Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 468 - Chương 471: Những Người Vận Chuyển

Chương 471: Những người vận chuyển

Tại khu 8, sản lượng quặng xanh lam rất thấp.

Vậy mà chỗ này lại có nhiều quặng thô Kyanite như vậy?!

Bọn người Tả Khánh đang cố gắng ăn trộm quặng Kyanite của Liên Bang?

Phương Hằng đang bối rối, chợt một dòng thông báo trò chơi lóe lên nhanh chóng trong mắt hắn.

‘Nhắc nhở: Do kỹ năng của ngươi – Thần bí học cơ sở (level 2), ngươi có thể thực hiện phân tích Thần bí học sơ bộ về quặng Kyanite.’

‘Nhắc nhở: Ngươi có thể dành 100 điểm số cầu sinh để phân tích quặng thô Kyanite (bình thường), ngươi có muốn phân tích không?’.

Mẹ nó!

Lại nữa?

Khá lắm, lần trước vụ thuốc thần ban đã bị lừa một lần rồi, giờ lại muốn lừa nữa à?

Phương Hằng quyết định bỏ qua nó trước, vươn tay ra.

Khoáng thạch được chất vào ba lô.

Khoảng một phần ba số quặng Kyanite trong hòm ngay lập tức bị lấy đi.

Theo cài đặt của trò chơi, mặc dù cùng một loại khoáng thạch chỉ chiếm một ngăn ba lô, nhưng nếu tải trọng khoáng thạch trong ba lô của người chơi vượt quá một giới hạn nhất định sẽ bị phạt thêm gấp mười lần tải trọng đó.

Lấy càng nhiều, mức phạt càng nặng.

Phương Hằng có kỹ năng ba lô siêu cấp của nơi ẩn núp và sức mang vác ngoài mức quy định của lực lượng thể lực cơ bản cao kèm theo.

Ba lô của hắn lớn hơn nhiều so với người chơi bình thường, vì vậy hắn có thể mang được khoảng một phần ba hòm quặng thô Kyanite trong chốc lát.

Nếu là một người chơi bình thường, có lẽ sẽ chỉ mang được chưa đến một phần mười.

Ánh mắt Phương Hằng lóe lên một tia tham lam.

Quặng Kyanite!

Đồ tốt!

Trực tiếp nhất là, nó có thể chế tác thành các tinh thể năng lượng xanh lam.

Đó là năng lượng cần thiết để mở thiết bị xé không gian!

Ngoài ra, nó là một phần quan trọng và không thể thiếu trong “kế hoạch nuôi mập”!

Những trùng thân mềm thể tinh hóa đang thông qua quá trình hấp thụ quặng thô Kyanite để nâng cấp.

Loại đồ vật này đối với Phương Hằng thì bao nhiêu cũng không thừa!

Phải tìm cách mang chúng đi.

Phương Hằng trầm tư một lúc, rồi nhìn qua cửa sổ, đảo mắt qua khu vực khai thác mỏ đang hỗn loạn bên ngoài.

Đội quân Liên Bang đã đến khu vực khai thác mỏ ở lưng chừng núi.

Xem ra rất nhanh nữa thôi khu mỏ này sẽ được dọn dẹp xong xuôi.

Chắc cũng phải một lúc nữa bọn họ mới tìm đến chỗ này.

Làm thế nào để giấu chỗ quặng thô Kyanite này đây?

Các zombie vận chuyển quá chậm, căn bản là không kịp.

Không vấn đề gì!

Lấy thêm được phần nào hay phần đó!

Phương Hằng ngay lập tức chuyển quặng Kyanite trong ba lô vào ô vuống ba lô quá độ không gian, để lại hơn chục con Licker ẩn náu trong nơi ẩn núp tạm thời.

Hắn ném một chiếc đệm thô sơ xuống ngay tại chỗ, rồi ngoại tuyến.

......

Offline.

Mở khoang trò chơi, Phương Hằng xuất hiện trong phòng dành cho khách của biệt thự.

Không còn thời gian tìm nơi để cất trữ quặng thô Kyanite nữa!

Trong trò chơi lúc nào cũng có thể gặp phải nguy hiểm.

Phương Hằng trực tiếp lấy khoáng thạch trong ba lô ra để vào phòng khách.

Sau khi lấy hết ra, Phương Hằng lại mở phòng trò chơi, vào lại trò chơi từ đầu.

Toàn bộ quá trình diễn ra vô cùng suôn sẻ, chỉ mất chưa đầy 5 phút.

Phẩy tay một cái, lại có thêm một phần ba hòm quặng thô Kyanite được Phương Hằng cho vào một chiếc ba lô bình thường.

Phương Hằng thầm nghĩ về hành động tiếp theo của mình.

Khoảng thời gian giữa các lần sử dụng ô vuông ba lô quá độ là 20 phút.

Chỉ là năng suất vận chuyển hơi chậm một chút.

Nếu mở thêm được vài ngăn nữa thì thật tốt.

Hay cứ để lũ zombie đào hố che lấp đi ngay tại chỗ?

Không được, chưa nói đến thời gian không đủ, nếu tại chỗ đào hố, dấu vết quá rõ ràng, trong nháy mắt Liên Bang cũng sẽ nhìn ra.

Phương Hằng đang cân nhắc thì đột nhiên có tiếng bước chân và tiếng nói chuyện ồn ào ngoài cửa.

"Nhanh lên, ở ngay phía trước."

"Mang theo tất cả các hòm đi!"

Tiếng bước chân càng lúc càng gần.

Ai đó đang đến!

Phương Hằng nhướng mày, điều khiển cho con Licker bò lên trần nhà, sẵn sàng tấn công.

"Hả? Sao cửa lại hỏng được?"

"Cẩn thận, có người từng vào trong rồi."

Cánh cửa gỗ được đẩy ra một tiếng “ầm”, và mấy họng súng đen ngòm nhắm vào Phương Hằng.

"Là người của mình!"

Tên đầu hói đầu chú ý đến chiếc mặt nạ trên mặt Phương Hằng,

Hắn vẫy tay ra hiệu cho bọn người bỏ vũ khí xuống.

Hắn nhìn Phương Hằng, hỏi: "Sao chỉ có mình ngươi? Còn Tả Khánh? Còn những người khác thì sao?"

Phương Hằng hơi ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức hiểu ra.

Tên đầu hói nhận nhầm người.

Là do chiếc mặt nạ!

Chiếc mặt nạ được tháo ra khỏi người Tả Khánh khiến hắn lầm tưởng rằng hai người là đồng bọn.

Phương Hằng điều khiển bọn Licker tiếp tục núp yên trong bóng tối của trần nhà, lại nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: "Nghe tiếng báo động của Liên Bang, bọn họ đều chạy đi rồi."

"Ta biết ngay mấy tên ngốc đó chẳng đáng tin cậy gì!"

Tên đầu trọc khạc một tiếng nhổ nước bọt xuống đất, vẫy tay ra hiệu cho bọn người phía sau giúp đỡ khiêng mấy chiếc rương.

"Chuyển hết quặng vào trước."

"Nhanh, ngươi cũng đến giúp đi."

Phương Hằng gật đầu, trong lòng đầy nghi hoặc.

Liên Bang đã tới cửa rồi, bọn họ sao còn chưa chạy đi? Mà lại tốn thời gian di chuyển mấy cái rương gì thế này?

Lẽ nào họ có cách chuyển hòm ra ngoài sao?

Phương Hằng dường như hiểu ra gì đó, chậm chạp bước lên, giúp bọn họ khiêng những chiếc rương chứa đầy quặng thô Kyanite vào túp lều trú ẩn tạm thời.

Tên đầu trọc đi đến góc phòng lần mò một lúc chỗ chiếc tủ trong tường.

"Két!!"

Bình Luận (0)
Comment