‘Nhắc nhở: Người chơi tiêu diệt đoàn đội tinh anh cao cấp và một bộ phận đoàn đội phụ thuộc của Thánh đình, nhiệm vụ hiện tại của người chơi - Đánh lén quân đoàn Thánh đình tiền tuyến, độ hoàn thành nhiệm vụ tăng lên đến 98%, thời gian còn lại dự tính của nhiệm vụ hiện tại gia tăng 1800 phút.’
‘Nhắc nhở: Độ hoàn thành nhiệm vụ hiện tại của người chơi - Nhiệm vụ cứu viện Chiporea tăng lên 2%.’
Phương Hằng nhìn thấy nhắc nhở của trò chơi, hài lòng gật đầu, từ trong đàn zombie đi ra, đảo mắt một lượt bốn phía.
Trên chiến trường một mảnh hỗn độn.
Trước mắt, quân đoàn chủ lực xâm nhập Đế quốc Engema của Thánh đình đã bị tiêu diệt, tiểu đội còn lại phân tán rải rác trong Đế quốc Engema vẫn còn khá nhiều, uy hiếp đã không lớn.
Chỉ cần tốn thêm ít thời gian là có thể xử lý hết.
Thậm chí không cần hắn tốn thời gian tự mình động thủ, chỉ mình nhóm Lý Khanh Nhiên là có thể giải quyết dễ dàng.
Phỏng chừng đến lúc đó độ hoàn thành nhiệm vụ có thể đạt tới 100% nhận được khen thưởng.
Phương Hằng không hề sốt ruột, khống chế các phân thân zombie dọn dẹp chiến trường, sau đó tiến vào Thánh điện Merck.
Bên ngoài có thể còn chưa biết quân đoàn Sadovich đã bị tiêu diệt, không chừng đợi qua lát nữa sẽ còn có thể có nhiều tiểu đội Thánh đình đến đây viện trợ hơn.
Có thể lừa nhiều một đám là một đám.
Kiếm độ hoàn thành nhiệm vụ chính thôi...
“Phương ca!”
Phương Hằng nghe thấy có người gọi tên của mình thì không khỏi nhìn về nơi xa.
Mắt thấy Phương Hằng thuận lợi bắt được đoàn đội Thánh đình, Kỷ Hiểu Ba dẫn theo Debbie còn có mấy thị vệ Đế quốc đi theo cùng trở về.
Phương Hằng híp mắt, ánh mắt tập trung trên người hai người chơi hệ vong linh trong đội ngũ đi theo.
Trên mặt hai người đều đeo mặt nạ.
Hơn nữa từ trên dao động huyết khí, Phương Hằng cảm giác được thực lực của hai người không hề yếu.
“Giới chủ Phương Hằng.”
Chuyện đã đến nước này, hai anh em Viên Quý Hiền và Viên Quý Tắc cũng đã không còn lựa chọn, mang hai người chơi Thánh đình bị khống chế đến đây hội hợp cùng Phương Hằng.
“Phương ca, ngươi đúng là quá mạnh! Đám cháu chắt Thánh đình ở trên tay ngươi căn bản sống không qua hai hiệp!”
Một trận đại chiến thắng lợi hoàn toàn, Kỷ Hiểu Ba đặc biệt phấn khích, âm thầm tiếc nuối vừa rồi bản thân không gia nhập chiến đấu.
Phương Hằng ra hiệu cho Kỷ Hiểu Ba dừng lại trước, nhìn về phía hai người Viên Quý Hiền phía sau hắn, hỏi: “Hai người này là?”
“À.” Kỷ Hiểu Ba nói, né người qua giới thiệu: “Hai người này là hai người ta vừa đề cập với ngươi đấy, ngăn cản và cảnh cáo chúng ta trước đó, ta vừa nhìn thấy bọn họ lén lén lút lút ở bên cạnh...”
Hai người Viên Quý Hiền nhìn nhau, khóe miệng nở nụ cười cay đắng.
Cái gì gọi là cảnh cáo?
Rõ ràng là nhắc nhở và khuyên nhủ mà!
Còn có lén lén lút lút?
Bọn họ lén lút chỗ nào? Rõ ràng là muốn ở bên cạnh xem thử có thể hỗ trợ gì không thôi!
“Khụ khụ, giới chủ Phương Hằng, ta là Viên Quý Hiền, người này là em trai ta Viên Quý Tắc, thực ra chúng ta đều nhận nhiệm vụ đặc biệt đến từ trận doanh vong linh, chúng ta có chuyện quan trọng thương lượng với ngài.”
Đã đến bước đường này, Viên Quý Hiền hắng giọng, trong lòng yên lặng thở dài.
Nhiệm vụ hiện tại của bọn họ phần đa là không hoàn thành nổi, dứt khoát khui hết toàn bộ mọi chuyện ra, xem thử còn có thể nghĩ ra được biện pháp nào cứu vớt tổn thất nào không.
“Ừ.”
Khoé mắt Phương Hằng lướt qua người chơi Thánh đình bị hai người Viên Quý Hiền bắt, gật đầu với hai người: “Nơi này không thích hợp để nói chuyện, chúng ta đi vào trước lại nói.”
Đám đông lại trở về Thánh điện Merck, một lần nữa tập trung trong chính điện.
Nhìn Thánh điện Merck bị tàn phá hơn phân nửa, trong lòng Viên Quý Hiền càng thêm thở dài đầy bi ai.
Thôi, lần này ngay cả Thánh điện Merck cũng đã bị hủy bảy tám phần, muốn hoàn thành nhiệm vụ tiếp sau là càng không thể.
“Nói đi, chuyện là thế nào?”
Kỷ Hiểu Ba nhìn hai anh em này đã cảm thấy bọn họ không giống người tốt, giọng điệu rất có xu hướng như đang thẩm vấn.
Viên Quý Hiền cũng không muốn giấu diếm, dứt khoát nói hết toàn bộ mọi chuyện: “Giới chủ Phương Hằng, thực ra là như này, trước đó chúng ta nhận nhiệm vụ tương quan của quốc hội trận doanh Thánh đình, bởi vì lo lắng nội bộ vong linh bị Thánh đình thâm nhập cho nên nhiệm vụ yêu cầu giữ bí mật, không thể tiết lộ với người ngoài.”
“Tsk, bí mật gì? Ngay cả chúng ta cũng không thể nói?” Kỷ Hiểu Ba bĩu môi, có chút khó chịu hỏi: “Thầy của các ngươi rốt cuộc là ai? Thanh thế lớn như vậy?”
“Học giả vong linh học - Ticas, xin lỗi, trong yêu cầu nhiệm vụ không thể tiết lộ với bất kỳ người chơi hay NPC nào, nếu không sẽ khấu trừ độ hoàn thành nhiệm vụ.”
Kỷ Hiểu Ba và Phương Hằng nghe vậy, không khỏi liếc nhìn nhau.
Trùng hợp quá.
Nếu nhớ không nhầm, Ticas là đệ tử của trưởng lão Anbudu thuộc Hội đồng trận doanh vong linh.
Cho nên...
Lai lịch của hai người này còn là không bình thường đấy?
Kỷ Hiểu Ba bĩu môi, nói tiếp: “Thôi, lai lịch còn rất lớn, vậy bây giờ có thể nói chưa? Nhiệm vụ của các ngươi rốt cuộc là gì?”
“Nhiệm vụ hiện tại đã thất bại rồi, chúng ta cũng không cần bảo mật gì nữa, thực ra nhiệm vụ chính của chúng ta là vừa quan sát hướng đi của Thánh đình, vừa nghĩ cách dẫn dắt Thánh đình giải trừ phong ấn để lại trong Thánh điện Merck.”