Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 530 - Chương 532: Ấm Ức (2)

Chương 532: Ấm ức (2)

“Là Phương Hằng của khu thứ tám phải không?”

“Không giống lắm, hẳn là cùng tên cùng họ đi?”

“Điều tra tỉ mỉ một chút, ta cần xác nhận thân phận của hắn!”

“Vâng!”

Công hội lớn nghe tin lập tức hành động.

Liên Bang cũng trong khoảnh khắc đầu tiên chú ý tới người chơi nhảy ra trên bảng xếp hạng.

“Xác nhận rồi chứ? Là Phương Hằng đến từ server tám?”

“Trước đó bộ kỹ thuật so sánh qua phần tư liệu ghi âm và ghi hình lấy được từ chỗ Trình Nhã, xác nhận có 70% tương tự.”

“Hơn nữa hắn cũng sở hữu năng lực điều khiển zombie...... khả năng cùng một người trên 90%.”

“Vì sao? Chẳng lẽ hắn chuyển server đến khu bảy?”

......

‘Nhắc nhở: Ma dược học cơ sở của ngươi tăng lên tới level: 3’.

‘Nhắc nhở: chế thuốc cơ bản của ngươi tăng lên tới level: 8’.

“Hả? Cái gì? Hết rồi?”

Hai giờ sáng, Phương Hằng kinh ngạc.

“Đúng vậy, Phương Hằng tiên sinh, tất cả dược liệu dự phòng có thể lựa chọn đã sắp xếp xong, còn lại vẫn thiếu một loại phụ dược, không thể tiến hành điều phối thuốc chiến thần, trong kho hàng cũng không tìm thấy thứ có thể thay thế......”

Một người sống sót chế thuốc điều phối dược liệu Allello giải thích với Phương Hằng.

Xem như dùng hết rồi!

Trong lòng Allello cảm thán.

Rốt cục có thể nghỉ ngơi.

Cả buổi tối, vài người bào chế thuốc thức khuya không gián đoạn điều phối dược liệu, nhưng bọn họ quá mệt mỏi.

Giờ phút này nhìn thấy cuối cùng dược liệu bị dùng hết rồi, từng người ngồi xuống tại chỗ nghỉ ngơi.

Quá mệt rồi!

Điều phối thuốc dược liệu liên tục, thậm chí còn mệt hơn trực tiếp tự mình chế thuốc.

“Xài hết? Nhanh như vậy......”

Phương Hằng mím môi.

Những người chế thuốc ngồi dưới đất nghỉ ngơi nghe được lời Phương Hằng nói, hiện tại rất muốn mắng người.

Thế nào? Còn không vừa lòng?

Chế tác thuốc hơn mười năm rồi, chưa từng thấy qua chuyện hãm như vậy.

Phương Hằng cũng không dự đoán được, một trăm zombie sở hữu giá trị mệt mỏi vô hạn liên tục làm việc, tiêu hao hết hơn phân nửa dược liệu phía sau của cả kho hàng!

Sau khi Ma dược học tăng lên tới ba cấp, thuốc chiến thần chế tác thành công thế nào nữa cũng không tiếp tục gia tăng điểm kinh nghiệm kỹ năng, mà kỹ năng chế thuốc cho dù cấp tám còn có thể liên tục gia tăng điểm kinh nghiệm.

Mắt thấy còn kém hai cấp có thể xoát đầy cấp!

Hai kỹ năng liên quan đến chế thuốc tăng lên trực tiếp khiến xác xuất chế tác thuốc chiến thần thành công tăng lên trên diện rộng.

Hiện tại đã đạt tới 65,6% xác xuất thành công, tăng lên gấp đôi so với trước đó!

Phương Hằng đang làm rất sảng khoái, bỗng nhiên phát hiện hết nguyên vật liệu không thể tiếp tục được nữa, nhất thời có loại nghẹn khuất nói không nên lời.

“Vậy thì không hay rồi......”

Phương Hằng gãi đầu.

“Phải nghĩ cách kiếm chút vật liệu về.”

Nhưng mà đi chỗ nào kiếm?

Cướp bên phía nơi ẩn núp của người chơi?

Hình như không thực tế lắm, trong nơi ẩn núp của người chơi rất hiếm sẽ đúng lúc có những vật tư loại dược liệu, cho dù có cũng sẽ không nhiều lắm, làm không bao nhiêu.

Đúng rồi!

Không phải còn có hắn sao!

Phương Hằng nghĩ tới cái gì, vỗ ót.

“Vất vả cho mọi người rồi, trở về tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, ngày mai trời vừa sáng chúng ta tiếp tục khởi công.”

Phương Hằng nói xong, ném một ngủ túi trên đất, logout tại chỗ.

Cái quỷ gì? Ngày mai?

Còn tiếp tục?!

Các NPC chế thuốc nhìn nhau.

Tra tấn như vậy, bọn họ chết cũng không muốn đến lần thứ hai!

Lúc này, cửa kho chế thuốc, Ngụy Thuần lén lút muốn điều tra bị bảo vệ ngăn lại.

Sau khi bị phát hiện, Ngụy Thuần chỉ có thể xám xịt trở về quảng trường.

Trình Nhã hỏi: “Thế nào?”

“Hỏi rồi, nơi Phương Hằng đi chính là kho hàng gửi vật tư khẩn cấp, bảo vệ ở cửa không cho bọn ta đi vào.”

Trình Nhã càng thêm nghi hoặc.

Trước đó rất lâu nàng đã chú ý đến kho hàng này, vì sao chỉ Phương Hằng có thể đi vào?

“Nghe nói cần trải qua cho phép của Nhã Đồ mới có thể đi vào.”

Nhã Đồ?

Trình Nhã quay đầu nhìn về phía Nhã Đồ ở quảng trường.

Trong kho hàng đến tột cùng có cái gì? Phương Hằng đi vào lâu như vậy, lại đứng ở bên trong làm gì?

Trình Nhã còn đang nghi hoặc, radio cầu sinh nhận được thông tin khẩn cấp.

“Đội trưởng liên hệ với ta.”

Trình Nhã mở balo ra tại chỗ, kiểm tra thông tin radio cầu sinh.

‘Hãy lập tức xem xét bảng độ cống hiến nhiệm vụ chính, xác nhận tình huống trước mắt của Phương Hằng, kịp lúc logout báo cáo tình huống’.

Bảng độ cống hiến nhiệm vụ chính?

Trong lòng Trình Nhã rùng mình, lúc này mở ra thanh cài đặt trò chơi xem xét.

Làm sao có thể......

Trình Nhã lập tức kinh sợ.

Không biết từ khi nào, tên của Phương Hằng lại xuất hiện ở đầu bảng!

Hơn nữa rõ ràng xếp hạng tám!

Nhân viên của top mười trên bảng độ cống hiến nhiệm vụ chính cũng không ngoại lệ phải là người chơi của các công hội quy mô lớn, sau lưng mỗi người đều có bối cảnh của công hội lớn công ty lớn.

Duy nhất Phương Hằng này đột nhiên nhảy ra......

Là hắn sao?

Trình Nhã quay đầu lại nhìn về phía kho hàng.

“Phương Hằng......”

Tuyệt đối là hắn!!

......

“Trần Ngự?”

Đêm khuya, nhận được điện thoại của Phương Hằng, Trần Ngự ngồi nghiêm chỉnh, biểu cảm lập tức trở nên nghiêm túc.

Hắn rất ít nhận được điện thoại mà Phương Hằng tự mình gọi.

Đặc biệt là vào buổi tối quan trọng.

Điều này ý nghĩa là Phương Hằng có thể lại muốn làm việc gì đó trong trò chơi.

Trần Ngự nâng cảnh giác lên mười hai phần.

“Ừm, là ta.”

“Ai ya, tối như vậy còn quấy rầy, thật ngại quá, dù sao sự việc khá gấp, thật ra là như vầy, ta có một người bạn, hắn á, đúng lúc ở khu bảy, nhu cầu cấp bách cần một chút vật tư, ta nợ hắn một nhân tình......”

Bình Luận (0)
Comment