Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 393 - Chương 396: Giải Trừ

Chương 396: Giải trừ

Sau khi lắp ráp chất nổ trên quan tài thủy tinh, Lưu Khả Dịch và nhóm người chơi cùng nhau di tản ra khỏi hang động.

Nhân lúc không ai để ý, Đặng Hân và hai đồng đội của nàng cố tình lùi lại phía sau đám đông một khoảng cách ngắn, nấp vào bóng tối của phòng thí nghiệm.

Sau khi xác nhận rằng nhóm của Lưu Khả Dịch đã rời đi, Đặng Hân lại nhìn quanh phòng thí nghiệm.

Nàng cau mày và ngập ngừng hỏi nhỏ: “Phương Hằng? Ngươi có ở đó không?”

“Bịch.”

Lucia rơi từ trên cao xuống và đứng trước Đặng Hân.

Bịch bịch.

Một âm thanh nhẹ nhàng khác vang lên

Phương Hằng cũng từ trên cao nhảy xuống.

Nhìn thấy Phương Hằng và Lucia từ trên cao rơi xuống, Đặng Hân nhất thời chưa định thần lại.

“Các ngươi vất vả rồi, làm tốt lắm. Tiền thưởng cuối tháng tăng gấp ba lần.”

“Việc nên làm mà, cảm ơn ông chủ!”

Khi hai đồng đội của Đặng Hân nghe được tiền thưởng, họ lập tức phản ứng và cùng nhau cảm ơn.

Ban nãy, Phương Hằng và nhóm Licker đang núp trong bóng tối ở đỉnh hang động.

Tất cả những gì diễn ra trong phòng đều bị Phương Hằng và những người khác nhìn thấy.

Phương Hằng bước nhanh đến chiếc quan tài thủy tinh trong góc.

Một trong năm chiếc quan tài thủy tinh đã bị Đặng Hân lấy đi.

“Có vẻ khá dễ dàng.”

Phương Hằng vừa nói vừa đưa tay chạm vào chiếc quan tài thủy tinh vỡ vụn.

“Trời ơi! Phương Hằng, cẩn thận một chút! Ta đã dành hàng tiếng đồng hồ cho việc này! Tất cả bọn nó là tác phẩm nghệ thuật!”

Phương Hằng ngẩng đầu lên và liếc nhìn Sandy đang trèo xuống thang dây.

“Ta biết.”

Nói rồi, Phương Hằng xé một lớp giấy dán trên bề mặt quan tài thủy tinh.

“Vụt!!”

Hang động mờ ảo, cùng với sự hướng dẫn có chủ đích của Đặng Hân ở bên cạnh.

Lưu Khả Dịch lầm tưởng rằng bốn cỗ quan tài thủy tinh còn lại đều đã bị phá hủy.

Trên thực tế, đó chỉ là đồ nhái được chế tạo nên từ giấy vẽ của Sandy.

“Ngươi đã có mật khẩu?”

“Chờ đã, ban nãy ta có ghi lại.”

Đặng Hân vừa nói vừa truy xuất đoạn video ghi lại trước đó và báo cáo mật khẩu.

“Ouroboros.”

“Ngươi nói gì cơ?”

Trái tim của Phương Hằng đập dữ dội, hắn quay lại nhìn Đặng Hân với sự kinh ngạc.

“Hửm?”

Đặng Hân không ngờ phản ứng của Phương Hằng lại lớn đến vậy, vì vậy nàng đã kiểm tra lại video.

“Không sai, mật khẩu là Ouroboros.”

Phương Hằng cau mày thật chặt.

Tại sao Ouroboros lại xuất hiện ở đây dưới dạng mật khẩu?

Nó chính xác có ý nghĩa gì?

Sandy và Mạc Gia Vĩ cũng leo xuống thang dây.

“Phương Hằng, đây là tác phẩm tốt nhất của ta trong vài tháng qua. Chiếc gương tinh thạch vỡ vụn và cả những trùng thân mềm sống động như thật. Trời ơi, ta thật khâm phục bản thân mình!”

“Quả thực rất tốt.”

Phương Hằng định thần lại và tùy tiện nói một câu cho có lệ.

“Đương nhiên, đây là nghệ thuật!” Sandy kiêu ngạo duỗi năm ngón tay ra: “Trên thế giới này tuyệt đối không có quá năm người có thể nhìn ra nó là đồ giả!”

Phương Hằng tạm thời dập tắt những nghi ngờ của mình về Ouroboros và nhanh chóng nhập mật khẩu trên màn hình cài sẵn.

“Lạch cạch...”

Các móng vuốt cơ học cố định quan tài thủy tinh đã được giải phóng.

‘Xác nhận mật khẩu, mở khóa thành công...’.

Phương Hằng ngẩng đầu lên: “Lucia, ngươi mang theo quan tài thủy tinh và đưa bọn họ trở lại nơi ẩn núp trước, phải cẩn thận, cố gắng đừng để bị người khác chú ý.”

“Được!”

Lucia gật đầu thật mạnh và hỏi: “Còn ngươi?”

“Vẫn còn chút chuyện ta không hiểu. Ta sẽ đến gặp Liên Bang, chưa biết chừng có thể lấy một số thông tin từ họ.”

“Ừ, cẩn thận một chút.”

...

Bên ngoài hang động, Chương Triết dẫn đầu bảy tiểu đội tinh nhuệ của Liên Bang mai phục xung quanh hang động trong khu vực Gobi.

“Trưởng quan, tổ chức Dạ Kiêu muốn làm gì khi tiến vào phòng thí nghiệm? Chắc hẳn bọn họ không có khả năng thu thập quặng Kyanite thô, là vì thể tinh hóa sao? Chính xác thì đó là gì?”

Thang Sở vẫn luôn tò mò.

Hắn đã nghe tên của thể tinh hóa, nhưng hắn chưa bao giờ chắc chắn đó là thứ gì.

Chương Triết liếc hắn một cái.

“Đội trưởng Thang, ngươi chỉ cần thi hành mệnh lệnh, đợi người của Dạ Kiêu rời mỏ quặng, tiến vào vòng vây thì lập tức chấp hành kế hoạch đi săn.”

“Ta không muốn tha cho bất kể người chơi nào.”

“Vâng!”

Chương Triết nhìn chằm chằm lối đi trong động cách đó không xa.

Thể tinh hóa!

Đó là một thể sinh mệnh rất đặc biệt.

Bọn nó đạt được mục đích tự tiến hóa bằng cách hấp thụ năng lượng quặng Kyanite thô.

Lần trước Chương Triết giao thủ với thể tinh hóa, hắn vẫn ở máy chủ cũ.

Lúc đó đã là thời kỳ cuối của trò chơi.

Liên Bang liên hợp với Đoàn kỵ sĩ Hắc ám, chi rất nhiều tiền để loại bỏ những thể tinh hóa của bước vào giai đoạn sinh trưởng muộn – sinh vật biến bị lục giai.

Thể sinh mệnh có thể liên tục tự cường hóa bản thân là điều vô cùng kỳ lạ.

Có lẽ lục giai vẫn còn cách xa hình thái cuối cùng của bọn nó.

Sau khi phát hiện ra quặng Kyanite thô, Liên Bang và căn cứ bí mật trước kia của công ty Meteor đã bí mật tiến hành một cuộc thảo luận.

Bởi vì không kích phát đến nhiệm vụ trước nên bọn họ không thể phá giải mật mã bên trong phòng thí nghiệm, lấy được thể tinh hóa.

Vì thế, Liên Bang quyết định tạm thời gác lại nhiệm vụ, phái người bảo vệ hai mươi tư giờ, chờ đến thời điểm thích hợp lại nghĩ cách thu hoạch thể tinh hóa, khai thác quặng Kyanite thô.

Không ngờ Dạ Kiêu lại có được mật mã phòng thí nghiệm trước, hơn nữa còn dẫn đầu khởi xướng hành động với quặng Kyanite thô.

Sau khi phát hiện ra hướng đi của Dạ Kiêu, Chương Triết có được trao quyền, đuổi tới sa mạc chỉ huy ứng đối với hành động của Dạ Kiêu.

Lúc đầu, hắn muốn trực tiếp ra tay tiêu diệt Dạ Kiêu, ép hỏi tình báo trong miệng bọn chúng, lấy được thể tinh hóa.

Tiếc là chậm một bước.

Thông qua kỹ năng thiên phú đặc biệt của người chơi, Liên Bang điều tra ra Dạ Kiêu đã chôn một lượng lớn thuốc nổ trong quặng mỏ.

Một khi bọn họ phái người đi vào, lúc đó Dạ Kiêu chỉ cần kíp nổ, thì chính là ngọc nát đá tan.

Không chỉ có tiểu đội Liên Bang thương vong nặng nề, ngay cả thể tinh hóa trong quặng mỏ cũng bị lan đến.

Thể tinh hóa cực kỳ có giá trị nghiên cứu, nếu hủy diệt thì quá đáng tiếc.

Bình Luận (0)
Comment