Tám tiếng sau.
Mạc Gia Vĩ và Phương Hằng cùng cạn ly, mỗi người đều rót đầy hai bình cà phê.
“Phương Hằng, chúng ta đã đào lâu như vậy mà vẫn chưa có động tĩnh gì, có phải ta chọn không đúng chỗ rồi không?”
“Đừng vội, quan sát thêm chút nữa, ngươi phải tin tưởng năng lực của mình chứ.”
Mạc Gia Vĩ thầm nói trong lòng ta mà có thực lực cái rắm.
Phương Hằng vẫn tỏ ra hòa nhã.
Ở giai đoạn hiện tại, cấp bậc của người chơi quá thấp nên không có cách nào để thăm dò chính xác vị trí của quặng tinh thể.
Dù sao thì đây cũng là một cuộc đánh cược tùy ý.
Việc hắn tìm Mạc Gia Vĩ để đoán thử vị trí, một nửa là nghiêm túc, một nửa là đùa.
Phương Hằng có kế hoạch dự bị.
Một lượng lớn nhóm zombie chen nhau đào chung một chỗ thì sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất, vậy nên hắn đã chia nhóm zombie ra thành ba tiểu đội, hai tiểu đội khai quật theo hướng khác nhau, còn một tiểu đội phụ trách việc vận chuyển hòn đá đã đào ra.
Một tiểu đội đào dọc theo đường mà Mạc Gia Vĩ đã chỉ ra, ngoài ra còn có một tiểu đội đang đào ở vị trí phòng thí nghiệm đã được đánh dấu trên bản đồ do Đặng Hân vẽ tay.
Phương Hằng nghĩ, nếu bên Mạc Gia Vĩ thất bại, thì hắn vẫn có thể lấy được thông tin liên quan đến quặng tinh thể từ trong phòng thí nghiệm.
Dù sao thì vẫn còn rất nhiều thời gian.
Đang suy nghĩ, thì trò chơi bỗng nhắc nhở có tin mới.
‘Nhắc nhớ: Phân thân zombie của ngươi tiến hành khai quật, ngươi nhận được quặng Kyanite thô chất lượng kém x2.’
‘Giải thích: Ngươi đã học được cách phân rõ khoáng thạch Kyanite từ NPC Khâu Diệu Khang’.
Tới rồi!
Ồ.
Là ở lối mà Mạc Gia Vĩ đã chỉ!
Phương Hằng vỗ vai Mạc Gia Vĩ.
“Có phát hiện rồi, đi thôi, chúng ta qua đó xem sao!”
Hiệu suất khai quật của nhóm zombie cực nhanh, bọn chúng đã đào được hai cái hang sâu vài trăm mét dọc theo lối đi.
Hai người lần theo cái hang đã được đào và cùng nhau đi đến nơi sâu nhất.
Phía trước, lũ zombie vẫn đang cầm cuốc sắt và đào hang.
Từng con zombie vận chuyển quặng đã đào ra khỏi hang.
Phương Hằng kiểm tra quặng tinh thể vừa khai quật được.
Vật phẩm: quặng Kyanite thô chất lượng kém.
Cấp bậc: D.
Mô tả: sản phẩm chất lượng kém, sau khi tinh chế bằng hóa chất đặc biệt, có thể chiết xuất quặng tinh thể màu xanh lam cấp D-C.
Thành công rồi! Chính là nó!
Phương Hằng quay đầu lại và giơ ngón tay cái lên với Mạc Gia Vĩ.
Không tồi nha!
Vận may của Mạc Gia Vĩ thực sự không tồi!
Đã có thể đào được quặng, có nghĩa là bọn họ đang đi đúng hướng.
“Không phải chứ? Thật sự gặp được rồi sao?”
Mạc Gia Vĩ nghĩ điều này hơi nực cười.
Phương Hằng khen ngợi: “Ta đã nói rồi mà, ruồi bọ không đậu vào quả trứng không bị nứt, vận may của ngươi rất tốt.”
“Ngươi so sánh cái kiểu gì vậy... Phương Hằng, ngươi phải tin vào khoa học.”
Mạc Gia Vĩ không nói nên lời.
“Nếu ta thực sự có năng lực, chẳng lẽ chỉ cần tùy tiện đào một lát là có thể đào được quặng Kyanite thô sao?”
Để chứng tỏ bản thân, Mạc Gia Vĩ tùy tiện nhặt một cái cuốc sắt trên mặt đất đập vào bức tường đá bên cạnh.
“Rầm!”
Bức tường đá vững chắc phát ra âm thanh nặng nề.
“Nhìn xem, lần này chỉ là trùng hợp mà thôi, vận may của ta cũng như vậy, không thể tin được.”
Để chứng minh nhân phẩm của mình không tốt lắm, Mạc Gia Vĩ lại giơ chiếc cuốc sắt lên, nhắm vào vị trí vừa rồi và cố gắng đập một viên đá từ đó để xác minh nhân phẩm của mình.
“Rầm!”
Chiếc cuốc lại va vào bức tường đá lần nữa.
“Rắc... rắc rắc rắc...”
Dưới nhát búa này, toàn bộ bức tường đá đã xuất hiện những vết nứt nhỏ.
Các vết nứt nhanh chóng lan rộng ra xung quanh như mạng nhện.
“Bùm!!!”
Một tiếng nổ lớn!
Bức tường đá trước mặt tạo thành những viên đá vụn, đổ sập về phía sau.
Bụi khói tan biến, một hố đen hiện ra trước mặt Mạc Gia Vĩ.
“Đây… “
Mạc Gia Vĩ hoàn toàn sững sờ.
Phương Hằng há to miệng không dám tin.
Soi vào bên trong bằng đen pin.
Phía sau khe hở bị vỡ là một mỏ quặng đã được khai thác nhân tạo.
Bên trong mỏ quặng, có thể nhìn thấy những viên đá huỳnh quang màu xanh lam trên các bức tường
“Quặng đá thô Kyanite?”
Phương Hằng cũng choáng váng.
Hắn quay đầu nhìn Mạc Gia Vĩ cũng đang bối rối.
Ban đầu khi nghe câu chuyện về những người chú của Mạc Gia Vĩ buôn bán, Phương Hằng đã nghĩ rằng chú sáu của Mạc Gia Vĩ chỉ đang đùa.
Hóa ra…
Chú sáu là người có trí tuệ tuyệt vời.
Tìm thấy khoáng thạch!
Bước tiếp theo đương nhiên là lấy hết khoáng thạch đi!
Phương Hằng vỗ mạnh vào vai Mạc Gia Vĩ.
“Mạc Gia Vĩ, ta đã nói từ lâu rồi mà, ngươi chắc chắn là một nhân tài!”
Phương Hằng lấy khẩu shotgun ra, dùng tay cầm của súng để phá và mở rộng lỗ cho đến khi có thể một người trưởng thành có thể chui vào bên trong.
Chui vào mỏ, Phương Hằng nhìn xung quanh.
Mỏ quặng này đã được khai thác từ trước, trên tường đầy vết lồi lõm, trên mặt đất vẫn còn sót lại các bản thảo khai thác và các công cụ thu thập khác lộn xộn.
Thật kỳ lạ, lối vào ban đầu của mỏ quặng ở bên phải đã bị chặn bởi một số lượng lớn các viên đá vụn.
Phương Hằng cúi xuống và nhặt một chiếc mũ của thợ mỏ trên mặt đất.
Hắn để ý đến logo của công ty Meteor trên mũ của người thợ mỏ.
‘Vật phẩm: Mũ thợ mỏ bị hỏng’.
Mô tả: Vật dụng này đã bị hư hỏng, có thể bảo vệ bộ phận yếu ớt trên đầu sau khi đeo lên.
“Có vẻ như đó là công ty Meteor, bọn họ cũng đã từng đến đây, họ còn từng thu thập quặng Kyanite thô ở đây.”
Mạc Gia Vĩ cũng đi theo vào trong mỏ quặng và nhìn xung quanh.
Hắn cũng nhanh chóng nhận ra lối ra bị chặn bằng đá ở phía đối diện.
“Lối vào mỏ quặng bị phong tỏa? Có phải là lở đất không? Đội đào quặng gặp tai nạn?”
Phương Hằng khịt mũi.
Có một mùi quen thuộc trong không khí.
“Nó không giống như một vụ tai nạn, không có xác chết ở đây, hơn nữa vẫn còn mùi khói thuốc súng. Có cảm giác như lối vào đã bị chặn bằng những vụ nổ nhân tạo.”
“Hả? Có phải cố ý chặn lối vào hang động không?”
“Ừm.”
Phương Hằng gật đầu.
Hắn cảm thấy kỳ lạ.