Châu Học Hải là một nhân viên bình thường của group trò chơi Tứ Phương.
Một công ty trò chơi nhỏ chưa được ai biết đến.
Thật không may, một ngày trước, nơi ẩn núp của công ty trò chơi của hắn ở khu tám đã bị một đám côn đồ đánh chiếm.
Cầm đầu là một cô em với dáng người nóng bỏng, giá trị nhan sắc cũng đủ để làm người ta ngạc nhiên trước cái đẹp.
Nhưng...
Phụ nữ càng xinh đẹp thì càng nguy hiểm!
Nàng sai khiến đám zombie tấn công vào nơi ẩn núp, và chúng đã điên cuồng phá hủy kiến trúc phòng ngự ở bên ngoài nơi ẩn núp.
Sau một thời gian ngắn chống cự, ông chủ công ty đã ngoan ngoãn đầu hàng, và ký hợp đồng bảo vệ với côn đồ.
Châu Học Hải cũng bị tống vào nhà tù cùng hắn.
Ban đầu, Châu Học Hải cảm thấy rất tuyệt vọng.
Hắn cảm thấy cái mạng này của hắn lẽ ra sẽ phải hy sinh trong trăng máu.
Nhưng sau khi vào nhà tù, Châu Học Hải lại cảm thấy bản thân như phát hiện ra vùng đất mới!
Cường độ phòng ngự của nhà tù này vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Tấm lưới sắt ở bên ngoài cùng được gia cố bởi hai lớp tường xi măng ở bên trong.
Trên những cái tháp canh đều có lính đánh thuê NPC cấp cao canh gác suốt hai mươi bốn giờ.
Bọn họ còn thống nhất dùng súng bắn tỉa làm vũ khí…
Quá kinh khủng!
Lúc vừa nhìn thấy chiếc xe bọc thép vũ trang đang đỗ ở quảng trường, Châu Học Hải đã bị dọa sợ hết hồn.
Điều kiện sống ở nhà tù cũng không tệ.
Ở trong nhà tù, hắn đã được phân tới một phòng giam hai người.
Vừa sạch sẽ vừa rộng rãi.
Nó còn tốt hơn nhiều so với việc bị dồn vào nơi ẩn núp chật hẹp trước đây.
Mỗi ngày ba bữa đều có người đưa đến tận cửa phòng giam.
Suy nghĩ kỹ một chút, có thể vượt qua trăng máu một cách an toàn, còn được lo ăn uống một ngày ba bữa, thật ra thì đợi ở đây cũng không tệ lắm...
Cuộc sống còn thú vị hơn lúc trước.
Châu Học Hải nghe nói sau khi ký hợp đồng đầu hàng xong, ông chủ còn nhận được một khoản tiền để phá bỏ và dời đi nơi khác.
Bồi thường vào khoản đầu tư của công ty vào trò chơi trong thời gian này, để bọn họ đổi sang nơi khác và bắt đầu lại.
Duy nhất chỉ có một điều phiền phức là, bọn họ bị phía đối phương yêu cầu đi ra ngoài chuyển 500 đơn vị gỗ thô mỗi ngày xem như là tiền ăn uống.
Nếu chuyển được nhiều hơn thì có thể tính thêm tiền…
Khu rừng rậm bên ngoài nhà tù cũng rất kì lạ.
Khắp nơi đều là gỗ thô nên tha hồ mà nhặt.
Ban đầu, Châu Học Hải cũng không tình nguyện lắm.
Kẻ ngu mới đi gom thêm gỗ thô!
Nhưng vì miếng cơm, Châu Học Hải buộc phải dành ra hơn một tiếng mỗi ngày, nguyện đi ra ngoài nhặt một số gỗ thô để hoàn thành nhiệm vụ mỗi ngày.
Nhưng sau đó thì xảy ra bất thường.
Châu Học Hải phát hiện trong đám bạn tù ở những nhà tù khác có một bang tên là “buộc phấn đấu”.
Từ sáng bọn họ đã bắt đầu đi nhặt gỗ thô ở bên ngoài, nhặt tới nhặt lui, gần như cả ngày!
Kỳ lạ là nhà tù đã thu mua lại gỗ thô với giá rất thấp.
Đám “buộc phấn đấu” này cũng điên rồi.
Sau nhiều lần thăm dò thì Châu Học Hải mới bỗng hiểu ra.
Hóa ra trong lúc nhặt gỗ thô ở bên ngoài thì có thể nhận thêm được mật ong!
Phía nhà tù nói đã có thể tự xử lý mật ong.
Nhưng không thể chỉ nhặt mật ong mà không nhặt gỗ thô, nếu bị phát hiện thì sẽ trực tiếp bị bắn chết.
Phía nhà tù còn dự tính thiết lập phạm vi khu vực để những người chơi nhặt gỗ thô, và cử một số tiểu đội NPC của Đoàn lính đánh thuê Xích Huyết với trang bị súng tiểu liên để tuần tra và kiểm tra, đồng thời hoan nghênh việc giám sát, tố cáo giữa các người chơi…
Châu Học Hải lập tức hiểu ra!
Thứ mật ong kia cũng khá đáng giá!
Ngoại trừ việc có thể lấp đầy bụng ra, thì nó còn có thể hạ mức độ lây nhiễm xuống một chút, nếu uống nhiều thì còn có thể gia tăng thuộc tính nhân vật!
Có người chơi đã đưa ra tính toán chính xác ở trong diễn đàn, nếu ăn tổng cộng 20 lọ, thuộc tính thể chất của nhân vật sẽ tăng lên khoảng 0.3!
Trong giao dịch bình thường, thì một chai mật ong ở bên ngoài có thể bán với giá gần mười nghìn.
Theo như lời đám “buộc phấn đấu” kia, mỗi ngày nhặt gỗ thô thì đại khái có thể thu được bốn đến năm lọ mật ong.
Cho dù vận may không tốt lắm, thì cũng có tiền từ việc nhặt gỗ thô.
Vậy thì còn chờ cái gì nữa?
Châu Học Hải cũng nhanh chóng gia nhập vào đội quân “buộc phấn đấu”, và trở thành người mà hắn đã từng ghét nhất.
Điều khiến cho Châu Học Hải ngạc nhiên hơn là hắn nghe được từ một người bạn ở công ty nói, lúc trưa, hắn chơi bóng rổ với NPC canh gác doanh địa nhà tù thì có nói chuyện mấy câu.
Không ngờ lại kích hoạt nhiệm vụ thi đấu bóng rổ!
Thắng trận đấu!
Đáng tiếc, mấy NPC kia cứ như chơi ăn gian vậy.
Tố chất cơ thể của họ quá mạnh.
Cuối cùng nhiệm vụ không hoàn thành, nhưng những NPC đã rất vui, họ đã dạy hắn kỹ năng tinh thông súng lục cấp D!
Tin tức này nhanh chóng lan truyền trong nhà tù.
Những người chơi cũng không giữ được bình tĩnh.
Hay thật! Khắp nhà tù này đều là kho báu!
Châu Học Hải có hơi muốn ở lại chỗ này không rời đi!
Không lo việc ăn uống, còn có thể kiếm tiền học kỹ năng!
Một chỗ tốt như vậy thì biết tìm ở đâu chứ?
Nhặt gỗ thô cả một ngày, Châu Học Hải kéo cơ thể mệt mỏi offline.
Dù rất mệt nhưng nó vô cùng xứng đáng!
Hôm nay vận may của hắn bùng nổ, hắn đã nhặt được tám lọ mật ong, khiến đám người trong công ty cảm thấy ngưỡng mộ không thôi.
Tiền lương của gần nửa năm tới tay rồi!
Đang chuẩn bị tắm để ngủ, điện thoại di động của Châu Học Hải vang lên.
“Mạnh Hạo.”
Châu Học Hải còn nhớ người bạn chơi thuở nhỏ này.
Nghe nói mấy năm này Mạnh Hạo hòa nhập rất tốt, đã thăng chức ở một công ty tư nhân lớn, làm cái gì mà C rồi O.
Đứa nhỏ này, từ nhỏ đã thông minh!
“Sau lần ăn cơm cùng nhau vào lần trước, cũng đã rất lâu rồi chúng ta không gặp nhau nhỉ, dạo gần đây ngươi thế nào rồi? Kéo anh em ta một cái.”