Ngồi ở bên kia bàn thấp là Mạc Hướng Thiên.
Hắn nâng tách trà và đưa lên miệng, nhấp một ngụm.
“Cử một người bình thường tới ám sát huyết thống của nhà họ Mạc.”
“Ý của bọn họ rất rõ ràng, họ là đang cảnh cáo và khiêu khích, bảo chúng ta đừng hành động thiếu suy nghĩ.”
“Ha, không coi ai ra gì!”
Mạc Hướng Thiên đặt ly trà xuống, cười khẩy.
Mạc Vân Tiêu vẫn bình tĩnh như thường, hắn hỏi: “Phía ông cố nói gì?”
“Ông cố nói, bây giờ là xã hội pháp luật, nếu gặp ám sát thì đương nhiên là phải báo cảnh sát rồi.”
Nói xong, hai người nhìn nhau và bật cười một cách vô cùng ăn ý.
“Chắc ngươi cũng đã nghe về chuyện xảy ra bên phòng tập thể dục ngày hôm qua rồi nhỉ?”
“Ta có nghe rồi, không ngờ lại gây ra động tĩnh lớn như vậy.”
“Thiên phú thật đáng ngạc nhiên, phải không?”
“Ừ, chỉ là tạo ký hiệu nghi thức cấp một mà đã có thể gây ra hiện tượng lạ này, thuộc tính cơ sở của hắn trong trò chơi và độ phù hợp với Huyết tộc tận thế cao chưa từng thấy.”
Nói xong thì Mạc Vân Tiêu nhíu mày.
“Ta luôn cảm thấy ở hắn vẫn còn một vài bí mật.”
“Nếu đã là bí mật thì đừng đi sâu vào quá nhiều.”
Mạc Hướng Thiên nói: “Thế hệ này của nhà họ Mạc chỉ có mình Gia Vĩ là dòng chính, từ nhỏ đến lớn hắn vẫn luôn rất tầm thường, chỉ có cái vận may là xem như không tệ.”
“Cốc cốc cốc…”
Trong lúc họ đang nói thì có người gõ cửa phòng.
“Chú tư, ngươi có ở bên trong không?”
“Mời vào.”
Mạc Gia Vĩ và Phương Hằng cùng bước vào phòng minh tưởng.
Thấy Mạc Hướng Thiên ở trong phòng, Mạc Gia Vĩ lộ ra vẻ mặt suy sụp ngay.
“Hừ! Chẳng làm ra được trò trống gì.”
Mạc Hướng Thiên liếc nhìn Mạc Gia Vĩ, hắn hừ nhẹ một tiếng rồi đứng lên nói: “Ta còn có việc.”
Mạc Gia Vĩ đau khổ trong lòng, hắn thầm hỏi bản thân lại làm gì sai sao?
Mãi đến khi Mạc Hướng Thiên rời khỏi phòng minh tưởng, Mạc Gia Vĩ mới thở phào nhẹ nhõm.
“Chú tư, ngày hôm qua bên phòng tập thể dục xảy ra chuyện lớn!”
“Tới giờ ta chưa bao giờ thấy có nhiều con dơi tập trung ở một chỗ như vậy.”
“Ta đã nghe nói rồi.”
Mạc Vân Tiêu gật đầu một cái, rồi rót cho hai người ly trà.
“Hẳn là có liên quan tới nghi thức, Phương Hằng, hôm qua ngươi đã thiền xong, và đã xây dựng xong nghi thức trong biển thần thức rồi phải không?”
“Phải.”
Phương Hằng gật đầu một cái.
Nhanh như vậy à, chỉ một ngày mà đã thiền xong rồi.
Thấy Phương Hằng gật đầu, Mạc Gia Vĩ có hơi ngạc nhiên.
Giây sau, hắn cảm thấy việc này dường như cũng rất bình thường.
Đại thần mà, vốn dĩ phải như thế này.
“Vậy thì đúng rồi, sau khi thiền xong, lực lượng bị phong ấn sẽ được giải phóng ra hoàn toàn, ta nghĩ là những con dơi đó là đang truy tìm khí tức của ngươi.”
Mạc Gia Vĩ nghe được điều này thì tỏ ra vô cùng sợ hãi, hắn quay đầu nhìn về phía Phương Hằng.
Chúng gây ra động tĩnh lớn như vậy ở phòng tập thể dục cả đêm hôm qua đều là vì hắn.
“Nhưng mà chú tư, tại sao khi những người khác giải phóng thì lại không xảy ra phản ứng này?”
“Trong tình huống bình thường thì chỉ có một số rất ít người sẽ nảy sinh phản ứng, hơn nữa mức độ cũng rất nhỏ.”
“Phản ứng mãnh liệt thế này, đây là lần đầu tiên ta thấy.”
“Tối hôm qua ta có tìm đọc các tài liệu có liên quan, ta nghĩ khả năng này có liên quan đến con dấu nghi thức đặc thù của Phương Hằng.”
“Ngoài việc có thể thu hút được nhiều bầy dơi tới như vậy, có vẻ như độ phù hợp giữa Phương Hằng với trò chơi Huyết Tộc Ngày Tận Thế rất cao.”
Mạc Vân Tiêu nói xong thì quay đầu nhìn về phía Phương Hằng.
“Mặt khác, Phương Hằng, hẳn là trị số thuộc tính cơ sở của ngươi ở trong trò chơi rất cao.”
“Tổng hợp điều trên, cuối cùng đã gây ra hiện tượng lạ bên ngoài phòng tập thể dục tối hôm qua.”
Nghe lời giải thích của Mạc Vân Tiêu, Mạc Gia Vĩ lúc hiểu lúc không, chỉ là hắn cảm thấy Phương Hằng thật sự quá trâu bò.
Phương Hằng nhíu mày, dò hỏi: “Ngài Mạc, xin hỏi độ phù hợp mà ngươi nói là có ý gì?”
“Hừm, độ phù hợp là một cách nói tương đối mơ hồ, người chơi mà có độ phù hợp với thế giới trò chơi nào đó càng cao, thì người đó sẽ dễ dàng thích ứng với thế giới trò chơi đó hơn.”
“Ví dụ như ngươi có xác suất lĩnh ngộ kỹ năng ở trong trò chơi Huyết Tộc Ngày Tận Thế cao hơn một chút, cũng sẽ dễ dàng kiếm được điểm kinh nghiệm kỹ năng, xác suất kích hoạt nhiệm vụ cấp cao sẽ cao hơn, ví dụ như vậy.”
Phương Hằng thử dò hỏi: “Như vậy năng lực thì sao? Sau khi vào trò chơi Ngày Tận Thế, có phải năng lực của ta cũng sẽ được tăng lên không, ví dụ như là thuộc tính cơ sở?”
Không đúng!
Ngày hôm qua rõ ràng mình lấy được thăng cấp thuộc tính trong trò chơi!
Hơn nữa không chỉ là Huyết Tộc Ngày Tận Thế, ngay cả Zombie Ngày Tận Thế cũng có thể lấy được thăng cấp giống như vậy!
Phương Hằng thầm tự hỏi trong lòng.
Hắn ý thức được Mạc Vân Tiêu cũng không rõ tác dụng của phong ấn linh hồn.
Mà phong ấn linh hồn có thể là một đạo cụ khá mạnh.
Trong nhất thời, ba người không hẹn mà cùng trầm mặc.
Một lát, Mạc Vân Tiêu gửi lời mời đến Phương Hằng.
“Phương Hằng, không biết ngươi có hứng thú với Huyết Tộc Ngày Tận Thế không?”
“Ừm?” Phương Hằng ngẩng đầu, vẻ mặt nghi hoặc.
“Năng lực của ngươi rất mạnh, cực kỳ thích hợp với Huyết Tộc Ngày Tận Thế.”
“Thật ra bọn ta đã kinh doanh mấy năm ở khu thứ bảy của Huyết Tộc Ngày Tận Thế, đang âm thầm thu mua bộ phận công ty trò chơi, hơn nữa có kế hoạch phát triển ở khu thứ bảy.”
“Bọn ta đã tham gia vào nhiệm vụ chính, nếu ngươi có thể gia nhập...”
Phương Hằng từ chối nói: “Xin lỗi, tạm thời ta không có dự định đi trò chơi khác.”
“Phương Hằng, có lẽ ngươi vẫn không biết ý nghĩa của nhiệm vụ chính là gì nhỉ?”
Phương Hằng ngẩng đầu.
Mạc Gia Vĩ cũng là lần đầu tiên nghe được bí mật bị che dấu liên quan đến trò chơi, dáng vẻ cực kỳ hứng thú.
“Chú tư, nhiệm vụ chính còn có cách nói gì sao?”
“Bị chủ thần khống chế, ta chỉ có thể nói, nhiệm vụ chính có nghĩa là sát nhập, hoàn thành nhiệm vụ chính hơn nữa đạt được đến điểm số cao nhất, chúng ta sẽ cùng lấy được quyền sở hữu của thế giới này.”