Viên Quý Hiền quan sát cửa thông đạo, trong mắt cũng lộ ra vẻ suy tư theo, rồi hắn ngẩng đầu nhìn mọi người và nói: “Đại pháp sư vong linh Merck từng nghiên cứu lối ra tử giới của thế giới Chiporea tại nơi này, nơi này có thể đã từng là khu vực nghiên cứu của hắn hay không?”
“Mọi người, bên kia, bên kia có phải cửa vào không.”
Nhìn theo phương hướng Kỷ Hiểu Ba chỉ, phía trên bên phải có một lỗ thủng nhỏ bị nổ ra.
Phương Hằng so sánh vị trí lỗ thủng, lại lùi ra sau mấy bước, nhìn lên trên lối đi lúc mọi người tới.
Không sai, vỏ kiếm thoạt nhìn như bị bắn ra từ bên trong lỗ thủng, về sau mới kẹt lại bên ngoài.
Tin tức tốt là, có khe hở, bọn họ không cần nghĩ cách mở ra cửa chính bằng đá nữa, có thể trực tiếp thuận theo lối vào đã vỡ xuống được địa cung phía dưới.
“Đi, trở về thôi, men theo lỗ thủng vừa rồi có thể trực tiếp đi vào phía sau cửa lớn, chúng ta tiếp tục vào xem.”
“Được.”
Mọi người lại lần nữa trở về phía trên miệng hố, dựa vào các phân thân zombie đào móc sạch sẽ khe hở, cuối cùng tốn chừng hơn mười phút để thông ra một con đường.
Phía dưới ấy vậy mà là một tòa địa cung trong lòng đất!
“Vụt! Vụt vụt!!!”
Phương Hằng là người đầu tiên đi vào lối vào địa cung, lập tức cảm giác được khí tức vong linh ập đến trước mặt.
Mọi người đi theo cùng nhau vào địa cung, biểu cảm không kiềm được có phần biến hóa.
Khu vực địa cung rất lớn, hơn nữa rất rõ ràng là xây dựng trước khi Thánh điện Merck xây dựng.
Khi đó thế giới Chiporea vẫn là lối ra của tử giới, ngoài Merck ra còn có ai lại xây dựng một tòa địa cung khổng lồ như thế ở chỗ này?
Hiển nhiên! Chỉ có Merck!
Vốn cho rằng lần này chỉ đến tìm kiếm vỏ kiếm, không nghĩ tới còn có thể tìm được địa cung Merck để lại.
Hơn nữa từ đủ loại dấu hiệu chứng tỏ, khí tức vong linh lưu lại trong thế giới trò chơi Chiporea cực kỳ có thể là từ bên trong địa cung rò rỉ ra ngoài!
“Đều cẩn thận một chút! Có thứ gì đó đang đến gần.”
Viên Quý Hiền nhỏ giọng nói, ngăn cản bước chân mọi người tiếp tục thăm dò lên trước.
“Vụt, vụt vụt...”
Cảm nhận được khí tức người sống, sinh vật oán linh từ bốn phương tám hướng lao về phía bọn họ.
Viên Quý Hiền nhìn thấy sinh vật oán linh bay tới, trong lòng thoáng yên tâm phần nào.
Chỉ là sinh vật oán linh, giữ mạng nhất định không thành vấn đề.
“Là ác linh, mọi người cẩn thận.”
Có thể là bởi vì khí tức vong linh rót vào trong thời gian dài dẫn đến trong cả địa cung tràn đầy sinh vật ác linh.
Trước mặt hai anh em Viên Quý Hiền đồng thời hiện ra một Cuốn sách người chết.
“Vụt! Vụt vụt!!!”
Hơn mười sợi xiềng xích linh hồn chia nhau thoát ra từ trong hai Cuốn sách người chết, đâm về phía ác linh đánh tới bốn phía, sau khi đâm xuyên quấn bọn họ lại bèn kéo vào trong Cuốn sách người chết tiêu hóa.
“Lui về sau!”
Mới bắt đầu, hai người Viên Quý Hiền còn chiếm một ít ưu thế, chỉ là không nghĩ tới công kích càng kích thích sinh vật ác linh trong địa cung.
Càng lúc càng nhiều ác linh từ nơi xa bốn phương tám hướng thông đạo lao qua bọn họ!
“Không ổn! Là sinh vật cỡ lớn cấp bậc tinh anh!”
Phía bên phải, một oán linh cỡ lớn chui ra từ khu vực thông đạo!
Khác với tất cả oán linh gặp phải trước đó, trên người oán linh cỡ lớn này mang theo một vệt đỏ sậm.
Viên Quý Hiền nhướng mày, đang muốn lùi lại bỗng cảm giác được tiếng gió sau lưng.
Vù!
Một bóng người nhanh chóng từ bên cạnh hắn lướt qua.
Là Phương Hằng!
“Vụt!!!”
Trong tay Phương Hằng nắm chặt quyền trượng thần thánh, phút chỗ quét qua thật mạnh về trước.
“Ầm!!”
Quyền trượng đánh vào trên người oán linh nổ ra một luồng ánh sáng thần thánh!
Thủ lĩnh oán linh bị đụng lui về sau.
Hai người Viên Quý Hiền thấy thế, mắt bỗng chốc sáng lên.
Đúng ha! Suýt nữa quên mất, Phương Hằng cũng hiểu hệ thần thánh!
Vừa rồi thấy Phương Hằng không động thủ ngay lập tức, bọn họ còn tưởng rằng Phương Hằng không am hiểu đối phó sinh vật loại linh hồn.
Bây giờ nghĩ lại, giới chủ Phương Hằng rõ ràng hiểu hệ thần thánh, hơn nữa thực lực cận chiến cũng không yếu, đối phó đám vong linh này tuyệt đối dễ dàng thích ý hơn bọn họ!
Mũi chân Phương Hằng điểm nhẹ trên mặt đất, lại đuổi theo liên tiếp vung quyền trượng mấy lần triệt để đánh tan oán linh!
“Ầm!!”
Sinh vật oán linh cỡ lớn ở trước mắt nổ tung, hoàn toàn tán loạn!
“Có hơi phiền toái.”
Trong lòng Phương Hằng thầm nói một câu phiền phức.
Số lượng sinh vật oán linh quá nhiều, phân thân zombie của hắn cũng đều là thương tổn vật lý, xử lý quá mức phiền phức.
Hắn không muốn cả buổi tối đều dây dưa ở đây.
Dứt khoát!
Sử dụng chiêu kia!
Phương Hằng nhìn thoáng qua nhóm người sau lưng, hô lớn: “Các ngươi lui về sau trước đi!”
Viên Quý Tắc nghe vậy sững sờ, hoài nghi chính mình có nghe lầm không.
Cái gì?
Lui về sau?
Không phải vừa rồi còn hợp tác rất vui vẻ hả? Phương Hằng xử lý oán linh cao cấp, bọn họ phụ trách giải quyết oán linh cấp thấp...
Sao lại đột nhiên bảo bọn họ lui về sau?
Viên Quý Tắc còn chưa nghĩ rõ đã bị Kỷ Hiểu Ba bên cạnh kéo đi: “Nhanh! Đi!”
“Được...”
Viên Quý Tắc đồng ý, đi theo Kỷ Hiểu Ba vội vàng lùi về sau, vẫn có phần nghi hoặc nhìn về phía Phương Hằng một mình ở lại tại chỗ.
Hắn ở lại bên đó làm gì?