Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 374 - Chương 377: Nghệ Thuật Gia

Chương 377: Nghệ thuật gia

Ước tính sau khi trở về sẽ là ngày hôm sau.

“Sandy tiên sinh, nơi ẩn núp của ta ở rất xa, việc này không nên chậm trễ, chúng ta hãy xuất phát thôi.”

Sandy gật đầu: “Đây là những thứ vô cùng quý giá, chúng ta phải hết sức cẩn thận!”

“Đương nhiên rồi.”

Phương Hằng ra hiệu cho Đoàn kỵ sĩ Hắc ám tiếp tục lên xe và đi về phía nhà tù.

Chia tay Hubbard, nhân tiện mua vài thùng xăng đổ đầy, đội ngũ trải dài lại tiếp tục cuộc hành trình.

Hạo Châu và nhóm của hắn cũng đi theo Phương Hằng trở về nơi ẩn núp của hắn.

Sau khi đi được hơn nửa tiếng, Phương Hằng cảm thấy buồn ngủ, không khỏi ngáp dài.

Thức cả đêm qua, hắn cũng cảm thấy hơi mệt và phải ngủ tiếp.

“Các ngươi không buồn ngủ sao? Ta offline nghỉ ngơi một chút, hơi mệt rồi.”

“Bọn ta không sao, nơi này cứ giao cho bọn ta.”

Hai anh em Khumpa Khunka mỗi người lấy ra một chai cà phê đổ đầy bụng.

Mặc dù rất buồn ngủ, nhưng nhìn thấy nhiệm vụ sắp hoàn thành, một lượng lớn nhiệm vụ sắp được bỏ vào túi...

Ai có thể ngủ giờ này!

Hạo Châu cũng vậy, hào hứng phấn chấn đến mức không thấy buồn ngủ chút nào.

“Được rồi, ta đi ngủ trước, nếu có vấn đề thì cứ gọi ta bất cứ lúc nào.”

Phương Hằng giao cho Lucia quyền điều khiển lũ zombie, ném một chiếc giường thô sơ lên xe tải và offline.

Phải mất gần một ngày trời, cuối cùng đoàn xe chở các tác phẩm nghệ thuật đã quay trở lại nơi ẩn núp của nhà tù.

Nhìn thấy kiến trúc phòng thủ thành phố đồ sộ cùng với quy mô của nơi ẩn núp, biểu hiện của Sandy vô cùng khoa trương.

“Phương Hằng, nơi này vượt quá sức tưởng tượng của ta!”

“Khả năng phòng thủ nơi ẩn núp của ngươi quá mạnh rồi, so với cái nơi rách nát ở Hubbard thật sự tốt hơn rất nhiều!”

“Nhưng mà Phương Hằng, việc bảo dưỡng các tác phẩm nghệ thuật thật sự rất tốn kém vật tư, ngươi có thể đồng ý với ta, cung cấp cho các tác phẩm của ta sự bảo vệ tốt nhất không?”

“Đương nhiên có thể, đây là nghệ thuật! Các tác phẩm xứng đáng có được sự bảo vệ tốt nhất!”

Vì nhiệm vụ, Phương Hằng với khuôn mặt đầy chính khí, đồng ý ngay lập tức!

“Với lại ta cũng sẽ xây một phòng triển lãm ở nơi ẩn núp của mình, đó là điểm đến thích hợp của giới phê bình nghệ thuật.”

Phương Hằng thầm nghĩ lấy đâu ra mà nhiều tác phẩm nghệ thuật để bày biện trong nơi ẩn núp như vậy, tất nhiên nó không thể xem như là rác trên bảng trắng!

Các phòng trưng bày nghệ thuật chắc chắn sẽ được xây dựng.

‘Nhắc nhở: Độ thiện cảm Sandy dành cho ngươi đã tăng lên đáng kể!’

Sandy nghe xong những lời này của Phương Hằng, cả hai mắt sáng rực!

Hắn chăm chú nhìn Phương Hằng, như thể hắn đang xem một tác phẩm nghệ thuật đầy tinh xảo.

“Trời ạ! Phương Hằng! Ngươi thực sự khác với những kẻ cầu sinh nông cạn ngoài kia! Ta nhìn thấy sự chân thành trong mắt của ngươi!”

“Quá đỉnh! Thật sự quá đỉnh!”

“Nơi này chính là vì cất giữ những tác phẩm nghệ thuật của ta mà tồn tại! Ta thật sự quá phấn khích rồi!”

Sandy kích động đến nổi không nói nên lời, hắn tự gật đầu với chính mình.

“Ừm, ta quyết định rồi, ta cũng sẽ ở lại nơi này cùng với các tác phẩm nghệ thuật của ta, tự tay chăm sóc chúng.”

Phương Hằng: ???

Giây tiếp theo, một dòng lời nhắc nhở của trò chơi xuất hiện trên võng mạc của Phương Hằng.

‘Nhắc nhở: Độ thiện cảm của Sandy dành cho ngươi đã tăng lên đáng kể’.

‘Nhắc nhở: Sandy gia nhập vào nơi ẩn núp của ngươi’.

‘Nhắc nhở: Nơi ẩn núp hiện tại của người chơi có thể xây dựng một kiến trúc đặc biệt - viện bảo tàng nghệ thuật Sandy (kiến trúc nâng cao của bảo tàng nghệ thuật thông thường)’.

‘Nhắc nhở: Độ thu hút nơi ẩn núp của ngươi đã được thăng cấp’.

Phương Hằng nhất thời không biết nói gì.

Hử? Cưỡng ép gia nhập?

Sandy ngươi cũng quá cởi mở rồi?

Phương Hằng nhanh chóng nhấp vào tài sản của Sandy để kiểm tra, trong lòng nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Nếu thuộc tính là rác, phải tìm cách đuổi hắn đi.”

Nhân vật: Sandy Nairn

Đánh giá: S-

Cấp bậc: 5.

Lực lượng: 2.

Thể chất: 3.

Nhanh nhẹn: 2.

Cảm giác: 4.

Ngộ tính: 29.

Ý chí: 2.

Độ trung thành hiện tại: 88.

Kỹ năng:

Khoa học cơ sở (level: 5).

Thưởng thức nghệ thuật (level: 97).

Giám định (level: 47).

Chế tạo sách (level: 27).

Kỹ năng nấu nướng (level: 1).

Hội họa (level: 18).

Đọc hiệu suất cao (level: 26)

Ý chí cầu sinh (level: 42).

Nhịn đói (level: 35).

Kỹ năng thiên phú đã thức tỉnh: say mê nghệ thuật (level: 3)

Cấp bậc kỹ năng thiên phú: S-.

Mô tả kỹ năng thiên phú: ngoài tăng lực hấp dẫn của nơi ẩn núp lên 5%, tăng phạm vi chấp nhận radio cầu sinh của nơi ẩn núp lên 65%, mỗi khi cấp độ kỹ năng được tăng thêm 1 cấp, ngoài việc đạt được thêm 1% lực hấp dẫn và 5% phạm vi truyền bá, nhận thêm xác suất thành công khi thuyết phục các NPC khác.

Trong lòng Phương Hằng đầy sự ngạc nhiên.

Thật sự không nghĩ tới!

Sandy thế mà đã chạm ngưỡng cấp S!

Hắn cũng là nhân vật cấp S-!

Vậy được rồi.

Phương Hằng bỏ ý định đuổi Sandy ra khỏi đầu.

Khả năng gia tăng lực hấp dẫn nơi ẩn núp và tăng phạm vi chấp nhận radio cầu sinh cực kỳ tốt.

Khoan đã…

Đột nhiên Phương Hằng lại nghĩ ra cái gì nữa rồi.

Hiệu quả của thuộc tính thiên phú có thể tăng thêm tỷ lệ thành công khi thuyết phục các NPC khác?

Điều đó có phải có nghĩa là tỷ lệ thành công của kế hoạch đào chân tường có thể có thêm một bước tiến mới?

Nhất thời, Phương Hằng nhìn chòng chọc vào Sandy với ánh mắt đầy ý đồ xấu.

Sandy tuyệt nhiên không hề để ý tới ánh mắt của Phương Hằng.

Hắn ta móc trong túi ra năm chiếc huân chương vàng, lần lượt đi đến chỗ các thành viên của đội Hạo Châu rồi tận tay đeo huân chương cho họ.

“Cảm ơn mọi người, là mọi người đã mạo hiểm mạng sống của mình để cứu những tác phẩm nghệ thuật này khỏi địa ngục trấn Ấm Thành.”

“Trên con đường này, mọi người đã giúp đỡ ta quá nhiều rồi, lại còn cung cấp cho tôi một nơi ẩn núp tốt như vậy để cất giữ tác phẩm nghệ thuật của ta.”

“Ta không có lời nào có thể bày tỏ hết được, đây là huân chương do bảo tàng nghệ thuật làm để kỷ niệm một trăm năm ngày thành lập.”

“Xin đừng xem thường nó, nó không đơn giản chỉ là một tấm huân chương, mà là một sự vinh dự!”

Bình Luận (0)
Comment