Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 322 - Chương 325: Kiểm Soát Nhiệt Độ Của Nước (2)

Chương 325: Kiểm soát nhiệt độ của nước (2)

Triệu Khâm Tư vẫn bình tĩnh như trước, chỉ có khác biệt với lúc nãy là đôi mắt của hắn đầy ý chiến đấu.

“Đi nhanh về nhanh, nơi này cứ giao cho ta.”

Bên kia, Victor tắt công tắc micrô, tắt mô phỏng âm thanh của máy tính, ra hiệu ok với Mạc Gia Vĩ.

“Tuyệt vời!”

Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ đang ngồi trước micro đều vỗ tay.

“Ha ha ha, đám ngu ngốc đó thực sự nghĩ ta là Tsugawa Hideharu, đoán chừng lần này lừa bọn chúng thảm rồi!”

Tâm trạng Mạc Gia Vĩ rất tốt, bật cười ha ha.

Trước đây khi hắn chấp hành kế hoạch mở rộng đã bị công ty AEFC chơi một vố, xảy ra một vấn đề lớn, suýt nữa khiến nhà tù rơi vào tay giặc.

Bây giờ có thể chơi lại, cảm giác này thật tuyệt!

Suy nghĩ thông suốt!

Victor cũng ở bên cạnh, nghe Mạc Gia Vĩ giả làm Tsugawa Hideharu đối thoại với những người chơi của công ty AEFC.

Hắn cảm thấy kỳ quái, không nhịn được hỏi: "Nhưng Phương Hằng, tại sao chúng ta phải lừa họ? Bốn khẩu pháo năng lượng laser đều còn nguyên vẹn không bị hư hao gì, vẫn có thể sử dụng được. Bây giờ chúng ta cũng không vội tháo dỡ tháp súng laser."

"y dà! Ông chú ngây thơ..."

Mạc Gia Vĩ nhìn Victor ngây thơ thì thở dài, lắc đầu.

Hắn nói thầm rằng Victor không được rồi, vừa nhìn là thấy hắn mới gia nhập đội của Phương Hằng không lâu, còn chưa đủ âm hiểm.

Phương Hằng lúc này cũng đang có tâm trạng tốt, hắn kiên nhẫn giải thích: “Victor, ngươi đã nghe nói về kiểm soát nhiệt độ của nước chưa?”

“Kiểm soát nhiệt độ của nước?” Victor ngơ ngác: “Đó là gì?”

“Để ta để ta.” Mạc Gia Vĩ xung phong giải thích cho Victor về điển cố nước ấm nấu ếch xanh.

“Thả một con ếch trực tiếp vào trong nước sôi thì nó sẽ nhảy ra, nhưng nếu ngươi cho nó vào nước lạnh rồi từ từ đung nóng, thì nó sẽ bị nấu chín mà không hề phát hiện ra nguy hiểm.”

Victor cau mày suy nghĩ.

“Mạc Gia Vĩ, ta rất hoài nghi về độ chính xác của lý thuyết mà ngươi nói.”

“Độ chính xác và tính chân thựcđều không quan trọng. Câu chuyện này muốn bày tỏ một ý nghĩa là chúng ta chậm rãi chơi đùa với những người của công ty AEFC, kiểm soát nhiệt độ của nước, đừng làm bọn họ kinh động.”

Victor nghe vậy chợt bừng tỉnh.

“Ta hiểu rồi, các ngươi muốn duy trì tạo ra áp lực cho đoàn đội AEFC liên tục, không cho họ thời gian để thở.”

“Đúng vậy.”

Phương Hằng búng tay.

"Con người ấy, một khi không có áp lực thì rất dễ suy nghĩ lung tung. Nhỡ đâu bọn họ cảm thấy có điều gì đó không ổn, chủ động đánh vào dinh thự thì sẽ rất phiền phức. Tạo cho họ chút áp lực, họ sẽ không còn sức để suy nghĩ lung tung nữa.”

“Còn điểm thứ hai, đó chính là thuận tiện lừa chút điểm Chủ Thần của bọn họ, lừa ra tất cả những thứ mà bọn họ ẩn giấu.”

Mạc Gia Vĩ cũng cười khà khà theo.

“Đúng đúng đúng, nếu không dùng những điểm số này để đối phó zombie, thì nó sẽ được dùng để chống lại chúng ta, mau hố bọn họ đi.”

Lừa điểm Chủ Thần của kẻ địch đúng là thoải mái thật!

Hại người ích ta thật là thoải mái!

Phương Hằng tiếp tục nói: "Còn có điểm mấu chốt thứ ba. Ta vừa nhận được tin tức, công ty AECF đã đạt thành hiệp nghị hợp tác với Liên Bang, chẳng máy chốc Liên Bang sẽ tới đây hỗ trợ."

Nói rồi vẻ mặt của Phương Hằng dần nghiêm túc hơn.

"Ta không muốn Liên Bang phát hiện ra chúng ta có liên quan đến Kế hoạch Kén cho lắm, tận lực kéo dài thời gian giải quyết trăng máu bên ngoài dinh thự đi."

"Chúng ta cần vận chuyển tất cả dụng cụ và tài liệu có liên quan đến Kế hoạch Kén trở về nơi ẩn núp trước khi phía bên ngoài phát hiện ra bên trong dinh thự xuất hiện vấn đề.”

“Đúng rồi, mang cả tháp đại bác laser nữa đi, nhất định không được quên nó."

Victor đứng lên: “Được, ta sẽ đến tầng hầm thứ hai và bắt đầu tháo dỡ ngay đây...”

Mạc Gia Vĩ vỗ ngực: “Để ta điều khiển pháo laser, ta quen với việc kiểm soát nhiệt độ nước lắm!”

“Được.”

Phương Hằng điều khiển nhóm zombie ở phía sau tập hợp qua đây: "Victor, ta giúp ngươi cùng tháo dỡ máy móc.”

Bên ngoài dinh thự.

Sau khi trang bị vũ khí, sĩ khí của các người chơi công ty AEFC tăng lên rất nhiều.

Bị zombie đè bẹp lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể phát tiết.

Mạnh Hạo đi báo cáo tình huống cho lãnh đạo của công ty rồi mới online.

Nhìn những người chơi đang chiến đấu say sưa kịch liệt với lũ zombie, hắn mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Hình như đã bỏ quên chi tiết gì đó rồi.

Là gì nhỉ...

Thế nhưng hắn còn chưa kịp tự hỏi, một khẩu súng lục đã được nhét vào tay hắn.

“Tình hình công ty thế nào?”

Mạnh Hạo không nghĩ nhiều thêm, ngẩng đầu lên trả lời: “Tổng cộng 1000 điểm tích phân, là điểm số nhiều nhất mà công ty gom góp được trong thời gian ngắn. Muốn có nhiều hơn thì phải tốn quá nhiều 'phí thủ tục', công ty không thể trả nổi."

"Được, có bao nhiêu thì dùng bấy nhiêu vậy.”

Mạnh Hạo lấy đạn gây choáng và đạn hỏa tiễn mới đổi được ra từ trong ba lô.

Những người chơi xung quanh thấy cái này, đôi mắt của họ đều sáng lên.

Đạn hỏa tiễn!

Cuối cùng cũng có vũ khí áp chế được vua zombie cỡ nhỏ!

"Ngoài ra ta đã liên hệ với người liên lạc của Liên Bang. Người của họ vừa mới lên đường, sẽ đến đây sớm thôi. Đến lúc đó họ sẽ cung cấp hỗ trợ từ bên ngoài Mông thành, giúp chúng ta cắt giảm số lượng zombie."

"Được..."

...

Hai giờ sau, ở bên ngoài Mông thành.

Trần Ngự cũng là một thành viên của đội tiếp viện, tham gia trận chiến thi triều trăng máu ở Mông thành.

Hắn vốn chuẩn bị xin cấp trên cho đi trợ giúp nhà tù.

Không ngờ lại xảy ra vụ việc AEFC, bị kéo sang làm cu li.

Sau khi tiểu đội Liên Bang chạy đến địa điểm đã định trước, họ lập tức tạo thành trận địa chiến đấu ngay tại chỗ.

Bọn họ sử dụng cung tên để bắn ở tầm xa, cố gắng giảm bớt số lượng bầy zombie mới sinh ra.

Trong đội, Trần Ngự gãi đầu.

Hắn cảm thấy hình như có chỗ nào đó không đúng lắm.

Nơi đó là lối vào cống thoát nuowccs à?

Tại sao rất nhiều zombie đều lao vào nơi đó?

Không biết tại sao, Trần Ngự liên tưởng đến Phương Hằng thường hay hoạt động trong cống nước.

...

Bình Luận (0)
Comment