Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 323 - Chương 326: Dời Chỗ

Chương 326: Dời chỗ

‘Nhắc nhở: Zombie của ngươi đã vận chuyển hộp bưu kiện (số hiệu 2891) đến vị trí được chỉ định và đang quay trở lại’.

‘Nhắc nhở: Zombie của ngươi hoàn thành việc tháo rời các bộ phận máy móc’.

‘Nhắc nhở: Thể phân thân Tyrant của ngươi thành công đánh chết vua zombie cỡ nhỏ, ngươi nhận được điểm số cầu sinh x112, tinh thạch tiến hóa cấp hai x1’.

‘Nhắc nhở: Zombie của ngươi hoàn thành việc tháo rời các bộ phận máy móc...’.

Mất khoảng ba giờ Phương Hằng mới điều khiển được nhóm zombie phối hợp với Victor tháo dỡ phần lớn phòng thí nghiệm ở tầng thứ hai dưới lòng đất.

Các linh kiện máy móc bị tháo gỡ được Victor tự tay đóng gói, sau đó do các zombie vận chuyển, tạm thời chồng chất ở cửa thang lầu của phòng ngầm.

Victor còn rất kiên nhẫn đánh số từng hộp một để tiện cho lắp ráp lại sau khi vận chuyển trở về.

Do không có thời gian nên trong quá trình tháo gỡ khó tránh khỏi hơi dùng sức, có không ít linh kiện bị hư hao.

Nhưng Victor đảm bảo sau khi trở về có thể sửa chữa nó được.

Công trình tháo dỡ tầng hầm vừa kết thúc, Phương Hằng và Victor vội vàng quay trở lại phòng điều khiển chính trên tầng bốn.

“Tình hình bên ngoài thế nào?”

Trong phòng điều khiển chính, Mạc Gia Vĩ đang ngồi trước màn hình lớn, chuyên tâm kiểm soát nhiệt độ nước.

"Có hơi khó, đám đó mạnh mẽ ghê, ngay cả hỏa tiễn mà cũng dùng luôn. Một giờ trước ta đã cưỡng chế làm một tháp đại bác laser bị ‘hư hao’ rồi."

“Cứ nấu nước ấm thế tiếp ta sợ không khống chế được.”

“Lợi hại vậy à?”

Phương Hằng cũng sửng sốt, đi quan sát tình hình bên ngoài dinh thự thông qua màn hình giám sát.

Hay lắm!

Những người của công ty AEFC liều mạng đến mức đó cơ à?

Đúng như Mạc Gia Vĩ nói, AEFC đã chi rất nhiều tiền để mua các loại vũ khí chiến đấu có sức công phá cao như bom, hỏa tiễn, đạn gây choáng.

“May là không khai chiến chính diện với bọn họ... nếu không đúng là hơi phiền phức...”

Phương Hằng thì thầm.

Nhìn tư thế này, bọn họ nhất định phải tiêu hao ít nhất bảy tám trăm điểm Chủ Thần!

Phương Hằng cảm thấy hơi ngượng ngùng.

Hắn liếc nhìn thời gian.

Chỉ còn gần một giờ nữa là kết thúc trăng máu, tần suất đổi mới của vua zombie vỡ nhỏ rõ ràng đã chậm lại nhiều.

Cường độ của thi triều cũng dần dần giảm xuống.

Victor hỏi: “Phương Hằng, chúng ta bắt đầu tháo tháp đại bác laser được rồi nhỉ?”

Phương Hằng gật đầu: “Ừ, bắt đầu tháo dỡ!”

“Khà khà, bắt đầu tăng nhiệt độ nước rồi phải không? Để ta để ta!”

Ở bên cạnh, Mạc Gia Vĩ thuần thục bật công tắc khống chế âm thanh, mở bộ đàm.

"Bảo Mạnh Hạo nghe liên lạc."

“Mạnh Hạo tiên sinh, ta có một tin rất rất xấu muốn thông báo cho ngươi. Tháp đại bác laser cuối cùng tạm thời không thể hoạt động do quá nóng. Ta đã cử người tiến hành sửa chữa khẩn cấp..."

“Chết tiệt!”

Nghe thấy giọng nói của Tsugawa Hideharu, Mạnh Hạo có xúc động muốn đập bể luôn bộ đàm.

Nhìn thấy còn một giờ nữa là trăng máu sẽ kết thúc, cường độ thi triều cũng đã bắt đầu giảm xuống, ước chừng chỉ còn mấy đợt cuối cùng nữa thôi, tại sao cố tình lại tuột dây xích vậy chứ?

Những người chơi AEFC cũng nghe thấy giọng nói truyền ra từ bộ đàm, ai nấy đều la mắng.

"Công ty chó má gì vậy, sao toàn là vật phẩm chất lượng kém thế? Có bốn cái hỏng luôn cả bốn? Đùa với ta à?"

“Chờ hoàn thành nhiệm vụ rồi, một ngày nào đó ta sẽ phá hủy cả cái dinh thự này!”

“Nhiệm vụ quái quỷ gì vậy! Không để người ta sống à!”

Chửi thì chửi, mắng thì mắng, người chơi của công ty vẫn tập trung tinh thần đối phó với lũ zombie.

Mỗi khi ở sát biên giới của việc bị diệt cả đoàn, tinh thần của bọn họ đều phấn khởi tới cực điểm.

"Đừng đừng than phiền nữa, chỉ còn một giờ nữa thôi! Cố chịu đi!”

"Đây cũng là thiết lập đặc biệt củ trò chơi đối với độ khó nhiệm vụ, trong một giờ cuối cùng không thể sư dụng vũ khí laser của dinh thự để hỗ trợ.”

Triêu Khâm Tư lo lắng sĩ khí sẽ bị ảnh hưởng nên tùy tiện tìm một cái cớ đơn giản giải thích, chỉ huy mọi người tiếp tục chiến đấu.

"Chịu đựng thêm chốc nữa thôi, người của Liên Bang đã đến bên ngoài Mông thành, giúp chúng ta giảm bớt áp lực của zombie, chúng ta có thể chịu được!"

"A La, đi đổi ba phát đạn gây choáng và 20 phát hỏa tiễn."

“Nhưng đội trưởng, chúng ta đã không còn điểm Chủ Thần nữa.”

Mạnh Hạo cắn răng: “Dùng của ta, ta sẽ mua nó.”

Triệu Khâm Tư gật đầu: “Chờ mọi chuyện chấm dứt rồi tìm công ty chi trả.”

Nói rồi Triệu Khâm Tư đưa mắt nhìn Lucia đang đứng ở lối vào của dinh thự.

Giờ đây, Lucia đã trở thành niềm hy vọng cuối cùng của bọn họ.

Không có tháp đại bác laser bọn họ vẫn có thể chống chọi được, thế nhưng Lucia tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề gì được!

Điểm phát ra lớn nhất của họ bây giờ là đội quân zombie do Lucia điều khiển.

Vẻ mặt Lucia vẫn bình thản như thường, nàng vừa khống chế bầy zombie chiến đấu, đồng thời còn không quên quan sát từng cử chỉ một của những người chơi công ty AEFC.

Nàng thì thầm vào bộ đàm: "Ừ, rồi, ta rất an toàn, ta hiểu rồi, Phương Hằng, ngươi cũng phải cẩn thận."

...

‘Nhắc nhở: Hiện tại trăng máu đã kết thúc, ngươi đã thành công vượt qua trăng máu, mở khóa tư cách trò chơi bậc trung...’.

“Kết thúc rồi!”

“Ra tù rồi!!!”

“Mẹ nó, nghẹn chết ông đây...”

Tiếng vỗ tay và tiếng reo hò vang lên ầm ĩ trong nhà an toàn lâm thời dưới tầng hầm.

Hầu hết người chơi đều logout và chìm vào giấc ngủ. Sau khi tỉnh dậy thì trăng máu đã kết thúc.

Vô cùng đơn giản.

Liêu Bộ Phàm nhìn các người chơi hưng phấn, ngáp dài.

"Cuối cùng cũng cũng kết thúc..."

Hắn không hề logout, im lặng ngồi không với những người chơi này trong chín giờ.

Thật sự là rất rất buồn chán!

Rõ ràng Mạc Gia Vĩ và Phương Hằng chơi bên dinh thự rất vui.

Theo chỉ thị của Phương Hằng, Liêu Bộ Phàm lập tức sơ tán các người chơi trở lại nhà tù.

"Cảm ơn các vị đã giúp đỡ. Hiện tại mời các vị xếp hàng trở về nhà tù, chờ bọn ta thu dọn chiến trường xong là các vị có thể tự mình rời khỏi nhà tù.”

Các người chơi cũng không muốn ở lại lâu trong tầng hầm bí bách này, ai nấy xếp hàng rời khỏi.

Bình Luận (0)
Comment