Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 306 - Chương 309: Tai Mắt Ngầm

Chương 309: Tai mắt ngầm

Đào cống thoát nước là để làm gì nhỉ.

Lúc đó, lỡ đám zombie đi vào từ cống thoát nước thì biết làm thế nào?

“Ha ha ha, Davy, làm tốt lắm! Ta biết mà, ngươi là thợ xuất sắc nhất mà ta từng thấy đấy!”

Thấy vẻ mặt khó hiểu của Mạc Gia Vỹ, Phương Hằng đập tay với Davy đang đứng cạnh.

Victor cũng cười ha ha vui vẻ.

“Xem như không tệ, nếu có nhiều thời gian hơn thì ta có thể làm tốt hơn nữa.”

Ngay ngày hôm qua, dựa theo sự sắp xếp của Phương Hằng, Victor đã sửa đổi thiết bị xé rách không gian, hàn cánh cửa của khe hở không gian vào cửa sắt ở lối ra vào phòng an toàn.

Thông qua phương pháp xây dựng đặc thù, Victor trực tiếp che giấu dấu vết tồn tại của cửa dịch chuyển.

Hơn nữa toàn bộ lối đi bên trong cũng rất tối, người chơi bình thường không thể nào biết được bản thân đã đi vào khu vực cống thoát nước của Mông Thành thông qua thông đạo dịch chuyển.

Giống như khi nãy, Mạc Gia Vỹ đã đi qua khe hở không gian mà không hề hay biết.

“Haizzz.”

Liêu Bộ Phàm thở dài, hắn khoác tay lên bả vai của Mạc Gia Vỹ: “Chào mừng đến với cống thoát nước của Mông Thành, bạn học Mạc Gia Vỹ.”

Mạc Gia Vỹ há hốc mồm.

Lúc này hắn mới phản ứng lại.

Mông Thành?

Nơi này là Mông Thành?

Đúng rồi!

Thông đạo dịch chuyển!

Nhưng mà hắn đi qua thông đạo dịch chuyển từ khi nào vậy?

Mạc Gia Vỹ càng ngơ ngác, hắn nhanh chóng mở bản đồ nhân vật ra xem.

Nhưng trên bản đồ lại đen như mực căn bản không thể nhìn thấy được vị trí của bản thân.

“Mặt tường quét thêm một lớp kim loại đặc biệt không phải để tăng phòng ngự, mà là vì ngăn cách với tín hiệu bên ngoài, để người chơi ở trong phòng an toàn không thể phán đoán vị trí của bản thân.”

Phương Hằng nói rồi lại thử radio cầu sinh của mình.

Trong phòng an toàn, radio cầu sinh cũng trong trạng thái offline không thể nào nhận và phát tín hiệu được.

“Xong, xác minh thành công.”

Phương Hằng vỗ tay: “Mọi thứ sắp xếp xong xuôi, hai tiếng sau Liêu Bộ Phàm dẫn theo tất cả người chơi tiến vào phòng an toàn. Thời gian gấp rút, chúng ta cần phải hoàn thành việc di chuyển người chơi trong một tiếng đồng hồ.”

“Không thành vấn đề, cứ giao cho ta.”

Lúc này, cuối cùng Mạc Gia Vỹ cũng hiểu rồi.

Hắn đã biết được ý đồ chiến thuật của Phương Hằng.

Đỉnh quá!

Quả là một chiêu để người khác gánh họa thay mình!

Trong lúc Huyệt Nguyệt đang đến gần, Phương Hằng di chuyển toàn bộ người chơi ở trong nơi ẩn núp đến phòng an toàn dưới tầng hầm của Mông Thành!

Phòng an toàn dưới tầng hầm được xây dựng dưới đất và cách nơi ẩn núp của công ty AEFC rất gần.

Tỷ lệ cao là trò chơi ngầm thừa nhận phòng an toàn dưới tầng hầm với công ty AEFC là một!

Cộng thêm đặc tính tấn công xâm lược bề mặt kiến trúc đầu tiên của zombie...

Đến lúc đó, công ty AEFC sẽ thay bọn họ thu hút càng nhiều thù hận của phần lớn zombie trong thi triều trăng máu!

Đương nhiên, phòng an toàn không hẳn an toàn tuyệt đối, Phương Hằng cũng phải phái người canh giữ cửa vào cống thoát nước.

“Kế hoạch đại khái chính là như vậy, đợi đến khi trăng máu đến, một lượng lớn nhóm zombie tiến công vào cứ điểm của công ty AEFC và công ty Meteor, đến lúc đó nhất định sẽ tạo ra động tĩnh rất lớn.”

“Chúng ta nhân cơ hội này xâm nhập vào bên trong cứ điểm, nghĩ cách mang vũ khí laser của bọn họ về.”

“Victor, trình độ của ta vẫn chưa đủ để tháo dỡ máy móc cấp cao thế này, đến lúc đó ngươi phối hợp với ta cùng đi qua đó.”

Victor gật đầu: “Không thành vấn đề.”

Phương Hằng nhếch môi.

Công ty AEFC muốn chống đối lại ta?

Chẳng bằng dạy cho bọn họ một bài học, tiêu diệt nơi ẩn núp của bọn họ?

Nghe xong toàn bộ kế hoạch của Phương Hằng, Mạc Gia Vỹ cũng trở nên phấn khởi một cách khó hiểu.

“Được đó! Đỉnh quá!”

Kế hoạch này hết lớp này đến lớp khác, quả thật vô cùng hoàn hảo!

Công ty AEFC nằm mơ cũng sẽ không ngờ đến nhóm zombie vốn dĩ nên tấn công nơi ẩn núp nhà tù lại quay lại tấn công nơi ẩn núp của bọn họ!

Phương Hằng siết chặt nắm tay.

Tiếp theo chính là bước chuẩn bị kế hoạch cuối cùng.

“Đi, chúng ta đi đặt bom.”

...

“Nhanh! Mau đi theo, nhóm đầu tiên xếp hàng từ phòng nhà tù số một đến năm mươi, không được lộn xộn!”

Bên trong nơi ẩn núp, Liêu Bộ Phàm ước chừng đợi đến một tiếng đồng hồ trước khi trăng máu đến, lúc này mới bắt đầu tổ chức tiến hành di chuyển các người chơi.

Châu Học Hải đi theo đội dài đằng đẵng, đi thẳng xuống tầng hầm.

Hắn tò mò thăm dò: “Người anh em, bây giờ đang làm gì vậy? Chúng ta đi đâu? Không phải trăng máu đã sắp đến rồi sao?”

“Đến phòng an toàn.”

“Phòng an toàn là nơi nào?”

“Nghe nói vì để tăng cao cấp bậc an toàn trăng máu, để phòng tránh lỡ như đám zombie tấn công vào trong nhà tù, tất cả những ai không phải là nhân viên chiến đấu ở trong nhà tù đều xuống phòng an toàn dưới tầng hầm trước.”

“Cấp bậc an toàn ở nơi đó cao hơn một chút.”

“Cũng đúng, chúng ta cũng không giúp đỡ được gì, tránh khỏi chiến trường càng xa càng tốt, lãnh đạo nhà tù suy nghĩ cũng rất chu đáo.”

“Chúng ta phải ở lại phòng an toàn cho đến khi trăng máu kết thúc?”

“Hình như là vậy. Kệ nó đi, dù sao thì ở cùng nhau là được rồi.”

Châu Học Hải đi theo đội ngũ chậm rãi đi xuống dưới tầng hầm.

Là gián điệp được Mạnh Hạo thu mua, hắn lặng lẽ mở radio cầu sinh gửi tin tức mới nhất cho Mạnh Hạo.

Châu Học Hải: Hai phút trước, tất cả mọi người trong nơi ẩn núp bắt đầu di chuyển vào phòng an toàn dưới tầng hầm nhà tù.

Đi vòng quanh khu vực dưới tầng hầm nhà tù một lượt, Châu Học Hải đi dọc theo hành lang u ám tiến về phía trước.

Đi qua cánh cửa ở cuối hành lang đến một quảng trường ngầm rất lớn.

Quảng trường vô cùng trống trải, tất cả nền nhà, tường, trần nhà đều được mạ một lớp hợp kim cường độ cao, lóe lên ánh kim loại lấp lánh.

Không ít người chơi đã tốp năm tốp ba ngồi xuống tại chỗ, nhỏ giọng thảo luận gì đó.

Xem ra ở đây vô cùng an toàn.

“Mọi người, dự tính trăng máu lần này sẽ kéo dài bảy đến mười hai tiếng đồng hồ, suy xét đến sự an toàn của mọi người, khoảng thời gian mọi người vui lòng ở lại đây, hy vọng mọi người hiểu cho.”

Bình Luận (0)
Comment