“Hừ! Đương nhiên là có năng lực đặc biệt! Như ta đã nói, bọn nó đều là bảo vật do văn minh nhân loại để lại! Đều là bảo vật vô giá! Không có cách nào đo lường được bằng tiền!”
Sandy nói với một cái khịt mũi nặng nề.
Hắn lấy từ ba lô một gói khăn giấy, trèo lên bức tượng điêu khắc gần nhất và lau nó cẩn thận.
Phương Hằng nhướng mày.
Những người khác cũng tỏ vẻ ngạc nhiên.
Sau khi Sandy lau, dòng chữ ghi chú bức tượng điêu khắc của nhiệm vụ này đã thay đổi.
Vật phẩm: bức tượng điêu khắc – Người ngâm xướng của giáo đường.
Đẳng cấp: S.
Loại hình: tác phẩm nghệ thuật.
Mô tả: Một tác phẩm của bậc thầy nghệ thuật đương đại Antony Gormley, đặt nó trong nơi ẩn núp sẽ mở ra giao diện nghệ thuật (nghệ thuật +19).
Mô tả: Cấp độ nghệ thuật của nơi ẩn núp lớn hơn 100 và cấp độ của nơi ẩn núp cao hơn level: 90 có thể mở khóa xây dựng tòa nhà đặc biệt - phòng triển lãm.
(Phòng triển lãm có thể cải thiện lực hấp dẫn của nơi ẩn núp, thăng cấp lực hấp dẫn của nơi ẩn núp đối với một số nhân tài đặc biệt, thăng cấp sĩ khí của các thành viên trong nơi ẩn núp. Hiệu quả thực tế có liên quan đến cấp bậc nghệ thuật của nơi ẩn núp).
Mô tả: Tác phẩm nghệ thuật yêu cầu nhân viên đặc biệt bảo dưỡng hàng ngày, nếu không thể bảo dưỡng trong một thời gian, tác phẩm nghệ thuật sẽ có debuff.
Nó là một vật phẩm cấp S cực kỳ hiếm trong trò chơi!
Tuy nhiên, sau khi đọc mô tả về thuộc tính của vật phẩm, Hạo Châu và những người khác có cảm giác đau trứng.
Bọn họ chỉ có hai từ để đánh giá về những tác phẩm nghệ thuật này.
Gà cay!!
Đối với người chơi, những thứ như bức tượng điêu khắc chiếm quá nhiều không gian! Còn phải phái người chuyên bảo dưỡng nó.
Không phải là bảo dưỡng thông thường. Trong trò chơi, loại bảo dưỡng này đòi hỏi các NPC có kỹ năng đặc biệt, các sản phẩm bảo dưỡng cũng tốn tiền...
Chả có tác dụng gì!
Phòng triển lãm trông có vẻ khá ổn.
Tuy nhiên, các điều kiện của nơi ẩn núp cấp 90 sẽ đóng cửa tất cả người chơi.
Người chơi không thể sửa được!
Đạo cụ hậu kỳ đầy đủ.
Cũng chỉ có có một Liên Bang quy mô lớn mới có nhu cầu.
Mà Liên Bang cũng không ngu, bây giờ ăn còn chẳng no, không có thời gian để làm những tác phẩm nghệ thuật lòe loẹt này.
May mắn thay, tin tốt duy nhất là họ vẫn có thời gian làm nhiệm vụ 10 ngày để giúp Sandy tìm kiếm một người coi tiền như rác, tìm nơi ẩn núp của NPC trong trò chơi và ném đồ đạc vào đó.
Hạo Châu rất bình tĩnh, hắn đã bắt đầu cân nhắc từ chối nhiệm vụ này, đổi luôn lấy phần thưởng giai đoạn đầu.
Nếu làm được câu hỏi phụ thì tốt, nhưng nếu không làm được sẽ bị trừ điểm nên cũng không cần thiết.
Còn hiện tại, nhiệm vụ này gần như không thể hoàn thành.
Sau khi xem xét chi tiết lời nhắc nhiệm vụ, Phương Hằng lại vui mừng khôn xiết.
Được đó!
Hóa ra không phải trang bị trắng!
Lúc Phương Hằng nhận nhiệm vụ, trong lòng hắn đã nghĩ về điều đó.
Nhiệm vụ giai đoạn hai này thật là rắc rối, tại sao không tự mình ăn hết những bức tượng điêu khắc này?
Dù sao nhiều bức tượng điêu khắc như thế này cần phải được vận chuyển bằng xe tải, mỗi ngày chậm trễ sẽ tiêu tốn rất nhiều điểm vinh dự.
Tốt hơn hết nên giải quyết sớm, ném những tác phẩm nghệ thuật này vào nơi ẩn núp của riêng mình!
Có thể nơi ẩn núp của những người chơi khác quá nhỏ, không thể chứa được, nhưng cấp bậc nơi ẩn núp của hắn đã được nâng lên level 107!
Chỉ riêng kho để chứa vật tư đã là ba mươi rồi.
Nợ nhiều không sầu, cũng chỉ là xây thêm vài cái nhà kho thôi mà!
Chỉ có điều…
Chất cả đống bức tượng điêu khắc trắng ở trong nhà trông có hơi ngớ ngẩn không?
Bây giờ, sau khi xác nhận rằng những bức tượng điêu khắc này không phải là trang bị trắng, còn có thể xây dựng được một kiến trúc phòng triển lãm đặc biệt, Phương Hằng đã vui vẻ chấp nhận nó.
Dù ít dù nhiều nó có thể làm tăng lực hấp dẫn của một số nơi ẩn núp, sau này việc ra ngoài lừa NPC quay lại sẽ dễ dàng hơn.
Méo mó có hơn không!
Phương Hằng đã đưa ra quyết định, vì vậy hắn gật đầu và nói: “Sandy tiên sinh, ta có một nơi ẩn núp do chính tay ta xây dựng, hơn nữa ta sẵn lòng cất giữ các tác phẩm nghệ thuật của ngươi trong nơi ẩn núp của ta, không biết ngươi có đồng ý không?”
“Thật sao?!”
Sandy vô cùng ngạc nhiên, hắn lập tức thay đổi sắc mặt và nhìn Phương Hằng với vẻ ngưỡng mộ vô cùng.
“Ta biết ngay mà! Trên đời này vẫn sẽ có người biết nhìn hàng xịn!”
“Nhưng nơi ẩn núp của ngươi có đủ lớn không? Nó có thể chứa nhiều tác phẩm nghệ thuật như vậy không? Ngoài ra, nơi ẩn núp của ngươi có đủ an toàn không?”
“Những tác phẩm nghệ thuật quý giá này cần được bảo dưỡng, chúng tốn một ít chi phí mỗi ngày...”
Phương Hằng gật đầu: “Đương nhiên, ta cam đoan với ngươi, Sandy, dù bây giờ có là tận thế nhưng nghệ thuật vẫn luôn là nghệ thuật. Ta tin rằng khi tận thế kết thúc, mọi người sẽ nhớ đến đóng góp của ngươi trong việc bảo tồn nên văn minh nhân loại.”
“Phương Hằng!!”
Sandy nhìn Phương Hằng đầy kích động, như thể người bạn tốt đã quen biết mấy trăm năm.
“Ta biết! Ta biết ai đó sẽ hiểu ta mà!!”
‘Nhắc nhở: Độ thiện cảm của ngươi với Sandy đã được cải thiện rất nhiều’.
Nhóm người Hạo Châu im lặng nhìn nhau.
Vừa rồi còn chuẩn bị tìm kẻ tiêu tiền như nước, bây giờ Phương Hằng lại tình nguyện làm kẻ tiêu tiền như nước?
Hạo Châu cảm thấy càng thêm mắc nợ Phương Hằng.
Ai lại muốn chất đống rác này trong một nơi ẩn núp?
Phương Hằng đã hy sinh điều này chỉ vì nhiệm vụ.
Hạo Châu thầm thở dài trong lòng, vỗ vỗ vai Phương Hằng nói nhỏ bên tai hắn: “Phương Hằng, ngươi đừng cố quá, làm tới bước này đã tốt lắm rồi, cũng có thể từ bỏ nhiệm vụ giai đoạn hai.”
“Không sao, chỉ là chuyện nhỏ.”
Phương Hằng xua tay, thuận tay kiểm tra bản đồ.
Không cần phải nghĩ nhiều, những tác phẩm nghệ thuật điêu khắc quy mô lớn này tuyệt đối không thể vận chuyển qua khe nứt không gian.
Chỉ có thể được kéo trở lại từ từ bằng xe tải và zombie.
Nơi đây rất xa khu vực nhà tù, tính ra thời gian cũng phải mất khoảng mười bảy đến mười tám tiếng.