“Cái gì?”
Kỷ Hiểu Ba nghe mà ngây ra một thoáng, liên tục chớp mắt mấy lần, nét mặt không hiểu thấu: “Ngươi vừa nói cái gì? Dẫn dắt bọn họ giải trừ phong ấn? Phong ấn gì?”
“Để ta nói đi.” Viên Quý Hiền nói: “Chắc hẳn hai người phải hiểu rõ phần thông tin lịch sử liên quan của thế giới trò chơi Chiporea, về mặt này ta không nói thêm điều gì nữa, chuyện ta muốn kể với hai người là, từ sau trận chiến giữa kịch liệt giữa Thánh đình và vong linh tại Chiporea, chấn động tạo ra dẫn đến toàn bộ không gian xuất hiện dao động vô cũng mạnh mẽ.”
“Dao động không gian mãnh liệt kéo dài ước chừng nửa năm mới từ từ tiêu tan.”
“Thầy của chúng ta, Anbudu tiên sinh tinh thông không gian học, có khả năng chống cự lại dao động không gian ở mức độ nhất định, bởi vậy sau khi dao động không gian yếu đi, hắn là người đầu tiên vào thăm dò thế giới trò chơi Chiporea sau cuộc chiến.”
“Theo lời hắn, sau khi khi đi vào Chiporea, hắn xác nhận thế giới Chiporea đã không còn ai sống sót.”
“Ngoài ra, hắn còn phát hiện vỏ kiếm của thần khí Cự Kiếm mà Thánh đình để lại ở Thánh điện Merck.”
Phương Hằng và Kỷ Hiểu Ba nghe vậy, trái tim cả hai đồng thời thắt lại.
Thần khí Cự Kiếm!
Vỏ kiếm!
Bắt được hai chữ này, sắc mặt Kỷ Hiểu Ba thay đổi, vội vàng ngắt lời: “Ngươi chậm đã nào, đừng vội, trước hết ta nghe tường tận chuyện có liên quan tới vỏ kiếm.”
“Trận doanh Thánh đình và trận doanh vong linh triển khai giao chiến tại Chiporea, sức chiến đấu mạnh nhất của Thánh đình khi ấy, vì ngăn cản thí nghiệm của Merck, hai Đại hiền giả trong mười hai thánh hiền đã sử dụng thần khí Cự Kiếm phá hủy lối ra của tử giới, đây là phiên bản bên ngoài lưu truyền.”
Viên Quý Hiền ngừng lại một lát rồi nói tiếp: “Nhưng trên thực tế, chúng ta đều không rõ cụ thể đã xảy ra chuyện gì, lúc Anbudu tiên sinh tới đây dò xét, tất cả đều đã biến thành phế tích, lối ra tử giới đã hoàn toàn biến mất, hai Đại hiền giả trong mười hai thánh hiền và Merck cũng đều đã biến mất, trên chiến trường chỉ để lại vỏ kiếm tỏa ra lực lượng thần thánh.”
Phương Hằng hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Ừm, Anbudu tiên sinh suy đoán rằng, bởi vì dao động nổ tung kịch liệt, khiến tất cả sinh vật chịu ảnh hưởng bốc hơi ngay trong khoảnh khắc lực lượng bùng nổ. Bao gồm hai Đại hiền giả trong mười hai thánh hiền của Thánh đình và pháp sư vong linh cấp bán thần Merck, tất cả đều chết bởi vụ nổ này.”
“Thứ còn lại ở đây chỉ có vỏ kiếm và nửa toà Thánh điện do Merck để lại, trải qua thời gian dài đến hơn nửa năm, vỏ kiếm vẫn không ngừng phóng ra dao động của lực lượng thần thánh, thanh tẩy khí tức vong linh còn sót lại xung quanh.”
“Khi đó Anbudu tiên sinh định tìm cách phá hủy vỏ kiếm, nhưng còn chưa đợi được đến lúc hắn hành động thì đội điều tra đến tiếp sau của Thánh đình rất nhanh đã đến, thế nên Anbudu tiên sinh đành phải trốn bên cạnh quan sát thông qua năng lực hệ không gian.”
“Sau khi nhân viên Thánh đình lần lượt đến đã xác nhận hai Đại hiền giả trong mười hai thánh hiền đã vẫn lạc, đáng tiếc bọn họ cũng không thể di chuyển vỏ kiếm. Mà lúc này vẫn tồn tại lượng lớn lực lượng vong linh còn sót lại ở thế giới Chiporea.”
“Thế là sau khi thương lượng, Thánh đình đã lựa chọn một phương thức khác, bọn họ bố trí phong ấn, bí mật chôn vỏ kiếm sâu dưới lòng đất, đồng thời còn bố trí mười tám ma pháp trận to to nhỏ nhỏ ở xung quanh vỏ kiếm, phối hợp mũi nhọn vỏ kiếm đã được ẩn giấu, từ từ thanh tẩy khí tức vong linh còn sót lại của thế giới này.”
“Cái gì? Thao tác này có ý nghĩa gì?” Kỷ Hiểu Ba nghe đến đó đã có chút không hiểu, gãi sau ót: “Ngươi đợi chút đã nào, ta không hiểu rõ lắm, ngươi nói là thánh kiếm phá hủy thế giới chết khi đó đã mất tích đúng không? Đám người Thánh đình cũng không mang đi vỏ kiếm, chẳng qua là để vỏ kiếm ở lại đây sao? Còn bố trí ma pháp trận ở chỗ này? Ngươi nói xem nguyên do tại sao?”
“Ừm, ta cũng từng hỏi thầy về điểm này.”
Viên Quý Hiền gật đầu, tiếp tục giải thích, hắn nói: “Dựa theo cách nói của Anbudu tiên sinh, bên trong vỏ kiếm của thần khí Cự Kiếm ẩn chứa lực lượng cực mạnh, trong tình huống không có thần khí Cự Kiếm, trong thời gian ngắn nhóm người Thánh đình mênh mông cuồn cuộn chạy tới đó cũng không cách nào mang vỏ kiếm đi, vừa vặn, bọn họ cũng muốn mượn lực lượng của vỏ kiếm làm suy yếu khí tức tử vong trong thế giới Chiporea, đồng thời, khí tức vong linh cũng sẽ dần dần làm suy yếu lực lượng của vỏ kiếm, thuận lợi cho lần thu vỏ kiếm về tiếp theo của bọn họ.”
Nghe một phen giải thích như thế của Viên Quý Hiền, mọi người coi như đã hiểu.
“Chỉ là sau đó, sau khi Thánh đình bố trí xong ma pháp trận lại lần lượt xảy ra rất nhiều chuyện, thế cho nên cho dù là nội bộ trận doanh vong linh thì cũng có rất ít người biết chuyện này.”