Công ty Meteor chắc chắn cũng hiểu rất rõ giá trị của các tinh thạch năng lượng cao cấp.
Mà phần lớn quặng còn sót lại trong mỏ quặng vẫn chưa được khai thác xong.
Tại sao họ đột ngột ngừng khai thác?
Chuyện gì đã xảy ra khiến họ buộc phải đưa ra lựa chọn này?
“Phương Hằng, qua đây xem đi, có một cái rương ở đây.”
Mạc Gia Vĩ tìm thấy một chiếc rương gỗ trong góc và bảo Phương Hằng qua đó kiểm tra.
Chiếc rương không có khóa và nó cũng có logo của công ty Meteor trên đó.
Phương Hằng đi đến bên mép rương, cẩn thận mở một khe hở trong rương.
“Xoẹt...”
Một ánh sáng xanh lam mờ nhạt chiếu vào khuôn mặt của Phương Hằng qua một khe hở.
Hay quá, trong rương chứa đầy quặng tinh thể màu xanh lam!
Phương Hằng nhặt một viên quặng lên và kiểm tra nó trên tay.
Vật phẩm: quặng Kyanite thô tốt nhất.
Cấp bậc: S.
Mô tả: Quặng tinh thể màu xanh lam cao cấp có chứa năng lượng dao động mạnh mẽ, trải qua tinh chế hóa học đặc biệt, có thể chiết xuất ra quặng tinh thể Kyanite cấp A-S.
Phát tài rồi!
Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ nhìn nhau và thấy sự vui mừng trong mắt đối phương.
Mặc kệ lý do tại sao lại nhiều thế!
Bây giờ đã tìm thấy khu đào quặng, phải đào quặng ngay lập tức và chuyển toàn bộ quặng về nhà rồi tính sau!
“Đi nào, đào quặng thôi!”
Không nói gì thêm, Phương Hằng điều khiển lũ zombie chui qua lỗ và đi vào khu mỏ quặng bỏ hoang.
Các zombie nhao nhao quơ xẻng, tiến hành khai thác và đào bới những lốm đốm màu xanh trên bức tường kia.
...
Năm giờ chiều.
Nơi ẩn núp Liên Bang trong khu vực sa mạc vẫn đang trong trạng thái giới nghiêm cấp một.
Họ gần như bế tắc với nhóm Licker bên ngoài suốt cả ngày!
Hành động của những con Licker quá kỳ quái.
Bọn nó dường như không có bất kỳ ý định tấn công nơi ẩn núp.
Nhưng bọn nó không dễ dàng rời đi, mà cứ ở lại bên ngoài nơi ẩn núp, không ngừng lảng vảng.
Năm tiếng trước, khi những con Licker lần đầu tiên sơ tán, các người chơi của Liên Bang đã thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng bọn họ chưa kịp giải trừ báo động, nhóm Licker này bất ngờ quay lại và phi thẳng vào nơi ẩn núp như thể bị điên.
Quay đi quay lại cả chục lần.
Đôi khi gần, đôi khi xa.
Các người chơi của Liên Bang trong nơi ẩn núp đã bị những con Licker này làm cho căng thẳng tột độ, cứ sợ rằng chúng sẽ bất ngờ tấn công nơi ẩn núp.
Cách đây nửa tiếng, nhóm Licker lại tiến vào nơi ẩn núp một lần nữa.
Thang Sở dần dần mất kiên nhẫn.
Hắn cảm thấy đám Licker hình như đang chơi đùa hắn, không ngừng thách thức giới hạn của hắn.
“Đội trưởng Vu, Licker đã tiến vào phạm vi tấn công, chúng ta có nên thử chủ động tấn công?”
“Không! Tuyệt đối không được.”
Vu Kiệt, người phụ trách chính của nơi ẩn núp đã dứt khoát từ chối.
“Hành động của nhóm Licker này rất kỳ quái. Chúng cứ trì hoãn không tấn công nơi ẩn núp có thể là do kiêng kị điều gì đó, nhưng cũng có khả năng là chúng không nhắm vào chúng ta.”
“Hành động hấp tấp có thể khơi dậy thái độ thù địch của chúng, buộc chúng phải tấn công nơi ẩn núp, tới lúc đó chúng ta sẽ càng bị động hơn.”
Thang Sở không thể phản bác.
Trong thâm tâm hắn biết rằng Vu Kiệt nói không sai.
“Nhưng chẳng lẽ chúng ta cứ đợi mãi như này sao? Có lẽ chúng ta có thể thử tấn công để đẩy lui chúng?”
“Chúng ta không đủ khả năng để đánh cược. Khả năng phòng thủ hiện tại của nơi ẩn núp không đủ để chống chọi với một nhóm Licker đông như vậy. Ngay cả khi chúng ta có thể đẩy lùi lũ Licker này thì thương vong và tổn thất trận chiến là ngoài khả năng chịu đựng của chúng ta.”
“Làm vậy sẽ khiến chúng ta mất đi một lượng lớn năng lực chiến đấu với zombie trong trăng máu.”
Thang Sở nắm chặt nắm đấm.
Thật khó để ngồi yên như thế này!
Hắn quay lại nhìn Chương Triết đang ở bên cạnh.
“Trưởng quan, nhóm Licker này có liên quan đến tổ chức Dạ Kiêu không?”
“Không chắc lắm.”
Chương Triết ngoài mặt vẫn bình tĩnh, nhưng thực ra trong lòng rất bất an.
Theo quan điểm của hắn, sự xuất hiện của đám Licker này quá quái dị, đúng là rất có thể có liên quan đến Dạ Kiêu.
Nhưng mà…
Dạ Kiêu có khả năng điều khiển Licker sao?
“Trưởng quan, hay là người của nhà tù? Trước đây ta có tiếp xúc với một số thông tin, người chơi trong nhà tù có khả năng điều khiển Licker chiến đấu.”
Vu Kiệt cũng từng nghe nói về nơi ẩn núp nhà tù của Phương Hằng, vì vậy hắn ngẩng đầu lên và hỏi: “Ý ngươi là Phương Hằng?”
“Không, không thể là hắn.”
Chương Triết quả quyết phủ định.
“Ta vừa gặp Phương Hằng cách đây không lâu và có một cuộc hợp tác ngắn với hắn trong nhiệm vụ.”
“Hắn quả thực có thể xử lý một số lượng nhỏ Licker, nhưng chắc chắn không nhiều như này.”
“Hơn nữa nhà tù cách chúng ta quá xa, con đường xé không gian tiêu hao rất nhiều năng lượng, không thể dịch chuyển một nhóm Licker lớn như vậy từ bên nhà tù qua đây.”
“Điểm quan trọng nhất là phía nhà tù không có động cơ tấn công nơi ẩn núp của chúng ta.”
Trong phòng chỉ huy, mọi người lại chìm vào im lặng.
Chương Triết hỏi: “Người của chúng ta vẫn đang theo dõi Dạ Kiêu sao? Bọn họ có phản hồi tình báo đặc biệt mới không?”
“Chúng ta giữ liên lạc với tiểu đội giám sát cứ sau 15 phút liên lạc một lần, vừa được xác nhận 3 phút trước.”
“Tạm thời không tìm thấy ai rời khỏi hoặc vào mỏ quặng. Chúng ta tin rằng tổ chức Dạ Kiêu vẫn đang tiến hành khai thác bên trong hang động.”
“Chúng ta đã tiến hành phân tích mỏ quặng, phán đoán từ số lượng người chơi vào mỏ quặng, sẽ mất ít nhất hai ngày để đào thông vào phòng thí nghiệm.”
Chương Triết liếc nhìn đồng hồ.
Đã gần một ngày rồi.
Còn lại một ngày nữa.
Theo lý thuyết, Dạ Kiêu gần như không thể có liên quan tới nhóm Licker bên ngoài này.
Nhưng thời điểm của hai bên quá trùng hợp.
Chương Triết cảm thấy vô cùng bất an.
“Tổ chức một tiểu đội, ta muốn qua đó xem sao.”
“Bây giờ? Quá nguy hiểm, lỡ như những con Licker đó tấn công chúng ta thì sao?”
Chương Triết nheo mắt lại.
“Thượng tá Thang Sở, đây là mệnh lệnh, sự nguy hiểm của Dạ Kiêu còn lớn hơn đám Licker bên ngoài.”
Sắc mặt Thang Sở nghiêm túc.
“Vâng trưởng quan!”
Vu Kiệt gật đầu nói: “Ta sẽ ở lại đây phối hợp với các ngươi. Chúc các ngươi may mắn.”
...