Hậu quả nghiêm trọng nhất là, lỡ như nổ mạnh không nổ chết thể tinh hóa, ngược lại không cẩn thận làm thể tinh hóa thoát khỏi, bị thể tinh hóa không có hạn chế mà hấp thu nguồn năng lượng của đá Kyanite…
Sau khi xin chỉ thị của cấp trên, Chương Triết quyết định dứt khoát làm người của Dạ Kiêu trực tiếp lấy thể tinh hóa trong phòng thí nghiệm đi.
Sau đó lại chờ Dạ Kiêu ra khỏi hang động lại một lưới bắt gọn! Tiêu diệt trong một lần!
“Đội trưởng, bọn họ ra ngoài rồi!”
Chương Triết nắm chặt báng súng.
Đã rất lâu rồi hắn chưa căng thẳng như vậy.
Hắn ngẩng đầu lên, một nhóm người chơi đeo mặt nạ đi ra khỏi hang động.
Cuối đội, có vài người chơi đang khiêng một cái quan tài thủy tinh khá nặng.
“Trưởng quan, ra tay ạ?”
“Không, chờ một lát, chờ bọn chúng vào vòng vây đã.”
Chương Triết nhỏ giọng nói, nhìn chằm chằm vào nhóm người chơi này.
Cho đến khi nhìn thấy tiểu đội rút lui rời khỏi lối vào hang động, tiến vào vòng vây, lúc này Chương Triết mới giơ tay lên, hô to.
“Nhanh! Hành động!”
Tiểu đội tinh anh của Liên Bang mai phục xung quanh đồng thời lấy súng và nỏ tiễn ra, nhanh chóng vây xung quanh người chơi của Dạ Kiêu từ bốn phương tám hướng.
Đột nhiên bị vây quanh làm đoàn đội lập tức xuất hiện rối loạn.
“Là người của Liên Bang, không được loạn!”
Lưu Khả Dịch nâng tay lên ra hiệu mọi người bình tĩnh lại, yên lặng đứng tại chỗ.
Trong lòng Chương Triết bất an.
Không phản kháng?
Vì sao bọn họ có vẻ bình tĩnh như vậy?
Trên tay Chương Triết cầm hai cây súng săn nhanh chóng bước lên phía trước, đi tới trước mặt tên cầm đầu Lưu Khả Dịch.
“Ta nghi ngờ các ngươi có liên quan tới Dạ Kiêu, tổ chức phản Liên Bang, buông vũ khí của các ngươi xuống, cùng ta quay về tiếp thu điều tra.”
Lưu Khả Dịch nhìn xung quanh một vòng, nàng giơ hai tay lên cao.
Các người chơi còn lại của tổ chức Dạ Kiêu cũng đều sôi nổi giơ hai tay lên.
“Rầm!”
Quan tài thủy tinh rơi mạnh xuống mặt đất.
Lưu Khả Dịch biết Liên Bang có thể đã chú ý tới hướng đi của bọn họ, cũng không cảm thấy bất ngờ về lần tập kích này.
“Đội trưởng Chương Triết, nghe tên đã lâu, trong tổ chức có rất nhiều người từng chiến đấu với ngươi, bọn họ đều nói ngươi là người giả nhân giả nghĩa, hơn nữa còn nhát gan.”
Chương Triết nhìn chằm chằm Lưu Khả Dịch đang đeo mặt nạ: “Ngươi là ai? Tháo mặt nạ xuống, nói ra tất cả những chuyện ngươi biết, ta có thể cho ngươi một con đường sống.”
“Thể tinh hóa ấu niên kỳ thông qua cắn nuốt hấp thu Kyanite tiến hoá phát triển, toàn bộ quá trình tương đối thong thả, nhưng nếu khi thể tinh hóa tiếp xúc hấp thu năng lượng Kyanite không cẩn thận tiếp xúc với virus T…”
Lưu Khả Dịch không dao động, tiếp tục nói như đang khiêu khích.
“Hay là đội trưởng Chương Triết thử đoán xem, nó sẽ xảy ra phản ứng hoá học kỳ diệu như thế nào?”
Đôi mắt Chương Triết hơi co lại.
Việc nghiên cứu của Liên Bang với thể tinh hóa kém hơn tổ chức Dạ Kiêu rất nhiều.
“Sẽ xảy ra chuyện gì?”
“Biến dị cường độ cao trong một khoảng thời gian ngắn, cường độ của sinh vật biến dị có thể đạt tới cấp ba, cấp bốn, thậm chí có xác suất cực nhỏ đạt tới cấp năm.”
“Việc tiến hoá của chúng nó sẽ trở nên cực kỳ không ổn định, trong quá trình tiến hoá sẽ dễ dàng xảy ra nổ mạnh, cũng rất dễ bị nổ mạnh ảnh hưởng dẫn tới liên tục kíp nổ.”
“Nổ mạnh cũng sẽ kích thích thể tinh hóa ở một mức độ nào đó làm chúng nó dùng một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng tiến hoá siêu tốc.”
Lưu Khả Dịch nói rồi giang hay tay, lộ ra kíp nổ của thuốc nổ trong tay.
“Cẩn thận!”
Thang Sở hét to.
Binh lính Liên Bang cùng lùi về phía sau vài bước, chĩa súng về phía Lưu Khả Dịch.
Chương Triết nhìn chằm chằm Lưu Khả Dịch: “Ngươi đang uy hiếp ta? Ngươi muốn gì?”
“Uy hiếp? Không, Dạ Kiêu chúng ta không đàm phán với tổ chức khủng bố.”
Đôi mắt Lưu Khả Dịch mang theo tức giận, nàng nói, ấn mạnh vào trang bị điều khiển từ xa trong tay.
“Chết đi! Đây chỉ là một ít tiền lãi thôi!”
Thang Sở hô to: “Mau tránh ra!!”
Đoàn đội tinh anh Liên Bang được huấn luyện có trật tự lập tức tản ra xung quanh.
“Bùm!!!”
Giây tiếp theo, tiếng nổ mạnh kịch liệt vang vọng trong sa mạc.
Khu vực trung tâm phất lên một trận bụi mù dày đặc.
Quan tài thủy tinh lập tức vỡ ra, làm cho bom được chôn bên trong hang động cũng bị kíp nổ theo!
Phương Hằng cách đó không xa cảm nhận được sự rung động dưới chân bèn ngửa đầu uống cà phê để bình tĩnh lại
Hay thật!
Dạ Kiêu đúng là một đám người tàn nhẫn.
Hy sinh tính mạng cũng muốn làm Liên Bang tổn thất nặng nề.
Trên thực tế, vừa rồi Phương Hằng đã biết được kế hoạch tiếp theo của Lưu Khả Dịch từ trong miệng Đặng Hân.
Các nàng đều đặt bom trong quan tài thủy tinh và trên người mình.
Nếu kế hoạch thuận lợi, các nàng sẽ mang theo quan tài thủy tinh đi tới nơi ẩn núp gần nhất của Liên Bang.
Sau đó tự bạo.
Nếu trên đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy trực tiếp tự bạo.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Dạ Kiêu sẽ cho những người chơi làm dong binh tự sát này một khoản tiền bồi thường phong phú.
Mạc Gia Vĩ cũng ở bên cạnh nuốt nước bọt, ngạc nhiên cảm thán: “Dạ Kiêu… Toàn là đám người điên, sau này đừng giao tiếp với bọn họ thì hơn.”
Bụi mù dần dần biến mất.
Phương Hằng lấy kính viễn vọng ra nhìn về phía bên kia.
Trên mặt đất có bảy tám con sinh vật trùng thân mềm màu đỏ nhạt.
Chiều dài cơ thể chúng nó đã tới gần hai mét.
Nhìn kỹ lại, Phương Hằng nhận ra không phải bản thân trùng thân mềm có màu đỏ nhạt.
Bên ngoài làn da vốn có màu trắng của sinh vật thể tinh hóa trùng thân mềm mọc ra từng mảnh tinh phiến màu đỏ giống như vảy, trong miệng lộ ra hàm răng sắc nhọn.
“Thể tinh hóa, hiện giờ đang trong giai đoạn ấu trùng.”
“Sinh vật biến dị đặc biệt (thể dị hóa cấp bốn, có thể nâng cấp).”
Mạc Gia Vĩ che mắt trái lại đọc từng thông tin của thể tinh hóa mà hắn nhận được từ kỹ năng.
“Sinh vật không biết, sinh mệnh thể có được kết cấu DNA tương tự với virus thuỷ tổ.”
“Hành động thong thả, giai đoạn hiện tại có thể hấp thu năng lượng của thể tinh hóa, bước đầu có được năng lực cắn nuốt, thông qua cắn nuốt máu thịt cũng có thể lên cấp, nhưng hiệu suất cắn nuốt tương đối thấp.”