Nhưng không biết vì sao, trong lòng Hà Lượng lại càng thêm bất an.
Hắn thắc mắc một chuyện.
Phương Hằng có được nhiều đạn lửa như vậy từ đâu?
Vấn đề này không giải quyết được, Hà Lượng sẽ không thể yên lòng.
Hắn trầm giọng nói: “Tần Minh có biết kế hoạch tiếp theo của nhóm người Phương Hằng không?”
“Tạm thời còn chưa có tin tức gì, bọn họ vừa mới đến nơi ẩn núp của phần thưởng giai đoạn hai.”
“Truyền lời cho ta, làm Tần Minh đừng hành động, tiếp tục nhìn chằm chằm, có tình huống gì phải báo cáo kịp thời.”
“Vâng.”
…
‘Nhắc nhở: Ngươi đã tìm được và chiếm lĩnh nơi ẩn núp đặc thù, ngươi có thể trói định chỗ lánh nạn của trận doanh ở đây.’
‘Nhắc nhở: Ngươi có thể dùng mười nghìn tích phân trận doanh tiến hành cởi trói chỗ lánh nạn một lần. Một tiếng sau khi cởi trói, ngươi mới có thể trói định chỗ lánh nạn mới. Nếu người chơi tử vong hoặc bị loại trong quá trình này, tất cả người chơi trận doanh khu đông sẽ bị loại. Nếu một tiếng sau chưa hoàn thành trói định, tất cả người chơi trận doanh khu đông sẽ bị loại.’
Nơi ẩn núp của phần thưởng hệ thống là một nhà kho cỡ lớn bị vứt đi ở gần biển.
Phương Hằng vừa mới bước vào nhà kho, từng hàng nhắc nhở trò chơi đã hiện lên trên góc nhìn của hắn.
‘Nhắc nhở: Tất cả trận doanh đều đã hoàn thành thi triều giai đoạn hai, người chơi kích phát nhiệm vụ giai đoạn ba – chỗ lánh nạn của trận doanh.’
Tên nhiệm vụ: Chỗ lánh nạn của trận doanh.
Nhiệm vụ 1: Người chơi hãy tìm thấy địa điểm thích hợp và trói định chỗ lánh nạn của trận doanh trong vòng ba tiếng rưỡi.
Nhiệm vụ 2: Hãy thủ vững chỗ lánh nạn của trận doanh trong hai mươi tư giờ, nếu trong quá trình này, chỗ lánh nạn của trận doanh bị phá hỏng, tất cả người chơi trong trận doanh sẽ bị loại.
Nhiệm vụ 3: Công phá chỗ lánh nạn của những trận doanh khác, ngươi có thể nhận được tất cả tích phân trận doanh cùng với tích phân được cộng thêm.
Trừng phạt thất bại: Nếu nhiệm vụ 1 và nhiệm vụ 2 thất bại, tất cả người chơi trong trận doanh sẽ bị loại.
Nhắc nhở nhiệm vụ giai đoạn ba làm Phương Hằng hơi bất ngờ.
Là loại hình nhiệm vụ chém giết giữa các trận doanh!
Dĩ vãng, trong trò chơi, nhiệm vụ cùng loại như này là thảm thiết nhất.
Vu Kiệt không dám lơ là, sau khi nhận được nhắc nhở nhiệm vụ lập tức bàn bạc đối sách tác chiến bước tiếp theo với nhóm người Phương Hằng.
Còn ba tiếng rưỡi nữa là mặt trời xuống núi, người chơi của ba khu khác không nhận được phần thưởng, chỉ có thể tự mình tìm kiếm nơi ẩn núp.
Sau khi trói định chỗ lánh nạn của trận doanh, những người chơi trận doanh khác sẽ có thể biết được toạ độ vị trí cụ thể thông qua hệ thống điều tra, bởi vậy Phương Hằng cũng không sốt ruột lập tức trói định.
Bởi vì trận doanh khu đông dẫn đầu một bước tìm được nơi ẩn núp, nên thời gian phát triển của bọn họ nhiều hơn những người khác ba tiếng rưỡi.
“Đã kiểm tra nhà kho một lần, phòng chứa đồ phía sau còn có không ít hộp trái cây và nước, số lượng người chơi trong trận doanh của chúng ta ít cũng có chỗ lợi, số lượng này cũng đủ để chúng ta ăn trong vòng ba tới bốn ngày.”
Vu Kiệt giới thiệu qua về tình hình nơi ẩn núp của hệ thống với mọi người.
“Thức ăn nước uống cũng không thiếu, thứ thiếu nhất bây giờ chính là vũ khí.”
“Khi đối phó với thi triều, chúng ta đã sử dụng gần hết bình đốt. Hiệu quả của chúng khi đối phó với zombie là rất tốt, nhưng đối với người chơi lại rất bình thường, chúng ta cần cố gắng nắm chặt thời gian nghĩ cách võ trang tiểu đội.”
“Mặt khác, về mặt phòng ngự, đêm nay có hệ thống bảo vệ, chúng ta chỉ cần đề phòng người chơi là được.”
“Xác suất người chơi tập kích trong đêm đầu tiên là không lớn, nhưng chúng ta vẫn phải làm tốt công tác phòng thủ.”
“Lát nữa ta sẽ gọi người kiểm tra và gia cố phòng ngự của nhà kho thêm lần nữa, buổi tối cũng sẽ sắp xếp nhân viên thay phiên canh gác.”
“Về nguyên liệu kiến trúc cũng có một ít lỗ hổng, gỗ có thể thu hoạch từ việc chặt cây cối và đồ dùng trong nhà, chủ yếu là thiếu dụng cụ…”
Vu Kiệt nói rồi trải một tấm bản đồ lên trên bàn.
“Ta chuẩn bị phái người ra tay ở cửa hàng súng ống, cửa hàng thuốc và cửa hàng kim khí gần đây nhất.”
Trong sự kiện đặc thù, sát thương của súng ống với người chơi bị giảm 50%, nhưng nó vẫn là phương thức công kích có tác dụng nhất trong lúc chiến đấu.
Cướp bóc cửa hàng súng ống là một lựa chọn không tệ.
“Phương Hằng, ngươi thấy thế nào?”
Mọi người đều quay đầu nhìn về phía Phương Hằng.
“Rất tốt, các ngươi đi trước đi, ta nhận được một nhiệm vụ đặc biệt phải nắm chặt thời gian hoàn thành trước, sau khi xong việc sẽ trở về tìm các ngươi.”
“Nhiệm vụ đặc biệt?” Vu Kiệt ngẩn ra, sau đó lập tức bừng tỉnh: “Ngươi đang nói tới nhiệm vụ của Wendy à?”
“Đúng vậy.”
“Ta biết nhiệm vụ này, độ khó của nhiệm vụ này tương đối lớn.”
Vu Kiệt không biết rằng Phương Hằng đã hoàn thành nhiệm vụ của Wendy hơn một nửa, hắn còn tưởng rằng chẳng qua Phương Hằng vừa mới nhận được nhiệm vụ.
Hắn khuyên: “Phương Hằng, cá nhân ta không kiến nghị ngươi tham dự, nhiệm vụ này rất tốn thời gian và công sức, cần phải tập hợp toàn bộ lực lượng của trận doanh mới có thể hoàn thành.”
“Không sao, ta có tính toán, nhân lúc người chơi của ba khu khác còn đang tìm kiếm nơi ẩn núp, ta nhanh chóng hoàn thành là được.”
Vu Kiệt thở dài trong lòng.
Hắn cảm thấy Phương Hằng vẫn còn quá trẻ.
Ba tiếng thì là gì?
Trước kia ở khu cũ, tập hợp toàn bộ lực lượng của trận doanh, dùng ba mươi tiếng mới khó khăn lắm hoàn thành bộ phận thứ nhất của nhiệm vụ đặc biệt.
Giai đoạn thứ hai càng phiền phức hơn.
Thông thường, sau khi các người chơi hoàn thành giai đoạn thứ nhất đều bỏ chạy lấy người.
Vu Kiệt gật đầu nói: “Vậy được rồi, nhiệm vụ của Wendy cực kỳ rườm rà, ngươi phải chuẩn bị tâm lý trước.”
“Ừ, chúng ta phân công nhau hành động.”
Bàn bạc qua một chút, Phương Hằng và Vu Kiệt phân công nhau hành động, hẹn gặp phải tình huống đặc thù sẽ liên lạc bằng radio cầu sinh.
Phương Hằng đang chuẩn bị lái xe tải quay về trung tâm thành phố với Mạc Gia Vĩ, hai người Chu Nghị nhanh chóng đi theo sau.