Một lát sau, Phương Hằng lại một lần nữa một mình đi ra từ trong doanh địa.
“Cốc cốc cốc.”
Phương Hằng gõ cửa kính xe, ý bảo ba người quay cửa kính xe xuống.
“Theo ta qua đây.”
Mấy người Trình Nhã xuống xe, đi theo Phương Hằng cùng nhau tiến vào nơi đóng quân của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám.
Mới vừa đi vào nơi đóng quân, mọi người nghe thấy một mùi thuốc đập vào mặt.
Nhìn thấy núi dược liệu chất đầy ắp trong doanh địa, mấy người Trình Nhã có chút không làm rõ tình huống.
Nhiều dược liệu như vậy?
Phóng tầm mắt nhìn đi, trong cả nơi đóng quân đều chất đầy dược liệu, trừ một lối đi chính ra, chỗ khác đều bị dược liệu chất đầy ắp.
Đúng rồi.
Trình Nhã bỗng nhiên nhớ ra, trên hội nghị trước kia không lâu hình như từng nghe nói, Phương Hằng đưa ra yêu cầu với khu bảy Liên Bang, cần một lượng lớn dược liệu.
Tuy rằng tổng chỉ huy khu bảy rất không bằng lòng cung cấp vật tư cho một đối thủ cạnh tranh như vậy, nhưng bất đắc dĩ danh dự của Liên Bang quan trọng, hắn vẫn bóp mũi nhận, cắt ra một lượng lớn vật tư dự phòng cho Phương Hằng.
Ban đầu bọn họ cho rằng dược liệu là Phương Hằng gửi nhờ hoặc là nơi ẩn núp của tổ chức tự sáng lập nào đó ra cần dùng đến.
Làm cả nửa ngày thì ra là bản thân hắn muốn dùng?
Nhưng bản thân hắn cần nhiều dược liệu như vậy làm gì?
Hắn có nơi gửi sao?
Giống với Trình Nhã, hai người Ngụy Thuần cũng đầu đầy chấm hỏi giống như vậy.
“Giới thiệu một chút, vị này chính là Aire của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám.”
Aire gật đầu ra hiệu với ba người.
“Mấy người này là ta mời đến hỗ trợ đưa hàng.”
Phương Hằng chỉ mấy chiếc xe tải lớn tồi tàn bên cạnh Trình Nhã.
“Nhiệm vụ của chúng ta chính là vận chuyển, các ngươi đều nhìn thấy rồi, hiện tại trong doanh địa có rất nhiều dược liệu, đây vẫn chỉ là một phần, còn có rất nhiều dược liệu sẽ lần lượt đưa đến đây.”
“Bốn chiếc xe tải này Aire sẽ tạm thời cho chúng ta mượn sử dụng, mỗi lần cố gắng chở nhiều một chút, sau khi chở đầy dược liệu chạy về, ta sẽ ở kho hàng bên kia.”
“Chạy về? Đi đâu?”
Trình Nhã sửng sốt một chút, trong nhất thời không phản ứng lại.
“Đưa về Quân đoàn Thập Hoang Giả trấn Duyên Khê, nơi chúng ta vừa tới.”
Quân đoàn Thập Hoang Giả?
Làm kẻ địch của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám?
Thật sự ổn sao?
Trong nhất thời Trình Nhã có chút hỗn loạn, nàng cẩn thận nhìn qua Aire.
Nhưng nàng nhìn thấy Aire không chỉ không có chút phản ứng, còn vẻ mặt cười hì hì, dường như tâm trạng cũng không tệ lắm.
Không biết còn tưởng rằng Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám và Quân đoàn Thập Hoang Giả là quan hệ đối tác, hỗ trợ tài nguyên cho nhau.
Mấy người Ngụy Thuần đều mờ mịt.
Bọn họ nhìn nhau, thế giới quan cũng có chút sụp đổ.
Chẳng lẽ là đợt dược liệu này có vấn đề? Phương Hằng và Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám âm thầm liên thủ, chuẩn bị cho Quân đoàn Thập Hoang Giả đợt tiếp theo?
Aire nói: “Vất vả cho mọi người rồi, người của ta sẽ giúp các ngươi cùng nhau chất xong dược liệu lên xe, nhưng mà bên phía trấn Duyên Khê bọn ta không thể đi vào, không giúp được gì.”
“Cảm ơn,
người anh em, sau này có việc cứ mở miệng.”
Phương Hằng vỗ vai Aire, lại đưa qua mấy bình cà phê cho mấy người Trình Nhã.
“Khởi công thôi, cũng đừng thất thần nữa, dược liệu còn rất nhiều, chúng ta còn phải nhanh chóng đưa đi, còn có rất nhiều dược liệu đều chắn nửa đường, nếu mọi thứ thuận lợi, ước chừng chiều mai có thể chuyển hết toàn bộ......”
Chiều mai chuyển hết......
Là ý gì? Còn phải chuyển một ngày một đêm?!
Vậy phải chuyển bao nhiêu dược liệu?
Ngụy Thuần há miệng thở dốc, quay đầu lại nhìn Trình Nhã.
Trình Nhã gật đầu với Phương Hằng, “Được thôi, bọn ta sẽ nhanh chóng.”
Ngụy Thuần yên lặng nhận cà phê từ Phương Hằng, mở nắp ra uống một hơi cạn sạch.
Thời buổi này, quả thật không dễ kiếm tiền.
“Bộ kỹ thuật đã đối chiếu và xác nhận người chơi xuất hiện ở khu bảy chắc chắn là Phương Hằng tới từ khu tám.”
Xác nhận người chơi trên bảng xếp hạng là Phương Hằng tới từ khu tám, các công hội lớn như đối mặt với kẻ địch.
Bọn họ rất sợ!
Video về Phương Hằng ở khu tám cũng đã được bọn họ nghiên cứu qua nhiều lần.
Trong video, lực lượng của Phương Hằng đủ để phá hủy nơi ẩn núp cỡ nhỏ ở khu bảy, còn đối với nơi ẩn núp cỡ trung thì gây ra đòn hủy diệt, chỉ có mỗi nơi ẩn núp cỡ lớn mới có thể thủ.
Thế nên có không ít công hội lớn đã cân nhắc đến việc trực tiếp tuyển dụng Phương Hằng.
Đáng tiếc, rất nhiều bảng báo giá đã bị thạch trầm đại hải, và phòng làm việc trò chơi của Phương Hằng hoàn toàn phớt lờ nó.
Từ lúc mở khu bảy đến giờ cũng đã hơn chục năm, hiện tại mó đã đi vào trạng thái khá ổn định, phần lớn lợi ích trong trò chơi đều đã được phân chia hết.
Bây giờ có thêm một đối thủ cạnh tranh mạnh như Phương Hằng, điều này có nghĩa tài nguyên trong tay bọn họ sẽ bị cắt mất một khoảng.
Chẳng ai bằng lòng để chuyện như vậy xảy ra cả.
Công hội trò chơi Tả Đảo được xem như là thủ lĩnh đứng đầu khu bảy, sau khi biết được tin tức, thì họ đã lập tức triệu tập các công hội trò chơi lớn để cùng nhau tham gia vào cuộc hội nghị video từ xa.
“Theo tin tức mới nhất mà ta lấy được từ chợ đen, xác nhận hiện tại Phương Hằng đang ở trấn Duyên Khê.”
“Ta cũng nghe nói người chơi ở khu vực trấn Duyên Khê đang giao chiến với quân đoàn Thập Hoang Giả, nhưng tại sao Phương Hằng lại tới đó chứ?”