Sau khi Chu Lỗi cầu nguyện xong, hắn lần lượt rót tám bát nước.
"Đây là nước thánh đã được cầu nguyện, có tác dụng kiềm chế nhất định với Huyết tộc, sau khi uống nước thánh, sát thương mà Huyết tộc gây cho chúng ta giảm xuống."
Đám người rối rít cầm bát nước, uống một hơi cạn sạch.
Phương Hằng cũng cầm một bát.
Nhưng còn chưa đưa đến gần miệng, bất chợt Phương Hằng đã sinh ra chút chống cự lại nó.
Đúng thế, ta cũng một Huyết tộc...
Trong lòng Phương Hằng thầm nghĩ, sau đó đặt bát nước sang một bên.
Chỉ có mỗi mình Phương Hằng không uống nước thánh, nên tất cả mọi người đều nhìn hắn với ánh mắt nghi ngờ.
"Khụ khụ." Phương Hằng ho nhẹ một tiếng, giải thích: "Ta không giỏi đánh nhau, ta chỉ là một người trợ giúp, nên không cần uống."
Chu Lỗi cũng không cố ép, hắn gật đầu, hồi phục thể lực bằng các nốc một chai cocacola lạnh, sau đó lại tiếp tục đến bàn chế tạo đạo cụ.
Phương Hằng ngáp một cái, hỏi: "Trưởng quan Vũ, ngươi đã chuẩn bị xong thứ ta cần chưa?"
"Ừ, thứ ngươi cần hơi hiếm, cần tốn khá nhiều công sức."
Vũ Hành Văn nhớ rõ Phương Hằng, thứ hắn muốn khiến cho người khác có ấn tượng rất sâu sắc.
Mặc dù hắn cũng chẳng nhớ rõ hiệu quả thật sự của thiết bị cắt đá, nhưng Liên Bang vẫn cố gắng thỏa mãn yêu cầu của Phương Hằng, tốn rất nhiều công sức mới khiến được một cái máy cắt.
"Đây là máy cắt đá cỡ lớn W-23 của công ty Meteor, dùng để cắt các vật liệu như đá, tuy nhiên phải mở điện mới có thể dùng được."
Vũ Hành Văn lấy một chiếc máy cắt dài hơn một một mét năm từ trong ba lô đặt trên bàn.
"Ngoài ra, đây là máy phát điện cỡ nhỏ và bộ ổn định."
Phương Hằng bước đến cạnh bàn, cầm lấy thiết bị cắt cỡ lớn lên quan sát.
Thứ tốt!
Có nó, lát nữa hắn sẽ có thể cắt đôi thiên thạch sơ khai rồi cất vào ba lô.
Một nửa dùng để nghiên cứu cho Thần bí học, còn một nửa khác để huề vốn.
Phương Hằng cũng không dám chắc kế hoạch kết nối thông đạo đến server thứ tám sẽ thành công.
Chẳng may kế hoạch thất bại, chí ít vẫn còn có thể mang một nửa thiên thạch sơ khai về hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến.
Xong rồi!
"Quá tuyệt, nếu có nó, tỷ lệ thành công trong hành động lần này của chúng ta sẽ tăng gấp đôi."
"Máy cắt đá sao?" Nhiếp Phỉ Nhiễm tò mò bu vào, lại nhìn Phương Hằng với ánh mắt nghi ngờ: "Phương Hằng, ngươi nghiêm túc sao? Khẳng định hắn có thể giúp đỡ chúng ta trong hành động lần này sao?”
"Đương nhiên rồi, để ta nói cho ngươi nghe, thứ này có tác dụng rất lớn..."
Vũ Hành Văn nhìn Phương Hằng nhấc cái máy cắt đá lên một cách dễ dàng, trong lòng không khỏi rung động.
Hắn là người chơi loại hình lực lượng chiến đấu.
Sau khi được Liên Bang bồi dưỡng trong thời gian dài, tiếp theo học hết bauyr sách kỹ năng liên quan đến lực lượng, lúc này mới có thể nhấc máy cắt đá bằng một tay dễ dàng như thế.
Trông dáng vẻ nhấc ;ên dễ dàng như vậy của Phương Hằng, hắn đoán chắc chắn thuộc tính lực lượng của người kia không hề thấp!
Vậy nên, dù Phương Hằng nói ngoài miệng là ‘Người chơi hướng hỗ trợ’, nhưng hắn nghĩ những lời này đều là dối trá!
Có lẽ máy cắt đá hắn cần quả thật có tắc dụng đặc biệt.
Ánh mắt của Vũ Hành Văn rời khỏi người Phương Hằng.
"Xin phép ngắt lời các vị một chút, thời gian có hạn, nên để ta giải thích một chút kế hoạch sắp tiến hành cho mọi người."
"Còn khoảng 1 tiếng 12 phút nữa trước khi bình minh, khi trời vừa sáng, Liên Bang sẽ lập tức tấn công vào viện nghiên cứu. Đến lúc đó, chúng ta lẻn đến gần viện nghiên cứu từ một phía khác dưới sự giúp đỡ của tiểu đội chi nhánh Liên Bang."
"Tiếp theo dùng năng lực dịch chuyển đoàn thể của Nhiếp Phỉ Nhiễm, chúng ta sẽ vượt qua hàng phòng ngự ngoài viện nghiên cứu, dịch chuyển vào trong tòa nhà."
"Sau đó, chúng ta nghĩ các phá hủy thông đạo dịch chuyển."
Vũ Hành Văn giải thích kế hoạch một lượt, rồi hỏi: “Mọi người có thắc mắc hay muốn bổ sung gì không?”
Trong bầu không khí yên lặng, Phương Hằng từ từ giơ tay lên.
"Mời nói."
"Đột nhập thẳng vào chẳng phải quá nguy hiểm rồi hay sao?"
"Đúng như vậy, kế hoạch của chúng ta ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm, sau khi dịch chuyển vào trong viện nghiên cứu cũng cần phải tùy cơ ứng biến, nhưng bây giờ thời gian gấp gáp, đây cũng là hành động bất đắc dĩ."
Vũ Hành Văn gật đầu nói: "Phương Hằng, nếu như ngươi có cách tốt hơn thì mời nói."
"Thật ra ta có một người bạn, hắn cũng hiểu khá rõ viện nghiên cứu, nghe nói có một đường nước ngầm dưới lòng đất thông đến viện nghiên cứu ."
"Quả thật có đường nước ngầm thông đến viện nghiên cứu, nhưng bây giờ chúng ta không có thời gian để đi tìm lối vào đường nước ngầm, hơn nữa ta nghĩ đám người Dạ Kiêu đã chặn hết tất cả các lối vào cống thoát nước."
"Không sao, bạn của ta có cách, hắn sẽ giúp chúng ta gỡ hết những thứ chặn cửa vào lối thoát nước."
Vũ Hành Văn ngạc nhiên nhíu mày, hỏi dồn: "Phương Hằng, ngươi chắc chắn mấy phần?"
"Mười phần, ta đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ."
Vũ Hành Văn làm người làm việc theo cách sấm rèn gió cuốn, hắn nhanh chóng suy nghĩ rồi gật đầu, nói: "Được, vậy cứ làm theo lời ngươi nói đi, chúng ta chui vào cống thoát nước."
"Nếu đã dựa vào đường nước ngầm, vậy chúng ta cũng không cần đợi đến sáng nữa, bây giờ lên đường luôn!"
...
Dưới sự trợ giúp của bóng đêm, đám người rời khỏi doanh trướng tạm thời.
Phương Hằng dùng năng lực nhìn ban đêm có trong huyết thống Huyết tộc mới nhận ra chiến trường bên ngoài thảm thiết đến mức nào.