Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 357 - Chương 360: Thiết Bị Xé Rách Không Gian Cấp Ba (2)

Chương 360: Thiết bị xé rách không gian cấp ba (2)

“Mấy người đó là tổ đánh giá từ Liên Bang đến trong lần này.”

“Nửa tháng sau là sát hạch, bọn họ đến đây kiểm tra các học viên đăng ký sát hạch lần này, thuận tiện điều tra bối cảnh và kiểm tra tâm lý.”

Mạc Gia Vĩ không am hiểu về phương diện chiến đấu nhưng nhìn thấy người khác đánh nhau cũng vô cùng phấn chấn.

Đặc biệt là những học viên này.

Bọn họ đều được công nghiệp nặng Bắc Hà dốc lòng bồi dưỡng từ nhỏ đến lớn.

Sau này đều là người chơi nòng cốt của công nghiệp nặng Bắc Hà bọn họ!

Trong trò chơi cấp trung, những người này đều là trụ cột vững chắc!

“Hay!”

“Hay lắm!!”

Trên võ đài các học viên và ban giám khảo đánh nhau quyết liệt, chốc chốc lại vang lên tiếng hoan hô.

Mạc Gia Vĩ vẫn luôn tự nhận là người chơi hỗ trợ, nhìn thấy người khác đánh nhau cũng vào xem vui vẻ.

Phương Hằng không hứng thú lắm.

Hắn chú ý đến Mạc Vân Tiêu hơn.

Lúc phân tích giải mã nghi thức ký hiệu, Mạc Vân Tiêu gặp phải phiền phức khá lớn. Hắn cảm thấy một người không thể giải quyết được vì thế đánh tiếng với Phương Hằng, không lâu trước đây đã rời khỏi thành phố này đến tìm bạn thân của hắn nghiên cứu về ký hiệu.

Một chuyến đi về này đã mất ba ngày vẫn chưa có tin tức.

“Ê Phương Hằng, ngươi nhìn bên đó kìa.”

Mạc Gia Vĩ giơ tay chỉ vào hai người mặc đồng phục màu đen, mang kính đen ở trong góc.

“Bọn họ chính là ban giám khảo Liên Bang phái đến.”

“Ồ.”

Phương Hằng đánh giá bọn họ vài cái, rất nhanh đã dời mắt đi.

Bên sân, dưới cặp kính đen, hai ánh mắt cũng đang đánh giá Phương Hằng.

Lưu Vũ là một trong những ban giám khảo lần này, hắn huých vào cánh tay của cộng sự Cung Phàm.

“Hắn chính là Phương Hằng? Tân nhân ở server thứ tám mà ta với ngươi từng nhắc đến sao?”

“Gần đây ở server thứ tám rất hot. Ta từng nghe người ở server thứ tám nói hắn đã xây dựng nơi ẩn núp cỡ lớn, còn có năng lực điều khiển đám zombie.”

“Dựa vào năng lực này, giai đoạn đầu Phương Hằng phát triển rất mạnh trong trò chơi.”

Cung Phàm lạnh nhạt trả lời: “Zombie? Nắm được thứ đó lợi hại lắm sao? Đỡ được một cú đấm của ta không?”

“Đừng nói như vậy mà, cũng là một kỹ năng rất lợi hại, đánh giá nội bộ cũng là thiên phú hơn cấp S.”

“Tiếp tục phát triển theo tình hình trước mắt, hắn đạt được thế lực cấp bá chủ ở server thứ tám cũng là chuyện sớm muộn thôi.”

“Để duy trì sự ổn định của thế giới trò chơi cấp thấp nhất, cấp trên có lẽ sẽ tiến hành hợp tác với hắn.’

Lưu Vũ vừa nói ánh mắt vừa toát lên tia ngưỡng mộ.

“Nếu như vậy sau này chắc chắn không cần lo cái ăn cái mặc, làm một tên ngu ngốc có quyền có thế.”

“Nhưng mà đáng tiếc, ta nghe nói gần đây khu số tám bị người của Dạ Kiêu chơi một vố, nhiệm vụ chính bị gián đoạn, đoán chừng sự phát triển của khu số tám cũng đến đỉnh rồi.”

Cung Phàm không hứng thú lắm, hắn nói: “Chuyện của trò chơi cấp dưới ta không quan tâm.”

“Được thôi, mấy hôm trước trên mạng lan truyền chuyện sân vận động xuất hiện rất nhiều dơi ngươi có biết không?”

Cung Phàm cảm thấy hơi hứng thú, lần đầu tiên hắn ngẩng đầu nghiêm túc nhìn về phía của Phương Hằng.

“Là hắn?”

“Không biết nữa, bộ phận tình báo trong vùng đã thu thập các tư liệu tìm kiếm được từ trên mạng trong ngày hôm đó, còn tiến hành sắp xếp so sánh.”

“Bọn họ xác định các con dơi bay lượn vòng trên bầu trời đã tạo thành một ký hiệu Thần bí học đặc biệt nào đó và dị tượng này là Cụ Thể Hóa giai đoạn một do có người đã mở ra.”

Cung Phàm cau mày: “Thần bí học? Động tĩnh lớn như vậy? Là Cụ Thể Hóa độ phù hợp cao?”

“Nếu không thì sao? Đăng ký huấn luyện mô phỏng bình thường như vậy tùy tiện phái hai người đến là được rồi, bảo hai chúng ta đến đây làm gì?”

Lưu Vũ nhếch môi tiếp tục nói: “Lãnh đạo đã căn dặn nhân cơ hội lần này nghĩ cách thăm dò công nghiệp nặng Bắc Hà, xem xem bọn họ có phải đang lén lút nuôi dưỡng quái vật nhỏ gì đó hay không.”

“Nghĩ cách xác định rủi ro, tốt nhất là có thể tìm thấy thân phận người chơi gây nên dị tượng ngày hôm đó.”

Cung Phàm nói: “Ngươi nghi ngờ dị tượng ngày hôm đó do Phương Hằng gây nên sao?”

“Trước đây ta đã điều tra, một tuần trước Phương Hằng vừa mới đến thành phố này, ngày thứ hai sau khi đến đây thì đã xảy ra chuyện đám dơi ở sân vận động. Ngày hôm đó hắn cũng xuất hiện ở sân vận động, hơn nữa đã xác nhận hắn là người chơi Cụ Thể Hóa cấp một chưa đăng ký...”

“Biết rồi, để ta đi thử hắn.”

Cung Phàm cảm thấy bên tai ong ong, hắn không kiên nhẫn mà ngắt lời Lưu Vũ đang lảm nhảm: “Từ đầu cứ nói lãnh đạo căn dặn là được rồi, đánh một vòng lớn như vậy.”

“Đừng dùng nhiều sức quá, tên đó rất quan trọng, server thứ tám vẫn phải cần hắn duy trì sự ổn định, Liên Bang chúng ta còn có hợp tác với hắn... Ê ngươi xem, cơ hội tốt kìa.”

“Đúng rồi, lãnh đạo cần các tư liệu thuộc tính của hắn, thăm dò nhiều hơn một chút tình báo phải hết sức chuẩn xác!”

“Ngươi phiền thật đó...”

Cung Phàm nói rồi phất tay, bước tới cửa thông đạo Phương Hằng rời đi.

Phương Hằng vẫn chưa biết hắn bị người khác nhắm trúng rồi.

Hai phút trước hắn vừa nhận được tin tức của Mạc Vân Tiêu.

Máy bay đêm qua của Mạc Vân Tiêu vừa bay về thành phố này vào sáng sớm hôm nay, bây giờ đã đến dinh thự.

Trong chuyến đi lần này, Mạc Vân Tiêu có chút manh mối về chuyện dấu ấn Thần bí học, hắn nhắn tin bảo Phương Hằng có thời gian đến dinh thự một chuyến.

Phương Hằng trả lời ‘tới ngay’, sau đó lập tức đi đến dinh thự.

“Phương Hằng?”

Bên trong hành lang đấu trường, Phương Hằng nghe thấy phía sau có người gọi tên của hắn.

Phương Hằng quay đầu lại nhìn thấy một thanh niên mang kính đen đang bước đến chỗ hắn.

Hả? Giám khảo kia của Liên Bang?

“Nghe danh đã lâu, xin chỉ giáo.”

Cung Phàm ghét phiền phức cũng không thích nói chuyện, gật đầu với Phương Hằng sau đó bước nhanh xông về phía Phương Hằng.

Tình huống gì vậy?

Nhìn thấy Cung Phàm bước nhanh xông đến, Phương Hằng có hơi ngơ ngác.

Cung Phàm không phải người của Liên Bang sao?

Gần đây sao mà hay có người tìm hắn đánh nhau vậy?

Chớp mắt Cung Phàm đã nghiêng người tới trước mặt một chân đá ngang qua.

“Rầm!!”

Bình Luận (0)
Comment