết ngươi đến tột cùng là ai?”
“Cố Thanh Trúc, ta và ngươi giống nhau, chúng ta đều là tộc Á Nhân, ngươi không cần cẩn thận như vậy.”
Cố Thanh Trúc cũng không có địch ý gì đối với Phương Hằng, còn có vài phần cảm kích: “Ta sẽ không ra tay với tộc nhân của ta, ta cũng bằng lòng tin tưởng ngươi.”
Phương Hằng nhăn mày càng sâu, nhìn chằm chằm Cố Thanh Trúc.
Dường như đối phương hiểu lầm.
Hắn cũng không phải tộc Á Nhân.
Phương Hằng cũng không có vội vàng làm sáng tỏ, tiếp tục hỏi: “Ngươi quen Hạ Hi? Đúng không?”
“Hạ Hi?”
Cố Thanh Trúc nghe thấy cái tên này có chút kỳ quái, vừa nhỏ tiếng lặp lại, suy nghĩ rồi lắc đầu nói: “Không, ta chưa từng nghe qua cái tên này.”
Không quen!?
Đáp án này vượt quá nhiều ra ngoài dự đoán của Phương Hằng.
Thậm chí hoàn toàn chưa nghe nói cái tên Hạ Hi này?!
Phương Hằng sửng sờ tại chỗ.
Hắn không ngờ tới đáp án này.
Hắn tiếp tục truy hỏi: “Không quen? Trước đó ở trường học Haines, lúc ta gọi tên Hạ Hi biểu cảm của ngươi rõ ràng có biến hóa, đây lại là tại sao?”
“Thật sao, có thể lúc ấy nghe được một tên xa lạ cảm thấy có chút kỳ quái, ngươi nhận nhầm ta thành người khác, ngoài ra ngươi cũng khiến cho ta có hơi bất ngờ.”
Cố Thanh Trúc nhớ lại tình huống lúc đó, giải thích nói: “Vận may của ngươi tốt lắm, ta trùng hợp nhìn thấy ngươi sử dụng phương thức độc quyền của tộc Á Nhân tiến vào trò chơi, lúc này mới phân rõ thân phận của ngươi, nếu không kết cục của ngươi rất có thể giống với những tay sai của Liên Bang.”
Phương Hằng cau mày.
Đúng rồi!
Phương Hằng nghĩ tới cái gì, từ trong balo lục ra di động.
Cho dù không có tín hiệu, từ trường bị quấy nhiễu nghiêm trọng, nhưng trong di động còn lưu ảnh chụp của Hạ Hi.